Thâm Dạ Thư Ốc

Chương 654: Một đám phế vật (1)

Run giọng nói:
- Mời qua nghiệm thu!
Sau khi nhìn thấy thân thể tên thường thị kia hoàn toàn tiêu tán.
Doanh câu gật đầu.
Sau đó mở hai tay của mình ra.
Mười ngón tay.
Cong một chút.
Trong đó một ngón tay.
Chất chồng lên.
Chỉ còn lại có.
Chín.
- Phù... ...
Doanh câu thở dài một tiếng.
- Thập Thường Thị này và đôi tay kia có quan hệ gì?
Ông chủ Châu bỗng mở miệng hỏi.
- Không... Có... Quan… Hệ...
- Anh lừa kẻ ngu si sao, không quan hệ!
- Ừm... ...
- ... ... - Châu Trạch.
Trong khoảnh khắc.
Doanh câu đột nhiên hỏi:
- Từng thấy... Long... Chưa...
- Trong phim hoạt hình có tính không? Chưa thấy ngoài đời thực.
- Muốn... Thấy... Không?
- Muốn.
Thật sự muốn.
Long đó.
Trong nháy mắt, thân hình doanh câu biến mất.
Xuất hiện ở không trung.
Giờ khắc này.
Quần áo trên người anh ta vỡ vụn.
Lộ ra thân thể lỏa nữa người của chính mình.
Từng nét bùa chú bắt đầu lóe lên.
Hai chiếc răng nanh gai mắt hiện rõ ra!
- Rống!
Một tiếng gầm giận dữ.
Mây đen chung quanh khu vực này trực tiếp tiêu tán.
Lộ ra thân thể một con rồng bằng xương trắng bàng bạc.
Mà ở trên đầu rồng.
Có một người đang ngồi.
Lúc này, vẻ mặt đạo nhân ngơ ngác.
Tôi chỉ đến xem náo nhiệt.
Nhiều người vây xem náo nhiệt như vậy.
Vì sao lại chọn tôi?
Doanh câu tiến về phía trước một bước.
Thân hình xông về phía đầu rồng.
Ánh mắt đạo nhân ngưng lại.
Vô số thuật pháp ấn phù đều đánh về phía doanh câu.
Nhưng đều bị phù văn trên người doanh câu làm tan rã chỉ trong nháy mắt.
- Rầm!
Thân thể đạo nhân bị doanh câu trực tiếp đụng bay ra ngoài.
Nặng nề mà từ không trung rơi xuống đất.
Không rõ sống chết.
Mà lúc này.
Doanh câu trở thành.
Người đứng trên đầu long.
Giẫm chân một cái!
- Phốc!
Long đầu to lớn bằng xương trắng trực tiếp nát bấy.
Long khu vẫn lơ lửng bay lượn trên không trung.
- Hiện tại... Đã... Thấy... Rồi... Chứ...
Doanh câu nhìn khắp bốn phía.
Hỏi:
- Anh... Còn... Muốn... Xem... Gì... Không...
Trong lúc nhất thời.
Trong mây đen đen thùi lùi bốn phía.
Dường như truyền đến tiếng tập thể hít sâu…
Dường như tầng tầng mây đen ở đây vì tiếng nói này mà co lại không ít.
- Tùy tiện đi.
Doanh câu gật đầu.
Hoành thân va chạm.
Trực tiếp chạm vào mây đen.
Trước mặt.
Có một thư sinh chân đạp bàn tính, mặc đạo bào, khi doanh câu xé mở mây đen xuất hiện trước mặt anh ta, anh ta có vẻ hơi luống cuống chân tay.
Là một loại.
Tại sao chỉ có tôi phải ủy khuất!
Một tay doanh câu vồ xuống.
Đối phương lại có thể trực tiếp nhảy ra khỏi bàn tính, thân hóa thành một vệt hào quang viễn độn.
Từ bỏ bàn tính.
Doanh câu cầm bàn tính lên.
Lắc lắc trước mắt mình.
Thật ra là đang cho Châu Trạch nhìn.
Tiếp đó.
Thân thể doanh câu không ngừng mà xuất hiện ở các nơi trong mây đen.
Xem tọa kỵ.
Nhìn pháp bảo.
Thậm chí còn xem kiểu dáng y phục trên người nữ quỷ.
Không ít người sợ hãi trước uy thế của doanh câu, đều hành động giống thư sinh kia, doanh câu coi trọng thứ gì bọn họ lập tức chủ động giao ra, nữ quỷ kia sợ rằng đã đạt đến cấp bậc Quỷ Vương, nhưng vẫn chủ động cởi quần áo như cũ.
Hơn nữa.
Cô ta còn không thèm chú ý tới nơi này vạn chúng chú mục.
Nhẹ nhàng cởi áo.
Phong tình vạn chủng.
Nhưng tên ngu ngốc cứng đầu không hiểu phong tình.
Trực tiếp xé y phục của cô ta.
Sau đó một cước đạp bay cô ta.
Sau đó cầm quần áo lên nói cho Châu Trạch nghe, đây là kiểu dáng cổ xưa truyền thừa từ thời Chu.
Thật ra lúc đó ông chủ Châu thực sự rất muốn nhìn nữ quỷ vương biểu diễn.
Loại biểu diễn này ở dương gian có cho tiền cũng không thể nhìn thấy!
Móa nó.
Ai muốn nghe tên ngu ngốc cứng đầu như mày giải thích quần áo!
Một vòng xuống tới.
Khiến Châu Trạch hơi kỳ quái là.
Đám người Đại Trường Thu đã chết mất một thường thị lúc trước.
Bạn có thể tinh tường cảm giác được phẫn nộ của bọn họ.
Cũng có thể cảm nhận được bọn họ không cam lòng.
Nhưng cuối cùng bọn họ lại quyết định không liều mạng!
Bốn phía.
Rõ ràng tụ tập nhiều nhân vật khủng bố như vậy.
Nhưng doanh câu cứ đơn giản đường hoàng lựa chọn.
Nguyên một đám chịu nhục nhã.
Phảng phất như các nhân vật lớn bốn phía chỉ là rau cải trắng ven đường.
Bạn tùy tiện hái.
- Không... Kỳ... Quái...
Châu Trạch bừng tỉnh.
Quả thật.
Ai lên trước.
Có thể người đó sẽ chết.
Cho dù tất cả mọi người rõ ràng.
Mọi người cùng nhau xông lên.
Dựa vào chiến thuật biển người hẳn có thể khiến doanh câu chết đuối.
Bởi vì lúc này doanh câu không nằm ở trạng thái đỉnh phong.
Nhưng có thể xác định một việc là.
Trước khi doanh câu tử chiến.
Anh ta có thể kéo theo một vài tấm đệm lưng.
Ai nguyện ý đi làm một trong số những tấm đệm lưng đó?
Sinh mệnh của mỗi người đều rất quý giá.
Người sống được càng lâu thật ra lại càng tiếc mệnh.
Loại người càng sống càng hiểu rõ chỉ là số ít trong số ít.
Nếu không, vì sao thời cổ đại lại có nhiều quân vương quyền quý, cho dù chưa già cũng đã bắt đầu theo đuổi thuật luyện đan, theo đuổi cái gì mà trường sinh bất lão như thế.
Trong xã hội dương gian, mấy loại thần dược bổ dưỡng mắc như vậy, lại không đáng tin cậy như vậy, sao có thể dễ bán tới thế?
Dưới tình huống không người nào muốn liều mạng, vừa phải chết lại không thu được đại nghĩa đại lý tưởng gì thôi động.
Bạn muốn đám người đã quen diễn tuồng này tụ tập lại cùng nhau, cùng nhau liều mạng.
Thật quá khó khăn.
Lực lượng của âm ty Châu Trạch cũng đã nhìn thấy, nhưng khoảng cách quá xa, thậm chí Châu Trạch còn nhìn thấy mấy cờ xí Diêm La, còn có nhân mã dưới quyền.
Nhưng âm ty không lên.
Cho dù lúc trước doanh câu cầm huyết nguyệt hủy diệt Tống Đế thành!
Rõ ràng là "đại quân áp cảnh".
Nhưng lại không có lợi ích đếch gì.
Châu Trạch cảm thấy âm ty thực sự cần tăng cường giáo dục tư tưởng đạo đức một chút.
Tỷ như đề bạt người như lão Trương lên làm quan.
Nói không chừng lão Trương liền...
Mả mẹ nó.
Lão Trương đâu!
Sẽ không phải Lão Trương còn đang bị đóng băng trong cung điện kia đấy chứ!
- Có thể đưa lão Trương ra ngoài không?
Châu Trạch hỏi doanh câu.
Tuy rằng ông chủ Châu là người đi đầu phá hư phong khí cố gắng làm việc của nhân viên.
Nhưng không thể không nói.
Trong một số thời khắc.
Ít nhất là đối với người mình.
Anh vẫn rất tốt.
- Không... Đi... Tìm... Còn... Có thể... Sống...
Châu Trạch im lặng.
Doanh câu nói đúng.
Không đi tìm anh ta.
Anh ta còn có thể sống.
Bởi vì dựa theo hiện tại.
Ngay từ đầu doanh câu đã thay đổi hình dạng bản thân.
Chẳng khác gì xóa sạch thân phận quỷ sai là "Châu Trạch".
Giờ này khắc này.
Dưới ánh mắt soi mói của rất nhiều lão đại trong địa ngục.
Nếu bọn họ đi tìm lão Trương.
Cho dù có thể đưa lão Trương rời khỏi địa ngục.
Bạn cần đăng nhập để bình luận