Thâm Dạ Thư Ốc

Chương 1548: Thứ đã lấy của tôi, trả lại đây (2)

Cô ấy đã biết rõ thân phận của đối phương rồi.
Cũng chính bởi vì đã biết rõ thân phận của đối phương, mới có thể gần như theo bản năng mà trực tiếp xông lên!
Lão đạo chỉ cảm thấy có một trận gió thổi qua trước mặt mình, còn tưởng là bản thân đã uống quá nhiều, cho nên mắt bắt đầu hoa đi nữa.
Người lớn tuổi, cơ năng trên mọi phương diện đều sẽ thoái hóa, lão đạo cũng đã sớm quen rồi.
- Ông!
Tốc độ của Oanh Oanh rất nhanh, có thể nói là thế công như sấm, nhưng mà, sau khi cô gái kia nâng tay lên, thì cơ thể của Oanh Oanh không thể không kẹt lại ở một vị trí rất gần với cô gái đó.
Phảng phất như có một tầng vách ngăn vô hình xuất hiện ở giữa hai người, hơn nữa trên căn bản là không cách nào phá vỡ được.
Cô gái có chút ngoẹo đầu.
Hơi nghi hoặc một chút mà nói:
- Đã nuốt di trạch của tôi, sao lại vẫn không tiến bộ như vậy chứ?
Vừa dứt lời.
Bàn tay của cô gái nâng lên.
Cơ thể của Oanh Oanh cũng bị xách lên.
- Anh Anh à, sao cô lại bay lên vậy chứ.
Lão đạo xoa xoa con mắt.
Từ góc độ của ông ta.
Không nhìn thấy những thứ ánh sáng cũng với cái bóng đặc hiệu kia.
Không cần biết là hiệu ứng năm đồng hay là một xu.
Thứ người khác xem là phim khoa học huyễn tưởng 3D, trong góc nhìn người bình thường là lão đạo thì trừ màn xanh vẫn là màn xanh mà thôi.
Sau đó.
Trong nhận thức của lão đạo.
Mặc dù bình thường Oanh Oanh không bay như vậy.
Nhưng nếu như thật sự muốn bay một chút.
Hình như cũng không phải là không thể nha.
Lớn tuổi, lại uống say, quả thật hồ đồ đến đáng sợ.
- Tôi chỉ là, tới để lấy lại, đồ thuộc về tôi.
Quần áo trên người cô gái bắt đầu dần dần thoát khỏi thân thể của cô ta.
- ... - Lão đạo.
Lúc này, lão đạo nhìn thấy, nhưng lão đạo lập tức nhắm chặt hai mắt.
Tuổi tác quá nhỏ, tuổi tác quá nhỏ, quá nhỏ rồi.
Tội lỗi tội lỗi tội lỗi!
Ngay sau đó.
Dường như rốt cuộc đầu óc chậm chạp của lão đạo cũng vận hành được.
Con mẹ nó.
Không đúng.
Có vấn đề!
Lão đạo lập tức mở mắt ra.
Một trận cuồng phong màu đen trực tiếp quét qua nơi này.
Lão đạo chỉ cảm thấy trời đất quay cuồng,
- Ầm!
Cơ thể bị lật nghiêng đập vào bên trên quầy bar, sau đó lại lăn xuống, lúc rơi xuống đất, vị trí phần ót nặng nề nện xuống đất.
“Lạch cạch” một tiếng.
Lão đạo trợn trắng mắt.
Trực tiếp bất tỉnh.
- Grào!
Bên dưới ghế sô pha.
Tiểu Hầu Tử, cùng Bạch Hồ đồng thời không thể động đậy được, vào lúc này thân thể nó bỗng nhiên run lên, sau đó vị trí ba nhúm lông màu sắc khác nhau lại phát ra hào quang khác thường.
- Grào!
Trong một khoảnh khắc.
Tiểu Hầu Tử lại thành công cưỡng chế phá vỡ sự giam cầm của Hạn Bạt với nó, dưới tiếng gầm thét, thân hình trực tiếp trở nên lớn hơn, hóa thân Yêu Hầu, đập một quyền về phía cô gái bên kia.
Con gái đưa lưng về phía tiểu Hầu Tử, không quan tâm rốt cuộc động tĩnh sau lưng lớn như thế nào, cũng vẫn không quay đầu lại.
- Ầm!
Nắm tay của tiểu Hầu Tử đập vào vị trí sau lưng của cô gái, lại giống như Oanh Oanh trước đó vậy, bị một tầng vách ngăn vô hình hoàn toàn chống đỡ, thậm chí bạn còn có thể nhìn thấy dưới sự va chạm của sức lực mạnh mẽ đã tạo thành việc tầm mắt bị biến dạng.
Chẳng qua là.
Với một chút đoạn gián đoạn này.
Oanh Oanh – người đang bị giam cầm ở trên không trung – cả mái tóc của cô ấy đều đã biến trắng.
Khí tức lạnh lùng như nước bắt đầu đổ ập xuống.
Cô gái khẽ mỉm cười.
Dường như là cảm thấy có chút ngoài ý muốn, cũng cảm thấy có chút vui vẻ hài lòng.
Tự nhủ:
- Xem ra, vẫn còn chưa ngu đến mức hết thuốc chữa nha.
Sau khi nói xong câu nói đó.
Cô gái lùi lại một bước.
Bóng dáng lại trực tiếp xuất hiện ở trước mặt Hầu Tử.
Một tay bắt lấy cổ tay trái của Hầu Tử.
Sau đó.
Giơ lên.
Tiếp đó.
Nện xuống!
- Ầm!
Sàn của tiệm sách bị đập ra một cái hố lớn, nhưng năng lực khống chế sức mạnh của cô gái kia thật sự kinh khủng, cửa sổ thủy tinh cùng với những đồ gia dụng ở chung quanh của tiệm sách lại giống như không chịu bất kỳ rung chuyển nào.
Thân thể khổng lồ, kiêu ngạo bệ vệ của Hầu Tử, nhưng ở trước mặt cô gái này, lại giống như một món đồ chơi bằng lông nhìn thì như là nặng nề nhưng kì thực lại nhẹ bẫng vậy.
Một cước dẫm ở trên bụng của Hầu Tử.
Hầu Tử chỉ cảm thấy giống như có một ngọn núi ở trên bụng mình, hai tay hai chân dùng sức chống ở trên mặt đất muốn đứng dậy, nhưng lại không làm được.
- Rất thú vị, rất thú vị. - Cô gái nghiêng đầu, nhìn Hầu Tử, tự nói với bản thân:
- Tư chất này, huyết thống này, coi như là đám yêu thú trong tay đám lão già thích nuôi dưỡng thú ở thời Thượng cổ kia, đoán chừng cũng rất khó tìm được một kẻ có phẩm chất cao giống như mày vậy.
Nhận xét xong.
Cô gái lại ngẩng đầu, nhìn về Oanh Oanh với mái tóc trắng toát đang đứng ở bên kia.
- Cô biết không, có lúc, tôi cũng hâm mộ cô, vận may của cô, tốt hơn tôi.
Cô gái thở dài, giống như là đang tự thương cảm cho bản thân, sau đó, cô ta mỉm cười, nhẹ nhàng lắc đầu một cái.
Nói:
- Chẳng qua là tôi tương đối ngốc, cho đến hôm nay mới thực sự biết được một đạo lý.
- Có một vài thứ, đúng là không dựa dẫm được.
- A, đàn ông.
Oanh Oanh với mái tóc trắng toát, khí chất cũng xảy ra biến đổi lớn, sau khi nghe được câu này, cô ấy lại rất bình tĩnh mà hỏi ngược lại:
- Chẳng lẽ, không phải là cô vẫn luôn lấy lại sao?
Cô gái nghe vậy.
Có chút giương cằm lên.
Nói:
- Mặc dù tôi biết là cô cố ý muốn chọc giận tôi, nhưng tôi vẫn phải chúc mừng cô, cô thành công rồi.
Khóe mắt cô gái liếc nhìn qua khắp bốn phía.
Nhẹ giọng nói:
- Xích địa. (vùng đất chết, ý chỉ vùng đất bị hạn hán)
Trong nháy mắt, hào quang màu vàng đã bao phủ khắp toàn bộ tiệm sách, vào lúc này, bất kể là thứ gì cũng đều mang theo cảm giác của thời đại cổ xưa, ở trong kết giới kinh khủng này, Oanh Oanh cảm giác sức lực của mình đang rơi vào một loại trạng thái suy yếu vô hạn.
Vết nứt kinh khủng bắt đầu tràn ngập, một đường lại một đường mà lan đến dưới chân của Oanh Oanh, ảo giác đã khiến thế giới này trở thành chiếc khóa cứng rắn nhất, vây chặt Oanh Oanh ở đây.
Cô gái tiến tới từng bước từng bước một, vừa đi vừa dùng móng tay của mình nhẹ nhàng cắt xuống bắt đầu từ vị trí cổ của mình, giống như là một cô gái có hẹn sắp đi ra ngoài, đang chuẩn bị đổi sang một bộ quần áo mới mà bản thân ưa thích vậy.
- Thứ đã lấy của tôi, trả lại cho tôi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận