Thâm Dạ Thư Ốc

Chương 908: Sự tận tâm

Báo cáo tài chính à.
Đen thì đen chứ sao.
Bảo đảm sau này lão tử không ngồi máy bay ngồi tàu cao tốc nữa, sợ cọng lông?
Không thể vay tiền mua nhà?
Ha ha.
Sau này lão tử mua nhà trả hết một lần, vay em gái mày!
- Ồ, đây là ứng dụng gì?
Vương Thân chợt phát hiện trong điện thoại di động của mình có thêm một cái phần mềm ứng dụng, nó gom chung với những app vay trực tuyến còn lại của cậu ta, giao diện màu đỏ, chữ bên trên viết:
- Thiếu tiền thôi?
- Con mẹ nó, tên của bên cho vay trực tuyến này thật ngốc nha.
Vương Thân nhấn vào cái APP này, quen cửa quen nẻo bắt đầu viết và đăng tin tức của mình lên.
Thật ra, Vương Thân đã sớm là tài khoản đen rồi, rất nhiều vay trực tuyến không cho vay, nhưng cũng có một vài bên vay trực tuyến bởi vì cùng chung tin tức cùng với các loại nguyên nhân khác nhau, còn có thể cho cậu ta cơ hội, cậu ta ngược lại vẫn luôn thử vận khí, có thể vay được hay không còn phải cân nhắc, vay được thì chính là kiếm được.
Chẳng qua là, đợi sau khi điền xong, tin nhắn văn bản của cậu ta lại lập tức tới ngay.
- Nhanh như vậy sao, đây là thông qua rồi?
- Để xem hạn mức một chút, 1, một số không, hai số không, ba số không, bốn số không, năm số không, sáu…
Vương Thân cảm giác Adrenalin của mình đang nhanh chóng tiết ra rất nhanh.
Đây là đang nằm mơ sao?
Điều này sao có thể?
Cái này con mẹ nó, mười số không!
Trực tiếp thể hiện ra lời nói.
còn vá cái gì trời nữa chứ
Tao chính là trời!
Huyết dịch, vào lúc này giống như đều bắt đầu sôi trào lên, chẳng lẽ là sai lầm của hệ thống? Hay lại là thao tác không chính xác gì đó?
Vương Thân biết rõ, lấy tư cách cùng thân phận tài khoản đen của cậu ta, làm sao có thể vay ra được nhiều tiền như vậy!
- Không quan tâm, không quan tâm, mặc kệ bên phía các người là nguyên nhân gì, chỉ cần để cho tôi rút được tiền ra, cũng đừng còn muốn lão tử ói trở về!
Các người những công ty cho vay trực tuyến như thế này vốn chính là Vương Bát Đản uống máu người!
Tiền, chỉ cần có thể rút ra.
Đến lúc đó muốn cậu ta trả lại?
Không có cửa đâu!
Ngược lại, nếu phải không có tiền, sẽ chết, ha ha, được nha, cầm đi!
Vương Thân đưa tay nhấn vào mục rút ra.
Trong phút chốc.
Một loại cảm giác lạnh như băng lan khắp toàn thân cậu ta.
- Tê... Lạnh quá đi, làm sao bỗng nhiên lại lạnh như vậy chứ.
...
Trên đường nhỏ trong khu sinh hoạt của trường học, luật sư An vẫn duy trì một khoảng cách với lão đạo bỗng nhiên dừng bước, xoay mạnh người, nhìn về hướng cổng trường.
Lão đạo bị động tác này của Luật sư An làm cho sợ hết hồn.
Theo bản năng liền đưa tay sờ về đũng quần của mình.
...
Châu Trạch ngồi ở trên ghế dài bên ngoài sân.
Cúi đầu.
Ngồi ở đó chịu gió lạnh hồi lâu.
Chậm rãi ngẩng đầu.
Cái mũ rơi về phía sau.
Lộ ra khuôn mặt mang khẩu trang đầu lâu kia.
Hướng mà ánh mắt của Châu Trạch nhìn không phải là khu trường học cũng không phải khu sinh hoạt,
Mà là khác một phương hướng khác.
- Lần này, ở bên ngoài trường học sao?
Châu Trạch bên này không nhanh không chậm, luật sư An bên kia đang dùng tốc độ nhanh nhất, rất nhanh đã cùng lão đạo xuất hiện ở trước cổng trường, đối diện với cổng trường, ở bên kia đường chính là một tòa tiểu khu tiếp giáp với trường học, niên đại có hơi lâu đời, nhưng bởi vì họ được nhân tố vị trí thuận lợi, có rất nhiều giáo viên công chức cùng rất nhiều học sinh thuê phòng ở nơi này hơn.
Luật sư An vừa cảm nhận khí tức kia vừa cùng lão đạo đồng thời băng qua đường, đối diện cổng trường, thậm chí ngay cả đèn xanh đèn đỏ cũng không có, chỉ có một vạch kẻ dành cho người đi bộ thật lớn.
Chẳng qua là, đang lúc luật sư An cùng lão đạo mới vừa băng qua được nửa đường, đã nhìn thấy ở vị trí cách bọn họ không tới trăm mét, một người trẻ tuổi mặc áo khoác cổ lông màu đen mặt đầy mờ mịt đứng ở chính giữa đường quốc lộ.
Trên mặt của cậu ta, mang theo một loại khát vọng vô cùng rõ ràng, hai tay mở ra về phía trước, giống như đang đón lấy thứ gì đó vô cùng trân quý.
Tóc rối bời, trong tròng mắt, lại lộ ra một loại cuồng loạn điên cuồng.
Luật sư An lập tức nhích lại gần bên kia, khóe mắt liếc qua chú ý xe cộ bốn phía, nhưng dưới chân lại trực tiếp bắt đầu chạy đi.
Lao nhanh trên đường trong lúc xe cộ đan xen, đây là chuyện mà rất nhiều nhân vật chính trong phim hành động thích làm.
Trong phim hành động, trên căn bản bất luận là nhân vật chính nhảy nhót như thế nào vượt qua như thế nào bị xe kéo đi thì vẫn chạy nhảy được, đều không có việc gì.
Nhưng trong phim tình cảm lãng mạn, vai chính thường thích đâm đầu chạy vào chỗ chết, bị xe tông bay lên rồi lại đánh rơi tình vật đính ước đồ trang sức gì đó ở bên cạnh.
Rất hiển nhiên.
Vương Thân không có ý thức.
Lúc này.
Trong mắt của cậu ta, khắp nơi đều là tiền từ trên trời rơi xuống, không riêng gì nhân dân tệ, còn có đô la cùng Euro, phía trước, còn có giáo viên phụ đạo Bạch lão sư mà cậu ta thích nhất.
Do tiền bạc làm trụ cột hình thành nên thế giới “ảo tưởng”, đang không ngừng đập vào phòng tuyến trong trái tim của cậu ta, phòng tuyến vốn dĩ đã nát bét giống như bùn loãng, lúc này đã sớm hoàn toàn tan vỡ, cậu ta đắm chìm trong loại ảo tưởng vô cùng tốt đẹp này, hoàn toàn không biết được rốt cuộc hiện tại bản thân đang ở nơi nào, rốt cuộc là chính mình đang làm gì.
Lão đạo vốn cũng muốn chạy đuổi theo, nhưng chỉ vừa mới tiến về phía trước, một chiếc xe con màu đen liền vọt tới từ trước mặt, lão đạo ổn định thân hình của mình, tránh thoát trong gang tấc
100m.
50 mét.
20m.
10 mét!
Luật sư An đã thu ngắn khoảng cách.
Gần hơn.
Gần hơn.
Gần hơn nữa!
Thậm chí luật sư An còn nhìn thấy bóng đen ở phía sau lưng của người thanh niên kia.
Bóng đen nghiêng về phía lỗ tai của thanh niên kia giống như đang nói gì đó.
Khiến cho trên mặt thanh niên vẫn luôn duy trì một loại đỏ mặt khác thường.
- Âm Ti có thứ tự, mất…
Luật sư An vừa chạy băng băng vừa đưa một tay với tới trước ngực bắt đầu xoa.
Nhưng mà.
Đúng lúc này.
Một chiếc Audi màu đen trực tiếp va chạm vào thân thể của thanh niên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận