Thâm Dạ Thư Ốc

Chương 1187: Tình hình leo thang! (1)

Lão đầu cùng với một con khỉ bên cạnh, lớp tro cốt nhàn nhạt kia vẫn còn đang lơ lửng.
Ánh nắng buổi sáng chiếu xuống.
Chiếu lên trên người lão đầu và con khỉ.
Rạng ngời rực rỡ…
Vào thời điểm thích hợp nhất.
Dưới góc độ thích hợp nhất.
Ở phương hướng lý tưởng nhất.
Tại vị trí đặt máy hấp dẫn nhất.
Giờ khắc này.
Khánh cảm giác cả trái tim mình cũng đều siết chặt rồi.
Cảm giác nhân sinh đã tới đỉnh cao rồi…
Đúng.
Cô ta khẩn trương.
Cũng không hẳn chỉ do cô ta khẩn trương thôi đi.
Đồng thời.
Cô ta cũng cực kì hưng phấn.
Cô ta là thành viên đội đẳng cấp Ất của đội chấp pháp, thuộc về dạng nhân vật đỉnh cấp trong kim tự tháp đội chấp pháp kim tự tháp, dù là ở âm ti, cũng được coi là một nhân vật có máu mặt, nhưng bất luận trước đó có cộng thêm bao nhiêu tiền tố đi chăng nữa, cộng thêm bao nhiêu sự tu chỉnh đi chăng nữa, có thêm bao nhiêu gạch đầu hàng đi chăng nữa.
Ở trước mặt hai chữ “Phủ Quân”.
Trong nháy mắt đều cũng sẽ trở thành kiểu không chịu nổi một đòn!
Phủ Quân, mang ý nghĩa của thời đại, từ khi Đệ Nhất Phủ Quân kết thúc thời kì rung chuyển của địa ngục cho tới nay, sự tồn tại của Phủ Quân các đời, củng cố toàn bộ hệ thống âm ti.
Dấu ấn của bọn họ, đã sớm khắc sâu vào trong địa ngục hiện tại, căn bản là không cách nào xóa đi được.
Nói là dùng thanh kiếm của tiền triều để chém quan viên đương triều để làm ví dụ cũng không quá thích hợp, phải biết Thập Điện Diêm La là dựa vào chính biến để gây dựng thế lực, trước đó, toàn bộ hệ thống âm ti là sự tiếp nối thể hệ qua các đời Phủ Quân.
Xác thực mà nói, có chút tương tự với quan hệ của Chu Đệ cùng Chu Doãn Văn*.
(*Chu Doãn Văn là cháu trai của Chu Nguyên Chương, Chu Đệ là con trai thứ tư của Chu Nguyên Chương, nhưng Chu Nguyên Chương đã truyền ngôi cho cháu trai thay vì con trai của mình)
Ai đúng ai sai, ai được ai mất, những chuyện thắng làm vua thua làm giặc trước mắt, dường như cũng đều không quá quan trọng, nhưng từ tận đáy lòng mỗi người, thật ra thì đều có một cái cân.
Thế nhưng loại kích thích mà những chuyện cấm kỵ đó mang tới, cùng với lợi ích có thể đạt được sau khi làm xong loại chuyện này.
Cũng đủ để cho người ta không cần cố kỵ gì nữa.
Hôm nay, chỉ cần giết ông ta, việc phục hưng đội chấp pháp, hoàn toàn khả thi!
Khánh.
Di chuyển.
Lão đầu vẫn còn đang cực kì hưng phấn gọi điện thoại với lão đạo đó, suy nghĩ, một cô bé con ăn mặc xinh đẹp như vậy, sau khi đưa về, chắc chắn người nhà sẽ trả không ít phí cảm tạ đi.
Cho nên mới nói.
Người vẫn không thể quá tham lam.
Chất phác hơn một chút.
Hiền lành thêm một chút.
Luôn có thể mang tới cho bạn một chút may mắn.
Chỉ tiếc.
Lão đầu này không có.
Sau đó.
Ông ta nhìn thấy cô bé con kia.
Cô bé con đó.
Cô bé.
Ầy.
Bay lên rồi! ! !
Miệng lão đầu há thật lớn.
Miệng của con khỉ mập ở trên vai lão đầu cũng đang há mở thật to.
Một người một khỉ.
Vào lúc này, gần như đã hóa đá.
Khánh đi xuống.
Khí tức chèn ép tới!
Tầng tro cốt trên ban công ở dưới chân lão đầu, vào lúc này cũng hiểu sai ý.
Đứng ở lập trường của tro cốt mà xem.
Nó đang muốn né tránh, muốn ẩn nấp, nhưng sau khi cảm ứng được cử động của Khánh.
Tro cốt:
- Xong rồi, tôi bị phát hiện rôi!
Trên thực tế.
Lúc nhìn thấy con khỉ cùng với lão đầu ở dưới ánh mặt trời kia.
Ở trong mắt Khánh.
Nào còn có cái đinh nào đi chú ý đến tro cốt?
Mày thích làm cơm trộn thì cứ làm cơm trộn đi.
Bổn tọa muốn giết Phủ Quân!
Cho nên.
Hàng loạt sự tình cờ tuyệt vời liên tiếp xảy ra, sau khi tập hợp với nhau, tạo thành phản ứng hóa học, giống như xe lửa chạy với tốc độ cao, bỗng nhiên chệch đường ray, bất cứ ai cũng cũng không biết được rốt cuộc thì nó sẽ chạy về nơi nào…
Trong không khí.
Chỉ còn sót lại từng tiếng la hét của lão đạo trong điện thoại di động:
- Này, alo!
- Rốt cuộc là ông đang nói cái quái gì vậy chứ.
- Rốt cuộc là cô ta có đang ở chỗ ông hay không, cho một lời chắc chắn đi chứ!
- Người đâu rồi? Đi chết ở đâu rồi, trả lời đi chứ!
Khánh bay lên.
Tro cốt bay lên.
Lão đầu cùng con khỉ mặt tiếp tục trợn mắt há hốc mồm, nhưng ngay cả đường sống để làm bối cảnh bọn họ cũng không có.
Trong phút chốc.
Tro cốt phiêu tán trực tiếp dán vào trên cơ thể của lão đầu.
Ám người!
- A a! ! ! !
Lão đầu phát ra một tiếng rên rỉ.
Tốc độ của tro cốt rất nhanh, trong chớp mắt đã hoàn toàn chìm vào bên trong cơ thể lão đầu.
Sau một khắc.
Lão đầu ngẩng đầu lên.
Trong ánh mắt.
Hoàn toàn đỏ đậm.
Mang theo cuồng loạn điên cuồng!
...
Cũng trong lúc đó.
Ở trong bãi đậu xe của của một khách sạn năm sao, chiếc quan tài nằm trong một chiếc xe tải thương vụ xa hoa, lúc này bỗng nhiên chấn động.
- Con mẹ nó, bọn họ ăn uống ở trên đó, sao lại muốn hai chúng ta xuống ga ra tầng hầm xem cái quan tài chứ?
- Anh la hét cái gì, cầm phần lương này thì phải làm những chuyện này chứ sao.
- Ha, anh nói xem, đám có tiền này thế nhưng thật thú vị, bộ di thể này mà còn cố tình giữ lại bay tới bay lui, còn nói là muốn cho bà nội của bọn họ đi lại con đường nhân sinh năm đó.
- Chuyện này cũng không còn cách nào, tôi nghe nói nha, là do trước khi chết lão gia đã lưu lại di chúc yêu cầu như vậy, còn yêu cầu cứ đến mỗi một nơi thì phải chụp lại một tấm hình, có cơ quan đặc biệt chịu trách nhiệm giám sát, mỗi một bước mỗi một quy trình đều không được thiếu sót, nếu không thì sẽ không nhận được di sản.
- Tôi nói mà, khó trách phải để ý như vậy.
- Thật ra thì, những người có tiền kia, rất nhiều người thực sự là càng có tiền thì càng mê tín.
- Người ta còn rất lãng mạn đó, ông nội của ông chủ chết sớm, tro cốt vẫn luôn được bà của ông chủ giữ lại, sẽ sau khi bà ấy cũng rời đi, để cho thế hệ sau mang bà ấy cùng với chồng của bà một lần nữa quay lại những nơi mà bà đã từng đi qua.
- Khoảng thời gian gần đây ông chủ vẫn luôn ôm một cái bình ở trong tay, anh nghĩ đó là bình gốm sứ Thanh Hoa sao? Bên trong chứa tro cốt của ông nội của ông chủ đấy.
- Chuyện này thật là đủ Âu… lãng mạn nha, lão thái thái này, thật là hợp thời.
Bạn cần đăng nhập để bình luận