Thâm Dạ Thư Ốc

Chương 1536: Bắt sống (1)

- Lão hòa thượng này nói nhảm thật nhiều nha. - Lâm Ức bất mãn bĩu môi một cái.
- Phải kiếm cơm chứ sao.
Châu Trạch cười một tiếng.
Theo bản năng ngẩng đầu lên.
Nhìn về phía sân thượng ở phía sau đài cao.
Lại sửng sốt một phen.
Lão Trương đâu?
Có lẽ là do gặp được bác sĩ Lâm cùng với em vợ, khiến cho tinh thần của ông chủ Châu hơi có chút thả lỏng, một người vốn đang câu cá như anh, lại không kịp phát hiện rằng mồi câu đã biến mất rồi.
- Tôi có chút việc, đi trước một bước đây.
- Này, Từ Nhạc, anh...
- Được rồi, cô đi giùm đi là được rồi.
...
- Ha ha, ha ha...
Trong căn phòng.
Lão Trương vô tri vô giác ngồi ở trên ghế sô pha, ánh mắt đờ đẫn.
ở vị trí đối diện anh ấy.
Là một người phụ nữ trên người mặc áo T-shirt màu hồng đang ngồi đó, người phụ nữ khoảng chừng ba mươi tuôi, nước da ngăm đen, việc cắt gội và làm tóc giá rẻ khiến cho chất lượng của cô ta lại càng trở nên xơ xác hơn.
Nhưng trong đôi mắt cô ta, lại lóe lên một loại tia sáng khác thường, giống như một con sói đói đang nhìn một con mồi, hơn nữa con mồi này lại đầy tươi ngon mọng nước, có vẻ như rất ngon.
Tay của người phụ nữ, nhẹ nhàng vuốt ve ở vị trí cằm của lão Trương.
- Hương hỏa ở trên người anh, thật sự là rất kinh khủng đó, lần này vốn dĩ chỉ là bị hội chùa lần này thu hút tới mà thôi, kết quả lại bị tôi phát hiện ra phần hương hỏa lớn như vậy.
Vừa dứt lời.
Người phụ nữ bỗng nhiên sửng sốt một phen, ánh mắt nhìn về phía cửa.
- Ầm!
Cửa lớn bị một cước đá văng.
Một đứa bé trai xuất hiện ở cửa.
Cho nên mới nói, thời khắc mấu chốt, vẫn là lão tổ tông nhà mình mới có thể làm chỗ dựa thực sự.
Ít nhất, so sánh với ông chủ vuaef thấy sắc là quên nghĩa kia, đáng dựa dẫm hơn nhiều lắm.
- Nghiệp chướng, càn rỡ!
Đứa bé trai phát ra một tiếng quát khẽ, đầu ngón tay điểm về phía trước, trong một khoảnh khắc, từng chùm ánh sáng màu đỏ nhanh chóng bắn tới.
Cơ thể người phụ nữ hơi lui lại, nhanh chóng di chuyển ra ban công, nhưng trước khi sắp rời đi, ánh mắt của cô ta lại lần nữa rơi vào trên người lão Trương – người đang ngồi trên ghế sô pha, lại lộ ra một tia do dự.
Mà một tia do dự đó, đã khiến cho cô ta mất đi một cơ hội cuối cùng có thể chạy thoát thân.
- m Ti có thứ tự, Hoàng Tuyền vô biên!
Một màn sáng màu đỏ trực tiếp bao trùm lên khắp cả vòng ngoài của ban công, luật sư An đang ở tầng dưới, tay trái cầm ly siêu khủng, ta trái nâng ngang trước người, bạch cốt che chắn.
Sau khi đường lui bị phong tỏa, ngược lại người phụ nữ đã hạ quyết tâm, bóng dáng như gió, xông về phía đứa bé trai ở trong phòng.
- A!
Bóng dáng của đứa bé trai cũng trở nên nhanh hơn, sau khi chiến đấu vài hiệp với người phụ nữ, dần dần đã nắm giữ thế cục.
Bởi vì không chỉ muốn muốn tiêu diệt phân thân của cô ta, mà là muốn bắt sống phân thân của ả, từ đó thuận theo đường dây mà mò ra vị trí của bản tôn của cô ta, cũng vì vậy, mà đứa bé trai không thể hoàn toàn thi triển hết toàn bộ khả năng.
Nhưng cũng may là với kinh nghiệm và thực lực của người thân là phán quan như ông ta, tốn chút sức lực, muốn bắt bí được người phụ nữ này, không khó.
Người phụ nữ cũng phát hiện tình thế xoay chuyển, đứa bé trai trước mặt này ra tay tàn nhẫn, ở trước mặt nó, dường như mỗi một bước của cô ta đều bị biết trước, cho nên cô ta hoàn toàn ở thế hạ phong.
- Ngài và tôi xưa không oán nay không thù, tại sao lại bày ra thế trận dồn ép tôi không tha chứ!
Người phụ nữ vừa tiếp tục triền đấu vừa chất vấn.
- Ha, đừng có nói nhảm, là do chính bản thân cô không tuân thủ quy tắc trước, muốn gây chuyện trước, cũng không nhìn cho rõ một chút, Thông Thành này, rốt cuộc là pháp trường của ai!
Lòng bàn tay của đứa bé rai ép xuống.
Một tấm lưới màu đỏ từ trần nhà rơi xuống.
Trực tiếp bao phủ lên trên người phụ nữ!
Người phụ nữ bị trói vào trong đó, không cách nào tránh thoát được, trong lòng biết không cô ta đã không còn hy vọng chạy thoát thân, lúc này trong ánh mắt để lộ ra một tia kiên quyết!
- Ma li Ma li hồng!
Làn khói mù màu đỏ xuyên qua tấm lưới đánh trúng ót của người phụ nữ.
Lúc này trên mặt người phụ nữ lộ ra dáng vẻ nghi ngờ và đờ đẫn
Đàn bà trên mặt lúc này lộ ra nghi ngờ cùng đờ đẫn màu sắc,
“Phốc” một tiếng.
Ngồi trên mặt đất.
Bóng dáng luật sư An xuất hiện ở cửa, nhẹ nhàng ngáp dài, vừa rồi nếu không phải là ông ta ra tay, đứa bé trai lại sắp ép cho một phân thân tự bạo rồi.
Ngược lại cũng không phải là luật sư An không nghĩ tới cố ý xem Trương lão đầu xấu mặt, nhưng phải biết những hòa thượng ở ngoài kia cùng với những khung cảnh này, đều là do anh ta tiêu tiền mời tới, giá cả không rẻ, nếu như cứ như vậy mà trực tiếp trôi theo dòng nước, anh ta cũng có chút đau lòng.
Chờ sau khi nhìn thấy người phụ nữ hoàn toàn bị trói lại, luật sư An lại nhanh chóng tiến về phía trước, tiến hành phong ấn hoàn toàn trên phương diện tinh thần, trước tiên cắt đứt liên hệ giữa bản tôn của cô ta.
Mà lúc này.
Bóng dáng của Châu Trạch mới xuất hiện ở vị trí cửa lớn.
Rõ ràng là thong dong tới muộn.
Lại khiến cho người ta có một loại cảm giác là anh tin tưởng đám thuộc hạ của mình nhất định có thể ung dung ổn định mà thắng trận.
Ngay khi ông chủ đến.
Phía bên luật sư An còn đang bận kết thúc phong ấn.
Đứa bé trai thì nhanh chóng bước về phía trước một bước, cung kính nói với Châu Trạch:
- Thuộc hạ may mắn không làm nhục sứ mệnh, đã thành công bắt trói lại!
Luật sư An đang đưa lưng về phía Châu Trạch thì cắn răng.
Cảm giác nguy cơ lại lần nữa tăng thêm!
...
Hội chùa, trong lúc các hòa thượng vừa đọc kinh văn vừa mang theo quả cầu thủy tinh, không đúng, mang theo Xá lợi tử mà rời đi, cũng tuyên bố kết thúc rồi.
Lúc này.
Trên ghế sô pha ở trong tiệm sách.
Luật sư An, trong tay đang xoa xoa một chuỗi hạt châu thủy tinh.
Cười ha hả mà trêu chọc lão đạo ở bên cạnh:
- Tại sao tôi lại có cảm giác hôm nay mấy viên bi thủy tinh này bị mở nhỉ?
- Chắc là như vậy đi. - Lão đạo ở bên cạnh vừa cắt tỉa lông cho Tiểu Hầu Tử vừa nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận