Thâm Dạ Thư Ốc

Chương 1088: Đánh úp! (2)

Ông chủ Châu dứt ngã người về sau một cái, cả người và ghế sô pha cùng ngã về phía sau, tránh thoát được đạo hàn quang này, chẳng qua là phần dưới của ghế sô pha trực tiếp bị cắt mở, đồng thời hàn quang vẫn còn ma sát trên sàn nhà cẩm thạch, ma sát ra tia lửa chói mắt.
Lúc này tiểu loli há miệng.
Đầu lưỡi trực tiếp đưa dài, quét lên trên.
Nhưng ngay sau đó, phía trên liền truyền đến một tiếng quát khẽ:
- Âm ti có thứ tự, mất pháp vô tình!
Một đạo phù ấn màu đen trực tiếp ép xuống.
Tiểu loli không dám chống cự, bóng người chợt lóe, mượn quán tính từ đầu lưỡi trực tiếp kéo dài khoảng cách.
Mà lúc này.
Một bóng người từ trên lầu hai trực tiếp nhảy xuống.
Vững vàng đáp xuống đất.
Người tới, trên người mặc áo khoác màu đỏ, mang khẩu trang màu đen, ánh mắt lạnh lùng, mười mấy cây phi đao lơ lơ lửng lửng vây chung quanh anh ta.
- Vèo!
- Vèo!
- Vèo!
Sau một khắc.
Ba cây phi đao bay thẳng về phía tiểu loli.
Không nói đến tốc độ của phi đao rất nhanh, lại mang theo một loại cảm giác rung động quỷ dị, giống như là đã được thêm cương khí!
Tiểu loli, dưới tình thế bất đắc dĩ, chỉ có thể lựa chọn không ngừng né tránh, đương nhiên là bị ép sát từng bước, một đường lui thẳng về phía sau một góc của quầy bar nhỏ trong phòng khách.
May vào lúc này, ông chủ Châu đã đứng dậy, sau khi cởi nút cài ở cổ áo của mình ra, đi thẳng về phía người đàn ông mặc áo khoác đỏ.
Đôi mắt lạnh lùng của người đàn ông chú ý tới Châu Trạch.
Trong khoảnh khắc.
Ba cây phi đao bên người lại bay ra ngoài, xông về phía Châu Trạch.
Mà bản thân anh ta vẫn đứng tại chỗ, giống như đại soái trấn giữ khu vực trung tâm, chỉ phụ trách điều binh khiển tưởng, cái tư thế và tác phong này, bày ra đủ mười phần!
Tay phải Châu Trạch, năm móng tay mọc dài ra.
- Coong!
- Coong!
- Coong!
Liên tiếp ba lần đón được.
Ba cây phi đao trực tiếp nổ tung trong không trung.
Khóe miệng Châu Trạch lộ ra một tia cười lạnh.
Phi đao của anh có lợi hại tới đâu đi nữa.
Cũng không nên cứng đối cứng với ông đây!
Người đàn ông mặc áo khoác có chút há hốc mồm, dường như là có chút bất ngờ với biểu hiện của Châu Trạch, nhưng anh ta cũng không suy nghĩ gì nhiều, mà là nâng hai tay lên.
Mấy cây phi đao còn sót lại bên người, lúc này đều bắt đầu hòa tan.
Trực tiếp hóa thành một thứ chất lỏng giống như nước thép nóng chảy vậy.
Quét về phía Châu Trạch.
Vị trí ngực của Châu Trạch xuất hiện một chuỗi phù văn cổ xưa, sau khi những chữ phù văn đó xuất hiện trực tiếp trực tiếp lưu chuyển trên người, thoát khỏi thân thể, tạo thành một tấm chắn ở ngày trước cơ thể.
- Đùng!
Tiếng nổ vang nặng nề.
Cơ thể người đàn ông mặc áo khoác lảo đảo một trận.
Liên tiếp lui về sau mấy bước, ngực cũng một trận phập phồng.
Mà Châu Trạch vẫn đang tiếp tục đi tới, trong ánh mắt, có hào quang màu đen đang lưu chuyển.
Người đàn ông mặc áo khoác bắt đầu kết ấn.
Đồng thời há miệng.
- Grào!
Một ác quỷ ba tay xuất hiện từ trong miệng anh ta.
Tay cầm ba cây binh khí chém về phía Châu Trạch.
Công kích lần này không giống lúc trước.
Trước đó coi như là ông kích vật lý.
Lần này là tấn công về linh hồn!
Vị trước mắt này thật không đơn giản.
Ở trong mắt Châu Trạch, hẳn là lợi hại hơn đám người kia nhiều – đám người mà mà thằng bé trai giải quyết giống như chém dưa cắt rau lúc trước đó.
Trên kinh nghiệm chiến đấu và phương pháp chiến đấu, lộ ra sự thuần thục hơn.
Chẳng qua là.
Vận may của anh ta không được tốt lắm.
Lúc ác quỷ ba tay kia vọt tới trước mặt Châu Trạch.
Khóe miệng Châu Trạch lộ ra hai cái răng nanh.
Màu đen như mực nơi đáy mắt bắt đầu lưu chuyển:
- Grào!
Dưới một tiếng rống.
Ác quỷ ba tay trực tiếp hoảng sợ không ngừng quay ngược lại, gần như là bị dọa đến vỡ mật trong nháy mắt.
Người đàn ông mặc áo khoác màu đỏ không chút do dự thu hồi ác quỷ này vào trong miệng mình.
Sau đó lòng bàn tay xuất hiện một cây phi đao.
Ánh mắt nghiêm túc nhìn chằm chằm Châu Trạch – người đang không ngừng tiến về phía mình.
- Đến đi chứ, anh tiếp tục đi nha, để tôi xem thử anh còn trò gì.
Ông chủ Châu vừa cười vừa tiếp tục đi tiến về phía trước.
Lúc này, người đàn ông mặc áo khoác màu đỏ xoay cổ tay một cái.
- Phốc!
Lưỡi đao đâm vào vị trí lồng ngực của chính mình.
Bước chân Châu Trạch lảo đảo một phen.
Tôi đệt.
Đã biết rõ là đánh không lại tôi.
Cho nên muốn dựa vào chuyện tự sát để hù dọa tôi?
...
Không đánh lại thì lại tự đâm chính mình, sự lựa chọn và biểu hiện này, ngược lại quả thực khiến Châu Trạch có chút kinh ngạc, nhưng dù sao ông chủ Châu cũng là ông chủ Châu, mấy năm nay, có mưa gió gì mà chưa trải qua?
Thấy đối phương đã mau chóng tỉnh ngộ, đã bắt đầu tự hủy hoại rồi, như vậy ông chủ Châu không ngại tiến lên đâm cho anh ta thêm một dao, để cho anh ta thoát khỏi bể khổ sớm hơn một chút.
Ai bảo tôi mềm lòng rất thích giúp đỡ mọi người làm niềm vui đây?
Chẳng qua là.
Lúc người đàn ông mặc áo khoác màu đỏ rút dao ngắn ra.
Các loại cảnh tượng máu tươi bắn tung tóe cũng chưa từng xuất hiện.
Ngược lại, lại có một loại chất lỏng màu đen dính dính bắt đầu từ trào ra từ vị trí vết thương trên ngực, trong khoảnh khắc, loại chất lỏng này bắn lên trên cả người anh cùng với một khoảng nền lớn ở dưới chân.
Chẳng lẽ là biết rõ tôi có bệnh thích sạch sẽ, cho nên muốn dùng chiêu này để ngăn cản tôi tiếp cận anh ra?
Không thể trách ông chủ Châu suy nghĩ những thứ này, thật sự là phản ứng của vị trước mắt này, làm cho người ta có chút không thể tưởng tượng nổi.
Nhưng Châu Trạch vẫn đang thu hẹp khoảng cách với anh ta.
Năm mét.
Ba mét.
Một mét!
- Ông!
Trong mắt người đàn ông mặc áo khoác đỏ tóe lên hai tia màu đỏ.
Trong khoảnh khắc.
Những chất lỏng màu đen vừa mới từ trong cơ thể anh ta phun ra ngoài đều lơ lửng chung quanh.
Trực tiếp dán lên trên người Châu Trạch.
Châu Trạch vẫn luôn đề phòng loại biến cố này.
Có lẽ là bị mấy trận thắng ngược liên tục vừa rồi của thằng bé trai ảnh hưởng.
Hay giả là chuyến đi tới Tứ Xuyên vừa rồi bội thu khiến cho ông chủ Châu được bơm thêm sữa rồi.
Tóm lại.
Lúc này, ông chủ Châu có chút tràn đầy tự tin.
Bạn cần đăng nhập để bình luận