Thâm Dạ Thư Ốc

Chương 1108: Quân đoàn tiệm sách (2)

- Anh câm miệng cho lão tử.
- Có lúc, thật đúng là rất hiếu kì, anh ăn uống chơi gái đánh bạc, cũng không hề suy sụp, nhìn thế nào, cũng không giống bộ dạng của một tình thánh nha.
- Tôi cũng sẽ không đi giày vò chính mình, bộ dạng này anh, bởi vì sự ích kỷ của bản thân, khiến cho vong hồn của vợ và con gái mình ngay cả cơ hội đầu thai lần nữa cũng không còn.
- An Bất Khởi!
- Như nhau thôi, tiên liêu giả tiện*.
(*chỉ những kẻ khơi mào tranh chấp, xâm phạm lợi ích của người khác trước, sau đó tự nhận hậu quả, tương tự như “gieo gió gặt bão”)
Lúc hai người kia dùng miệng tổn thương lẫn nhau.
Ở bên kia.
Mọi người ở trong tiệm sách đã bày trận địa sẵn sàng rồi.
Lão Trương đứng ở vòng đầu tiên, ở gần vị trí xe ô tô nhất, ở hướng đông.
Mà ở hướng tây, ở vòng thứ hai, là Oanh Oanh cùng thằng bé trai, do hai đại cương thi trấn giữ.
Vị trí xa hơn một chút, chính là Bạch Hồ cùng tiểu Hầu Tử, đến bây giờ Bạch Hồ vẫn là cơ thể thú, vẫn chưa biến thành người lại, có lẽ là do tình kiếp đã qua, là người hay là hồ ly, ở trong lòng cô ta đã không còn quan trọng nữa.
Trong tay tiểu Hầu Tử cầm một bịch bánh đa, đang ăn “crốp crốp”, hai người bọn họ thuộc về vị trí tiếp viện tùy lúc.
Vòng ngoài.
Hứa Thanh Lãng đang bố trí trận pháp, bốn người Lưu Sở Vũ, Nguyệt Nha, Trịnh Cường cùng với tiểu loli, phụ trách làm trợ thủ cho Hứa Thanh Lãng, duy trì trận pháp.
Có một vài trận pháp, lúc vận hành, có lúc sẽ cần người đi vào chủ động điều chỉnh, bọn họ sẽ gánh vác trách nhiệm này.
Dù sao, máu dày hoặc là lực công kích mạnh, đều đang phụ trách gánh vác và ra tay ở phía trước rồi, đám quỷ sai nhỏ bé như bọn họ đây lại có vẻ hơi xấu hổ, chỉ có thể làm một ít công việc chân chạy, ít nhất phải khiến cho bản thân nhìn như không phải là không có chuyện gì làm, nếu không thì có chút quá xấu hổ rồi.
Vị trí Hoa Hồ Điêu biến thành xa một chút.
Nằm trên đất, híp mắt ngáo dài, tốc độ của nó quyết định việc nó có thể không thèm đếm xỉa đến vấn đề cự ly dài ngắn, một khi cần, nó đều có thể xuất thủ.
Nhưng chỉ bởi vì tính cách sợ đau của nó, chỉ có thể làm gia vị hương liệu bổ sung một chút, ai cũng không dám yên tâm giao vị trí quá quan trọng cho nó.
Deadpool đứng ở xa nhất, cô gái da đen thì bởi vì đi đứng bất tiện, cho nên không đi theo, nhưng Deadpool tới cũng được rồi, lúc này hai chân của anh ta đã đâm xuống mặt đất, xuyên qua lớp xi măng, đã bị cây dây leo giăng đầy.
Anh ấy phụ trách tiếp nhận và xử lý một ít tình vài đặc thù.
- Thật rời rạc.
Đứa trẻ sơ sinh bình luận.
Nhưng có một điều cho dù là Canh Thần cũng không dám phủ nhận, đó chính là người hoặc thú ở trong tiệm sách này, thực lực tổng thể, thật sự kinh khủng.
Đây căn bản là không tính đến cái người mà An Bất Khởi đã thừa nhận là ông chủ kia.
Trước đó, người đàn ông đó đã có thể chịu được công kích của anh ta, nhưng Canh Thần khẳng định, chắc chắn người đàn ông đó kia còn ẩn giấu chưa sử dụng đến lá bài tẩy còn kinh khủng hơn.
- Thích hợp dùng tạm trước, coi như là luyện binh.
Luật sư An vén tay áo lên, đứng ở chính giữa.
- Anh ở nơi này chiêu binh... Không đúng, anh ta một bộ đầu, chiêu binh mãi mã ở đây, là để làm gì?
- Ha ha, thế nào, động lòng rồi à, anh cũng muốn đến đây sao?
- Anh có biết, chuyện này không thể nào xảy ra được, mặc dù đời này của tôi đã từng phạm sai lầm, nhưng tôi vẫn tôn thờ quy tắc, vẫn giữ gìn luật lệ.
- Tôi hy vọng âm ti có thể vẫn luôn tiếp tục vận chuyển, hy vọng âm dương có thể vẫn luôn phân chia rõ ràng.
- Quy tắc?
Luật sư An cười, xoa xoa nắm đấm của mình một chút, tiếp tục nói:
- Quy tắc là vợ, nắm đấm là chồng, ban ngày ở bên ngoài, chồng là chồng, vợ là vợ, buổi tối đóng cửa ở nhà, thì chính là chồng làm vợ, chuyện thiên kinh địa nghĩa.
Canh Thần nghe vậy, giễu cợt nói:
- Chính bởi vì thiếu sự tôn thờ quy tắc như vậy, chính là bởi vì loại người như anh quá nhiều, cho nên, âm ti mới từng bước trở thành bộ dạng như hiện tại.
- Lúc quy tắc dễ dàng bị nắm đấm đánh vỡ, cái sai, không phải là do nắm đấm quá cứng rắn, mà là do cái quy tắc này, vốn dĩ đã có vấn đề.
- Âm ti xuất hiện, vốn là kết quả do Đệ nhất Thái Sơn Phủ Quân mất tích sau đó do Địa Tàng Vương Bồ Tát dẫn dắt Thập Điện Diêm La tạo nên một sản phẩm để duy trì trật tự mới.
- Nó không thể nào không xảy ra vấn đề, trên thực tế, sự hiện hữu của nó, bản thân nó đã chính là một vấn đề.
Lúc nói đến đây, ánh mắt của luật sư An không nhịn được liếc mắt mấy cái về lão đạo còn đang lau mồ hôi ở bên kia.
- Lời này nói ra cũng quá cưỡng ép rồi, âm ti có vấn đề, vậy thời đại man hoang trước khi có âm ti thì sao, ngày tháng đám cự bá hắc ám chém giết hỗn loạn thì sao? Hoặc là, đi về trước nữa, thời đại của vị chủ nhân của U Minh Chi Hải ở thời thượng cổ thì sao?
- Con mẹ nó, không lắm lời với anh nữa, quan tâm nó tốt hay xấu làm gì, ông đây không thể ngồi ở phía trên, không thể đứng ở trên đỉnh chóp của kim tự tháp, thì chắc chắn là không tốt rồi.
- Đây mới là lời thật lòng của anh đi.
Luật sư An liếc mắt, lười đấu võ mồm thêm nữa, anh ta nhìn về phía Châu Trạch đang đứng ở cách đó không xa, ánh mắt ra hiệu.
Châu Trạch gật đầu một cái.
Lui về sau một bước.
Ra hiệu có thể bắt đầu.
- Bắt đầu nào, tất cả vào vị trí!
Luật sư An hô.
Phía bên Hứa Thanh Lãng giơ tay lên, ra hiệu bản thân đã bố trí trận pháp xong, mấy vị trí tâm trận, cũng đều đã có đám người tiểu loli chiếm giữ, thuận lợi cho việc tùy lúc điều chỉnh vị trí.
Deadpool cũng giơ tay lên, ra hiệu cũng đã bố trí bên dưới xong rồi.
Luật sư An hít sâu một hơi, nói:
- Lão Trương, anh bắn phát súng khai hỏa đầu tiên đi!
Lão Trương có Giải Trãi hộ thân, thích hợp làm loại chuyện kiểu này nhất rồi.
Lão Trương không do dự, mặc dù mặt mũi nghiêm túc, lại nhìn không ra bất kỳ nhút nhát nào, anh ấy đi tới bên cạnh xe ô tô, đưa tay mở cửa xe ở hàng ghế phía sau ra.
Bạn cần đăng nhập để bình luận