Thâm Dạ Thư Ốc

Chương 1066: Cần mặt mũi (2)

- Cải trắng còn chưa nuôi trong đất của mình được bao nhiêu năm, lại bị người ta ủi mất, đổi lại là ai làm cha, cũng đều sẽ không nhìn nổi chứ?
- Anh có thể tiếp xúc với anh ta nhiều hơn một chút.
Thằng bé trai nói:
- Tiếp xúc càng nhiều, có thể sẽ càng cảm thấy thú vị.
- Tôi lại không giỏi về mồm mép như vậy, chậc chậc, đợi sau chuyến này trở về Thông Thành, tôi lại rút ra chút thời gian đi Thượng Hải một chuyến.
- Lại muốn đi chơi đùa?
- Buông thả bản thân chứ, giống như lời em nói vậy, cả ngày đợi ở trong tiệm sách, tôi cũng sắp muốn biến thành Tường Lâm tẩu rồi.
- Rào rào… rào rào… rào rào…
Ngoài phòng.
Truyền đến tiếng nước chảy.
Giống như thể lúc này, gian phòng này đang nằm ngay bên cạnh một con sông vậy.
- Ở đây còn có hiệu ứng âm thanh à?
Luật sư An ha ha một chút.
Nói:
- Tôi đoán một chút, chờ lát nữa hẳn là sẽ có giọng của phụ nữ truyền tới.
Thằng bé trai liếc mắt nhìn anh ta một chút, nói:
- Còn chưa dập lửa xong?
- A.
- Ô ô ô… Ô ô ô ô...
m thanh nghẹn ngào của phụ nữ truyền tới.
- Đi. - Luật sư An chậc lưỡi một cái, đắc ý đưa tay vỗ đầu của thằng bé trai một cái, tiếp tục nói:
- Cô ta nên ca hát, không đúng, là diễn kịch.
Quả nhiên.
Luật sư An vừa dứt lời.
Bên ngoài hành lang bên kia liền truyền đến âm thanh điệu khúc “y y nha nha”, giọng nữ du dương uyển chuyển, rất lay động lòng người.
- Hát là «Hồng Mai Phi».
Luật sư An giải thích.
- Anh mà cũng biết những thứ này? - Thằng bé trai có chút ngoài ý muốn.
- Dù sao đi nữa tôi cũng là con nhà giàu vào thời Dân quốc đấy có được không nào? Lúc đó lại không còn không có phương thức giải trí gì, nghe hí khúc là điều chắc chắn, lại tìm mấy nam nam nữ nữ mặt phấn gì đó, giữ lấy cô ta hoặc là cô ta gì đó, bắt lấy, sau đó nuôi giống như một con chim vậy.
Một lớn một nhỏ hai người cứ như vậy nằm ở trên giường.
Câu có câu không mà trò chuyện.
Giống như là đang phân tích hành động của cái thứ bên ngoài hành lang kia vậy.
- Rốt cuộc là cô ta muốn làm gì?
Thằng bé trai xem thời gian trên điện thoại di động một chút.
- Không biết được, có thể trùng hợp hôm nay có hứng đi, muốn hát nhiều một chút, vở hí kịch này nha, đối với yêu thích người nó mà nói, thật là một thứ tuyệt vời mà, đã ghiền.
Thằng bé trai đưa tay, lấy một vật giống như khuôn mặt, thứ đó được dùng như một món đồ trang trí trên tủ đầu giường, đặt ở trên mặt mình.
Đây là một khuôn mặt bình thường màu đỏ, so với đầu của thằng bé trai, có vẻ có chút hơi lớn.
- Hí kịch Tứ Xuyên ở nơi này, hẳn là loại đổi mặt này vẫn tương đối nổi tiếng chứ ?
Thằng bé trai hỏi.
- Cũng không thể nói như thế, thật ra thì, đặt ở trong nghề, sẽ không nói như thế, nhưng nói như thế nào đây, đối với phần lớn người xem bình thường, những người không quá quen thuộc với bộ môn hí kịch, chẳng qua chỉ là người xem náo nhiệt bình thường mà nói, đổi mặt, đích xác là bộ môn đặc sắc nhất và cũng là thứ hấp dẫn ánh mắt nhất.
- Là đổi như thế nào vậy, phải có kỹ xảo chứ?
Luật sư An cười ha ha, hiển nhiên là có hứng thú, cơ bản phần lớn người đều có một loại xung động muốn thể hiện kiến thức của bản thân với người bên gối của mình đi.
- Thật ra thì cái này cũng rất đơn giản, mấy năm trước, gương mặt được vẽ trên giấy, không phải loại giấy chúng ta lau mông đâu, là loại giấy vẽ thời cổ đại đấy.
- Ừm, cụ thể làm như thế nào, là loại nào, tôi cũng nói quá rõ được.
- Chẳng qua là hiện tại điều kiện của người ta đã tốt hơn, phổ biến nhất hẳn là dùng tơ lụa đi.
- Chính là vẽ lên từng cái từng cái một, sau đó xếp một cách chỉnh tề trên khuôn mặt của người biểu diễn.
- Mỗi gương mặt, đều có một sợi tơ nối, mà vị trí nối của sợi tơ, có thể là buộc ở thắt lưng hoặc là ở trong ống tay áo của người biểu diễn, tóm lại, phải xem thói quen cá nhân đi.
- Sau đó lúc đổi mặt.
- Căn cứ vào tiết tấu và tình hình lúc đó mà đổi.
- Kéo sợi dây tương ứng xuống.
- Lại dùng động tác cùng tư thế để che giấu đi một chút.
- Như vậy lập tức sẽ tạo ra được hiệu quả thay đổi gương mặt.
- Vậy thì thật đơn giản.
- Vẫn phải xem công phu.
- Vậy chuyện bên ngoài thì tính là gì, cao cấp hơn đổi mặt?
- Làm cho gương mặt của tất cả mọi người trong cái khách sạn này, đều trở thành giống nhau?
- Đều biến thành bộ dạng của người đàn ông kia sao?
Ba tiểu ca giao hàng tận nơi mà luật sư An đụng phải lúc trước, đều là một bộ dạng, hiển nhiên, bộ dạng đó, mới là khuôn mẫu mà hiện tại bọn họ đang sử dụng, mà chính bản thân bọn họ, thật ra thì căn bản là không phát hiện chút nào.
- Nên tính là đổi mặt cực kì cao cấp đi, chẳng qua là, mặc kệ cô ta chơi đi, thành thật mà nói, giọng điệu này, biểu diễn thật sự rất tốt, có cảm giác như thể tôi đang đi xem những diễn viên nổi tiếng lúc trước.
- Chỉ cần cô ta đừng có phát điên, rồi lại giết người ở khắp nơi trong cái khách sạn này, thì cứ mặc kệ cô ta chơi đi, mấy bác trai bác gái nhảy quảng trường làm phiền người dân cũng không thấy ai thật sự có biện pháp quản lý được đấy.
Thằng bé trai bĩu môi một cái.
Cô ta không động thủ.
Vậy mặt của cô ta.
Là biến ra từ hư vô sao?
- Được rồi, ngủ một chút, ngày mai còn phải lên máy bay.
- Vậy anh phải đi tắm trước đi, mùi vị ở trên người kia, không dễ ngửi.
- Trên người của anh có mùi nước hoa của cô ta, là tội ác với cái mũi của tôi, không nên ngửi được vẻ đẹp của cô ta, lau sạch hết tất cả rồi ngủ cùng với em.
Luật sư An vừa hát vừa đi xuống giường, đi vào phòng vệ sinh, vọt vào tắm trước, sau đó vừa lau chùi thân thể vừa đi đến bên bồn tắm bên này.
- Rốt cuộc đến lúc nào cô ta mới kết thúc, tôi muốn đọc sách một lúc, cô ta có chút làm ồn rồi.
- Đây là nghệ thuật, hiểu không?
- Nghệ thuật!
- Em cũng đã sống được mấy trăm năm rồi, đừng có như người bà nhà quê vậy chứ, phải biết thưởng thức cao nhã, nghe một chút, người ta hát nhiều lắm đấy, hát xong «hồng mai phi» rồi, bây giờ chuyển «Pháo Lạc Trụ» , chậc chậc, ồ a a a...
Luật sư An ngân nga theo, vừa lấy sữa rửa mặt ra rửa mặt, vừa nói:
- Thật ra thì, cái vị lão Hứa trong tiệm sách của chúng ta kia, không đi học ca diễn thật sự là đáng tiếc, thân thể bé nhỏ kia, ánh mắt kia, dáng người kia, chậc chậc, có bao nhiêu người có được chứ?
Bạn cần đăng nhập để bình luận