Thâm Dạ Thư Ốc

Chương 408: Lão đạo phục ma

Bên này, Deadpool đang không ngừng rơi vào một loại trạng thái "tự hoài nghi mình", mà bên kia, sau khi đưa tiễn bác gái kia, mọi người trong phòng sách có thể trực tiếp tắm rửa rồi đi ngủ.
Từ trên xuống dưới.
Không ai phát hiện Deadpool đã mất tích.
Dù là lão đạo ở cùng một phòng với Deadpool cũng không chú ý đến.
Bởi vì trong phòng sách, Deadpool cứ như không có cảm giác tồn tại.
Vì thế, hai anh em Cừ Minh Minh Cừ Chân Chân phải chịu khổ rồi. Loại chuyện này không thể báo cảnh sát, nếu báo cảnh sát sẽ dính tới rất nhiều phiền toái không cần thiết. Hơn nữa chuyện mình nuôi cổ trùng ngay trong nhà, ngay khu dân cư đông đúc nào nhiệt, cũng là một chuyện không thể công khai.
Nhưng vấn đề là.
Tên này giết lại giết không chết.
Bẻ trật khớp tay anh ta, anh ta có thể nhanh chóng khôi phục.
Cổ anh ta đã xoay ra sau lưng…
Thế mà chính anh ta lại có thể tự xoay về.
Cũng may.
Tính công kích của người này không quá rõ ràng. Lúc trước sau khi anh ta lẻn vào chỉ ăn vụng cổ trùng, cho dù sau đó Cừ Chân Chân có ra tay đánh anh ta bị thương, chuẩn bị giết anh ta, sau khi anh ta phục hồi như cũ cũng không nóng lòng trả thù.
Thế nhưng.
Một tên lưu như vậy ở trong nhà mình.
Từ đầu đến cuối vốn không phải chuyện bình thường.
Đối với Cừ Minh Minh, lúc này anh ta đã không lo lắng chuyện cổ trùng của mình bị tổn thất nữa, anh ta chỉ muốn mau chóng tiễn tên ôn thần này đi.
Trong lúc nhất thời.
Cừ Minh Minh có chút luống cuống tay chân đưa mắt nhìn về phía đường cái đối diện.
- Tới tiệm sách kêu người hỗ trợ đi.
Cừ Minh Minh nói với em gái mình.
- Này... ...
Tuy rằng trong lòng cô ấy rất không muốn, cũng rất bài xích, nhưng Cừ Chân Chân rõ ràng, hiện tại đây là biện pháp duy nhất.
Thực ra nguyên nhân cô ấy bài xích và không muốn cũng không phải vì hai anh em bọn họ có cái nhìn phiến diện gì với phòng sách, thứ nhất là vì đám người trong tiệm sách kia đều rất đáng sợ; thứ hai là vì sau chuyện lần trước, trong lòng hai anh em họ vẫn cảm thấy áy náy với phòng đọc sách.
Lúc này lại đi cầu người khác hỗ trợ, đúng là có chút vô liêm sỉ.
Nhưng.
Cũng chỉ có thể không biết xấu hổ như vậy.
Cừ Chân Chân xoay người mở cửa sổ ra, nhảy xuống dưới, nhanh chóng chạy băng qua đường, vọt tới phòng đọc sách. Cửa đã khóa, Cừ Chân Chân chỉ có thể gõ cửa.
Một lát sau, lão đạo vừa tắm xong, mặc áo choàng màu trắng vừa lau tóc vừa đi tới mở cửa.
- A, em gái trong tiệm cà phê Internet ở con đường đối diện đây mà.
Tuy nói hai anh em Cừ Chân Chân cảm thấy hổ thẹn với phòng đọc sách, nói cho cùng một đêm kia, Cừ Chân Chân đã bị ông lão khống chế trước, dưới sự uy hiếp của ông lão, anh ta lựa chọn tự bảo vệ mình, không lựa chọn hy sinh bản thân mình để truyền tin tức cho phòng đọc sách.
Nhưng dưới cái nhìn của phòng đọc sách, chuyện này vốn không coi vào đâu. Dù sao thì dưới hoàn cảnh kia, đối mặt với ông lão cấp bậc như vậy, ngoài ông chủ Châu mở ra vô song có thể chống lại ông ta, những người khác chẳng có chút tác dụng gì.
Ngươi muốn cầu một người bèo nước gặp nhau hy sinh tính mạng vì ngươi.
Có chút không thực tế.
- Trong nhà của chúng tôi xuất hiện một con quái vật, mong mọi người tới hỗ trợ.
Cừ Chân Chân cúi đầu khẩn cầu.
- Quái vật sao?
Lão đạo gãi gãi đầu.
Lúc này, lão đạo rất từ tâm không nói khoác sự tính quang vinh, năm trăm năm trước bản thân mình từng đại chiến với một quái vật, mà chỉ vuốt cằm suy nghĩ.
- Cô chờ một chút, tôi đi kêu người giúp cô.
- Ngài... ... Ngài không đi sao?
Cừ Chân Chân sửng sốt một chút.
Trong nhận thức của cô ấy.
Lão đạo là một thế ngoại cao nhân.
Là số ít người sống trong tiệm sách.
Nói thật ra.
Trước đây khi Cừ Chân Chân đến tiệm sách có ý đồ thăm dò nội tình của phòng đọc sách, lão Hứa đã trúng thi độc gần như thành cương thi, vào lúc đó, người duy nhất còn sống trong tiệm sách chính là lão đạo.
Hơn nữa trong lần dò xét kia.
Trời xui đất khiến.
Lão đạo đã để lại ấn tượng khắc sâu trong đáy lòng Cừ Chân Chân.
- A... ... Tôi đi sao?
Lão đạo tiếp tục vuốt cằm.
Có kinh nghiệm duyệt nữ vô số đương nhiên lão đạo có thể nhìn ra một màn kính ngưỡng và sùng bái với mình từ trong mắt Cừ Chân Chân. Tuy rằng lão ta không rõ ràng lắm sự sùng bái và kính ngưỡng này từ đâu tới.
Nhưng lão đạo vẫn kiên trì với bản tâm không lung lay.
Giống như khi lão ta trợ giúp mấy em gái trượt chân vậy.
Mỗi lần đều muốn giúp nhiều thêm mấy người, nhưng lại thường gặp phải cục diện hữu tâm vô lực. Cũng bởi vậy, cuối cùng lão phải thu tay về nhà.
Người.
Nên hiểu khả năng của mình.
- Chút vai nhỏ này còn không đáng để bần đạo ra tay. Bần đạo đi lên tìm một đệ tử... ... Khụ khụ, yêu thú tọa kỵ đi giải quyết quái vật kia giúp cô.
- Tọa kỵ yêu thú?
Một giọng nói trong trẻo lạnh lùng truyền đến từ sau lưng lão đạo.
Thân thể lão đạo chợt cứng đờ.
Nghiêng đầu qua.
Lão nhìn thấy tiểu loli đứng ở phía sau quầy bar.
- Cô cô cô... ... không phải cô đã lên tầng đi ngủ rồi sao?
Lão đạo kinh ngạc nói.
Lúc trước khi ông chủ và Oanh Oanh vào phòng ngủ, tiểu loli lập tức tắm rửa xong cũng đi ngủ ké.
- Hơi khát nước, xuống rót ly nước.
Tiểu loli nhìn chằm chằm lão đạo từng bước từng bước đến gần, hỏi:
- Mới vừa rồi lão nói ai là tọa kỵ yêu thú của lão?
- Là tên tùy tùng Deadpool, ha ha ha ha! ! ! !
Lão đạo cười ha hả.
Tiểu loli không để ý tới lão đạo nữa mà nhìn về phía Cừ Chân Chân: - Quái vật?
- Đúng vậy, quái vật, quái vật giết không chết. - Cừ Chân Chân nói.
- Giết không chết? - Tiểu loli khẽ nhíu mày, phảng phất như cô ấy nghĩ tới điều gì, hỏi: - Deadpool đâu rồi?
- Ừm?
Lão đạo cũng hơi kinh ngạc.
Đúng vậy.
Vừa rồi không phát hiện Deadpool.
Cũng không trách mọi người không để ý tới sự tồn tại của Deadpool.
Ngươi có thể thời thời khắc khắc chú ý tới nhang muỗi nhà ngươi ở đâu không?
Tiểu loli vừa nhìn về phía tiệm cà phê Internet trên đường phố đối diện, cười cười: - Ông đi đi.
Lão đạo gãi gãi đầu, đồng ý.
Xem ra.
Con quái vật đánh không chết kia.
Đại khái 99% chính là Deadpool đang không có nhà.
Đứa trẻ hư này.
Vì sao lại âm thầm chạy ra ngoài.
Cha anh ta cũng không để ý.
Mấy người mẹ bên cạnh cha anh ta lại càng không để ý.
Lão đạo vốn định trực tiếp đi qua, nhưng ngẫm lại hãy để cho Cừ Chân Chân chờ một chút, bản thân mình đi vào đổi lại một thân đạo bào.
Chân đạp giày mây xanh, lưng đeo kiếm gỗ đào, ngực treo kiếng bát quái, đỉnh đầu có mũ quan.
Nếu như lại thêm một bài nhạc nền hùng dũng nữa, không phải đúng bài khi vai chính ra sân sao.
Tiểu loli ở phía sau quầy bar uống một hớp.
Lạnh lùng nhìn về lão đạo giả trang BOSS trước mặt em gái trong tiệm cà phê Internet.
Cô ấy rất muốn nhắc nhở lão đạo.
Thường thường, trong phim kinh dị ma quái, đạo sĩ hoặc hòa thượng đều có hình tượng rất lôi thôi, là cái loại vừa nhìn lập tức khiến người ta cảm thấy anh ta rất trâu bò, hơn nữa rất khó chết.
Mà cái loại đạo sĩ và hòa thượng ăn mặc như Hoa cô nương xuất giá, thường thường sẽ là loại pháo hôi, thử dò xét sự sâu cạn của yêu ma.
Hoa lệ lên sân khấu, nhưng lại thảm đạm xong việc.
Cơ bản đó là số mệnh của bọn họ.
- Cô nương, đi phía trước dẫn đường đi. Hàng yêu trừ ma là trách nhiệm nghĩa bất dung từ của đạo sĩ chính đạo chúng tôi!
- Tu sĩ chúng tôi thì sợ gì đánh một trận! ! !
- Ách... ... Tốt.
Cừ Chân Chân lập tức dẫn đường.
Tuy rằng lần dẫn đường này rất gần.
Bởi vì chỉ cách một con đường cái.
Cừ Chân Chân dẫn lão đạo lên tầng ba, đẩy cửa tầng ba ra, lão đạo đứng ở phía sau lặng lẽ móc lá bùa từ đũng quần ra.
Để ngừa vạn nhất.
Để ngừa vạn nhất.
Tuy rằng lão có thể chắc chắn mười phần là Deadpool đang làm loạn ở nơi này.
Nhưng ngộ nhỡ không phải Deadpool thì sao?
Lão đạo rõ ràng, trang phục và đạo cụ trên thân thể mình đều là những thứ mua được trên ToTo.
Nếu như nó có tác dụng, đó mới là chuyện khiến người khiếp sợ!
Cho nên, mặc kệ có xuất hiện chuyện gì ngoài ý muốn không, chí ít tấm bùa này cũng có thể đánh đầu. Nói cho cùng, đám người ông chủ cũng ở ngay đường phố đối diện, đến lúc đó chỉ cần bản thân mình kêu một tiếng, viện quân lập tức tới.
Đẩy cửa ra.
Cừ Chân Chân ngây ngẩn cả người.
Lão đạo lại trưng ra vẻ mặt kinh hỉ.
Điều khiến lão đạo vui mừng là.
Oa cắn cắn cắn!
Thực sự Deadpool!
Bạn cùng phòng của bản thân mình!
Không sợ không sợ!
Cừ Chân Chân khiếp sợ vì vậy mà anh trai nhà mình lại ngồi cùng một chỗ với Deadpool, anh ta đang không ngừng lựa chọn cổ trùng đưa đến bên mép Deadpool, cho anh ta ăn.
Anh trai nhà mình còn đang đứng trong kia mỉm cười.
- Anh?
Cừ Chân Chân hô lên.
Cừ Minh Minh ngẩng đầu, nhìn thấy em gái và lão đạo sau lưng em ấy.
- Tà ma phương nào, dám tới nhân gian tàn sát bừa bãi, ăn... một kiếm của lão tôn… bần đạo!
Lão đạo giơ kiếm gỗ đào lên trực tiếp đâm về phía Deadpool.
Deadpool ngây ngốc mà ngồi tại nguyên chỗ.
Nhìn kiếm gỗ đào của lão đạo để trên bụng mình.
Anh ta quen biết lão đạo, sau khi thấy lão đạo đến, rõ ràng anh ta còn cười hì hì chuẩn bị đứng lên.
Lão đạo lập tức tiến lên, túm cổ Deadpool, sau đó kéo mạnh lấy Deadpool lui về sau.
Deadpool cho rằng lão đạo đang chơi với anh ta, cũng không phản kháng, cứ như vậy bị lão đạo đẩy lui về sau.
- Tà ma đã bị bần đạo chế phục! ! !
Lão đạo quát.
Mẹ trứng.
Sảng khoái quá!
Đặc biệt là phía sau còn có người xem, rất thoải mái!
Đương nhiên.
Thoải mái nhất là tà ma này còn là bạn cùng phòng của mình!
Lão đạo vẫn có một trái tim muốn chứng đạo, nhưng lại không có mệnh chứng đạo, chỉ có thể dựa vào phương thức này để làm ra vẻ một chút.
Ừm.
Thật ra lão muốn trừ ma vệ đạo cũng rất dễ dàng.
Trong phòng sách có một đống tà ma ngoại đạo để lão ta đánh.
Nhưng vấn đề là.
Lão ta không dám.
- Tà ma này cần bần đạo mang về luyện hóa, đồ vật tầm thường không thể giết chết anh ta, bần đạo xin được cáo lui trước!
Nói xong, lão đạo lập tức lôi kéo Deadpool đi ra ngoài.
- Đạo trưởng, chờ đã! - Cừ Chân Chân gọi lão đạo lại: - Phí dịch vụ.
- Ah, không cần, trừ ma vệ đạo vốn là trách nhiệm của bần tăng... không đúng, là trách nhiệm của bần đạo, lấy tiền sẽ không tốt.
- Đương nhiên nếu cô thực sự muốn trả, sáng mai cô có thể đến phòng đọc sách mua mấy quyển truyện về xem, cũng coi như cho tiệm sách chút tiền hương hỏa.
- Còn có, xin các vị dừng chân, đừng tiễn nữa, không xa, không xa.
Lão đạo lôi kéo Deadpool vội vàng về nhà.
Chờ sau khi ra khỏi tiệm cà phê Internet rồi, lão đạo còn không ngừng gõ đầu Deadpool:
- Mày to gan quá rồi, dám tự mình len lén chạy ra khỏi nhà. Tao nói cho mày biết, hiện tại bên ngoài đầy bọn buôn người nhiều, cẩn thận mày bị lừa bán đến hốc núi làm người ở rể.
- Đến lúc đó mày sẽ giống hệt cha mày, không tiền đồ.
- Trở lại rồi.
- A a a a a a a a! ! ! ! !
Lão đạo sợ đến thân thể bắt đầu co quắp.
Bởi vì vậy mà hơn nửa đêm rồi ông chủ không ở trên giường ôm Oanh Oanh ngủ.
Lại có thể đứng ở cửa phòng sách.
- Ông chủ, sao ông chủ không ngủ đi?
- Xuống tìm ít thuốc hút, nghe Lâm Khả nói Deadpool chạy ra ngoài, nên đến xem.
- Ah, không có chuyện gì, ông chủ, anh ta đã bị tôi dẫn về.
Deadpool nhìn Châu Trạch, bắt đầu cười khúc khích, trong số đám người ở phòng sách, anh ta thân với Châu Trạch nhất.
Châu Trạch đưa tay vỗ vỗ đầu Deadpool, cười cười: - Đi về nghỉ ngơi đi, lần sau không được tao cho phép, mày được rời khỏi phòng đọc sách.
Deadpool rất ngoan ngoãn gật đầu, đi lên tầng.
Lão đạo cũng nhìn thời gian, muốn tranh thủ chạy vào phòng sách.
Nhưng rất nhanh.
Giọng nói của Châu Trạch vang lên:
- Tôi nghe nói... ...
- Ông chủ, công cuộc vệ sinh thành thị đã thành công! Bần đạo còn cố ý xem tin tức! ! !
Lão đạo lập tức báo cáo.
- Ah, tôi không định nói cái này, hôm qua tôi xem báo, hình như thành phố lại muốn sáng tạo thành thị văn minh.
- Thành thị văn minh? - Lão đạo có loại dự cảm không rõ: - Thành thị văn minh thì phải làm gì?
- Vẫn phải quét tước vệ sinh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận