Thâm Dạ Thư Ốc

Chương 467: Chứng cứ thoát tội!

Chủ nhà trọ đến.
Là một người đàn ông trung niên cao gầy.
Trên mép tóc đã sớm là nơi chi viện cho đảng trung ương.
Ngốc.
- Đồng chí cảnh sát, chào đồng chí, chào đồng chí.
Chủ nhà trọ dâng một điếu thuốc lá cho lão Trương.
Lão Trương không nhận mà trực tiếp lấy cameras ra, đặt trong lòng bàn tay mình cho ông ta xem.
Lúc này, chủ nhà trọ bị dọa tới sắc mặt tái nhợt. Ngay từ đầu ông ta còn tưởng cảnh sát tới để kiểm tra phòng cháy chữa cháy hoặc tới để thăm hỏi điều tra thân phận của công nhân viên từ bên ngoài tới thuê, kết quả không nghĩ tới cảnh sát lại phát hiện ra vật này.
- Cái này là gì?
Chủ nhà trọ muốn chống chế.
Nhưng nói cho cùng, không phải người nào cũng có thể lên sân khấu giải Oscar nhận thưởng.
Phần lớn người đều có kỹ thuật biểu diễn không đạt tiêu chuẩn.
Hơn nữa, người trên mạng sẽ cảm thấy cảnh sát không đáng sợ gì, nhưng trong hiện thực, khi thật sự nhìn thấy cảnh sát hình sự mặc cảnh phục đứng thẳng trước mặt bạn, người bình thường đều sẽ cảm thấy hơi chột dạ nhút nhát, huống chi nhược điểm của bản thân còn đang bị người ta nắm trong tay?
Trương Yến Phong liếc mắt đã thấy được chủ nhà trọ đang nói xạo, lúc này, anh ta quay qua nói với tiểu Tào theo tới: - Cậu khống chế anh ta, không cho phép anh ta liên hệ với người trong nhà. Mặt khác, gọi người tới lục soát nhà của anh ta.
Nói xong.
Trương Yến Phong đưa tay chỉ chủ nhà trọ.
Giảm thấp thanh âm nói:
- Nếu như bị chúng tôi phát hiện trong máy vi tính của anh hoặc ở những nơi khác có video, anh biết sẽ có hậu quả gì không?
Cụ thể là hậu quả gì, chính bản thân Trương Yến Phong cũng không quá rõ ràng, bởi vì đối với phương diện này, pháp luật trong nước có chút mơ hồ, rất nhiều loại cameras đặt lén bị phát hiện, cho dù đương sự báo cảnh sát, nhưng cuối cùng phần lớn vụ đều được giải quyết bằng cách bồi thường tiền bạc.
Nhưng chuyện ấy không trở ngại lão Trương làm bộ bản thân mình hiểu rất rõ, khiến tâm lý của chủ nhà trọ bị áp bách.
Hơn nữa, một khi chuyện này bị truyền ra, bồi thường chỉ là chuyện nhỏ. Một khi lan truyền khắp nơi.
Chủ nhà trọ sẽ mất sạch mặt mũi.
Quả nhiên chủ nhà trọ không chịu nổi, cầm lấy tay Trương Yến Phong: - Tôi sai rồi, là tôi hồ đồ đánh mất lương tâm, tôi sai rồi, tôi sai rồi... ...
- Vì sao chủ nhà trọ như ông lại thiếu thông minh vậy? Bản thân ông quá không biết xấu hổ!
Nữ khách trọ bên cạnh trực tiếp mắng.
- Được rồi, chuyện này cảnh sát chúng tôi sẽ xử lý, bắt ông ta đi trước.
Trương Yến Phong đến nơi này không phải để xử lý chuyện cameras gì cả, anh ta tới vì án giết người.
- Đồng chí cảnh sát, không thể bỏ qua cho ông ta như thế!
- Tôi biết rồi, cô chờ chúng tôi báo tin đi.
Nói xong, Trương Yến Phong lôi chủ nhà trọ ra khỏi phòng.
Chủ nhà trọ gần như quỳ trên đất, đã sắp tới mức dập đầu với lão Trương, trong miệng càng không ngừng kêu gào, khẩn cầu lão Trương không nên lan truyền chuyện này ra ngoài, càng không thể để vợ ông ta biết.
- Tôi hỏi ông một việc... ...
- Đồng chí cảnh sát, tôi có đầu mối muốn tố cáo!
Trương Yến Phong và chủ nhà trọ gần như mở miệng cùng một lcus.
- Ông nói trước đi. - Trương Yến Phong gật đầu nói.
- Tôi lắp thứ này là có nguyên nhân, thật sự không phải vì làm chuyện hạ lưu gì cả, thực sự, anh phải tin tưởng tôi.
- Nguyên nhân?
- Đúng, có nguyên nhân, hai năm trước, trong chỗ tôi có một người thuê nhà tên Hạ hay Vương Xuân Hoa gì đấy mất tích, bởi vì chuyện này, tôi mới trang lắp cameras.
- Tôi lắp nó vì an toàn của người thuê thôi.
Lừa quỷ sao?
Vì an toàn của người thuê vì sao ông không lắp cameras trong hành lang, hay bên ngoài?
Ông lắp trong phòng vệ sinh vì lo lắng khi người thuê tắm sẽ không cẩn thận trượt chân té thương mà không ai cứu sao?
Nhưng lão Trương không vội vã quát ông ta mà truy hỏi: - Hạ Xuân Hoa? Ông biết chuyện Hạ Xuân Hoa mất tích?
Nói xong.
Trương Yến Phong trực tiếp túm lấy cổ của chủ nhà trọ.
Quát:
- Nói hết toàn bộ cho tôi, ông còn biết thứ gì! ! ! !
Chủ nhà trọ bị dọa đến sửng sốt vài giây, lúc này ông ta mới lập tức gật đầu nói:
- Tôi có video, có video, ở trong nhà của tôi.
... ... ...
Trương Yến Phong dẫn theo tiểu Tào cùng tới nhà của chủ cho thuê, nhà của chủ cho thuê không ở nơi này, mà ở vị trí xa nơi này hơn một chút, một căn nhà ba phòng ngủ một phòng khách.
Đẩy cửa ra, vợ của chủ nhà trọ đang nấu cơm trong phòng bếp, thấy có người trở lại, bà ấy buộc tạp dề đi ra.
- Đây là…?
- Đây là cảnh sát, anh hỗ trợ cảnh sát điều tra một chuyện, về khách trọ. - Chủ nhà trọ giành trước giải thích một câu.
Trương Yến Phong gật đầu, tất cả lấy vụ án làm trọng, anh ta cũng không ngại tạm thời giúp chủ nhà trọ một lần.
Thậm chí, nếu như chủ nhà trọ có thể cung cấp đầu mối đủ giá trị, anh ta cũng không ngại trực tiếp lén để chủ nhà trọ bồi thường cho những người mướn. Thật ra xử lý như vậy càng có lợi cho đám người thuê trọ hơn là khiến chuyện này huyên náo lên.
Bởi vì một khi chuyện này bị công khai, chủ nhà trọ cũng sẽ biến thành lợn chết không sợ nước sôi. Mà nếu chuyện không bị phơi bày ra, vì phòng ngừa chuyện này truyền ra ngoài, trên phương diện bồi thường, chủ nhà trọ sẽ tận lực khiến những người mướn thỏa mãn.
Đây cũng không phải Trương Yến Phong làm việc thiên hướng trái pháp luật, trên thực tế, căn cứ theo kinh nghiệm của anh ta, phần lớn loại người bị hại này càng mong có thể thu được nhiều lợi ích thật sự hơn, cứng rắn níu lấy chủ nhà trọ buộc ông ta phải nhận tội, phải bị kiện… ngược lại người bị hại sẽ không cảm thấy biết ơn cảnh sát, ngược lại còn ghét bỏ cảnh sát xen vào việc của người khác.
Mọi người vào phòng làm việc của chủ nhà trọ, vợ chủ nhà trọ đưa trà đến, sau đó đi ra ngoài.
Trương Yến Phong để tiểu Tào đứng ở cửa.
Lúc này, chủ nhà trọ mới an tâm mở ra máy vi tính của mình ra.
Nhấn vào một thư mục.
- Ở chỗ này đều là video vào tháng 10 năm 2016, chính vì chuyện này xảy ra nên tôi mới kiên định đặt máy thu hình trong phòng người thuê, nhưng tôi sợ bọn họ không hiểu dụng tâm lương khổ của tôi, cho nên mới không nói cho bọn họ biết, tôi sợ bọn họ hiểu lầm tôi... ...
- Câm miệng, ấn mở video nhìn xem. - Trương Yến Phong thúc giục nói, chủ nhà trọ lấy lý do này đúng là quá không nhịn được.
Ông nói sau khi Hạ Xuân Hoa gặp chuyện không may, ông mới lắp cameras, vậy vì sao trước khi Hạ Xuân Hoa gặp chuyện không may lại có video ở đây?
Chủ nhà trọ nhấn mở video ra.
Trong video, hình ảnh không quá rõ ràng.
Có thể là vì mấy năm trước cameras của chủ nhà trọ vốn không phải loại chất lượng tốt, không tiên tiến như hiện tại, nhưng vẫn có thể thấy rõ tình huống đại khái, chí ít nó cũng rõ hơn cameras bình thường không ít.
Dù sao cũng phải nhìn thấy hình ảnh kia chứ.
Nếu nó chỉ là một đống đen trắng thì còn xem cái rắm gì?
Trong cameras.
Là một người phụ nữ đang tắm.
Thỉnh thoảng trên màn ảnh xuất hiện gương mặt của người phụ nữ.
Trương Yến Phong tỉ mỉ phân biệt, sau đó anh ta lại gọi tiểu Tào tới cùng xem, xác nhận đây chính là Hạ Xuân Hoa, chính là thi thể vô danh số hiệu F!
Sau đó.
Tiếp tục xem.
Xem.
20 phút!
Trương Yến Phong cúi đầu nhìn thoáng qua thời gian.
Phát hiện rõ ràng còn tới 20 phút.
- Tắm lâu như vậy sao?
- Đúng vậy, bởi vì tiền nước là chia đều, cho nên vì phòng ngừa bản thân mình chịu thiệt, mấy người thuê này đều tắm rửa thật lâu, không biết tiết kiệm gì cả, nếu không lỡ người khác dùng nhiều mình dùng ít, khi chia đều ra không phải mình bị thiệt sao?
- Tua đi!
Trương Yến Phong thúc giục nói.
Tuy nói đây là hình ảnh vật chứng, trong lòng Trương Yến Phong và tiểu Tào đều không hề có ý nghĩ khốn nạn gì, nhưng dù sao người chết là lớn, có một số hình ảnh có thể bỏ qua thì vẫn nên bỏ qua đi.
Vừa nghĩ tới người phụ nữ đang tắm trong cameras lúc này.
Đã bị sát hại chôn xác bên bãi sông hai năm trước, thiếu chút nữa đã chết không tin tức, không khỏi khiến người ta cảm thấy đau lòng.
Chủ nhà trọ bắt đầu tua, hẳn là ông ta đã xem đoạn video này không ít lần, mãi cho đến phút 37 trong video.
Trên màn hình.
Bỗng xuất hiện một người đàn ông mặc áo mưa. Sau khi người đàn ông đi vào, đã trực tiếp bụm kín mặt của Hạ Xuân Hoa, kéo cô ấy ra khỏi phòng vệ sinh.
Người đàn ông này.
Hẳn chính là hung thủ!
Nhưng người đàn ông trong cameras mang khẩu trang to, hoàn toàn che hết gương mặt.
- Con mẹ nó vì sao lúc đó ông không báo cảnh sát? - Trương Yến Phong quát lớn.
- Tôi cũng không thể xác định liệu có phải thật sự xảy ra chuyện rồi hay không... ...
- Cô ấy không lấy đi bất cứ thứ gì, trực tiếp biến mất như vậy, ông còn chưa thể xác định cô ấy có gặp chuyện không may hay không?
- Lỡ đâu cô ấy theo người giàu có nào đó trực tiếp cao bay xa chạy thì sao? Hơn nữa khóa phòng trọ vốn không hỏng.
- Cút mẹ mày đi!
Trương Yến Phong đá thẳng lên trên người chủ nhà trọ.
Chủ nhà trọ bị đạp tới ngã lăn trên mặt đất.
Không dám nói nhiều chút nào nữa.
Ngoài cửa.
Dường như vợ của ông ta nghe được động tĩnh, đã chạy tới gõ cửa hỏi có chuyện gì.
- Không có chuyện, không có chuyện, em cứ bận chuyện của em đi!
Chủ nhà trọ lập tức hô lên.
Trương Yến Phong rõ ràng, thật ra tên chủ nhà trọ vô liêm sỉ này lo lắng, sau khi mình báo cảnh sát, chuyện ông ta lắp cameras ngầm lộ ra, vì thế mới lựa chọn im lặng khi thấy một người bị bắt đi, có khả năng sẽ gặp phải nguy hiểm tính mạng!
- Thời gian, nói cho tôi biết thời gian.
Trương Yến Phong thu hồi video, nhìn thời gian ngay lúc đó. Trong video có ghi lại, là ngày 24 tháng 10 năm 2016, lúc ba giờ hai mươi chiều.
Trong đầu anh ta bắt đầu hiện lên bố cục căn phòng thuê anh đã từng tới trước đó.
Hung thủ chôn thi thể.
Nói cách khác sau khi hung thủ giết Hạ Xuân Hoa, đã mang thi thể đi, mặc kệ ông ta mang theo người sống hay mang theo người chết, một người lớn như vậy, mục tiêu vẫn rất rõ ràng.
- Tiểu Tào, đi, trở về với tôi!
Bỏ lại ông chủ nhà trọ đang ngồi dưới đất, không quan tâm tới.
Trương Yến Phong kêu tiểu Tào lái xe chở bản thân mình lại trở nơi thuê phòng.
Chẳng qua.
Lần này Trương Yến Phong không đi lên, mà anh ta quay đầu lại, nhìn về phía "ngân hàng kiến thiết" đầu hành lang bên cạnh.
- Chắc chắn hung thủ đã dẫn theo người bị hại xuống tầng, trong khu nhà thuê giá rẻ này chỉ có một hành lang này, lúc đó chắc chắn hung thủ đã đi vào từ nơi này. Sau ba giờ hai mươi chiều ngày 24 tháng 10 năm 2016, rất có thể hung thủ đã dẫn theo người bị hại đi ra từ nơi này!
- Đi, đi tới ngân hàng trích xuất camera giám sát của bọn họ.
- A, ngân hàng có thể đồng ý cho chúng ta trích xuất camera giám sát nhanh như vậy sao?
- Ngân hàng chứ không phải công ty vận tải DiDi.
- Ah, cũng đúng, nhưng đã gần hai năm qua rồi, có khi nào camera giám sát đã sớm bị xóa đi không?
Vì bộ nhớ không đủ, camera giám sát ở rất nhiều nơi sẽ xóa nội dung trước đó, chỉ giữ lại nội dung trong vòng ba tháng hoặc nửa năm, đây là chuyện rất bình thường.
- Dường như theo quy định, ngân hàng nhân dân phải giữ video nửa năm, nhưng phần lớn ngân hàng thường sẽ giữ lại chừng hai năm thậm chí là ba năm, đây là thời gian có hiệu lực trong các trường hợp tố tụng dân sự.
Sau khi Trương Yến Phong dẫn theo tiểu Tào vào ngân hàng, lấy giấy chứng nhận ra, yêu cầu kiểm tra video giám sát trước kia, đồng thời còn nói rõ đây là chuyện khẩn cấp, phải chờ sau này mới có thể bổ sung các thủ tục cần thiết.
Ngân hàng không làm khó chút nào.
Lập tức biểu thị bản thân sẽ hoàn toàn phối hợp với cảnh sát địa phương phá án.
Rất nhanh.
Trên màn hình máy vi tính đã hiện ra rất nhiều video, điều chỉnh đến đoạn thời gian cần thiết, Trương Yến Phong yêu cầu bọn họ tua nhanh video này.
Khi camera giám sát được tua tới khoảng giờ ba giờ bốn mươi.
Trương Yến Phong quả quyết hô ngừng.
Quay ngược lại một chút, để video phát chậm một chút!
Hình ảnh quay ngược trở về, bắt đầu chiếu từng hình ảnh một.
Trong màn hình.
Ở vị trí đầu hành lang.
Xuất hiện một lão già, lão già mặc quần áo giống với công nhân trùng tu, còn khiêng một bao tải da rắn.
- Phóng lớn nó lên!
Hình ảnh bị phóng đại.
Bởi vì nhân viên công tác trong phòng cameras giám sát của ngân hàng không phải người chuyên nghiệp, cho nên không cách nào khiến hình ảnh được rõ nét hơn, nhưng sau khi hình ảnh được phóng đại.
Lão Trương vẫn có thể lập tức nhận ra tên khốn đã tháo khẩu trang, khiêng bao tải lớn xuống tầng là ai.
Là ông lão kia.
Là ông lão chết cuối cùng!
Vào lúc đó, hẳn lão ta đã bị Quỷ Ngọc khống chế.
Lão Trương thở dài một hơi nhẹ nhõm.
Anh ta đã biết trước hung thủ thật sự là ai.
Sở dĩ anh ta tiếp tục điều tra.
Là vì anh ta muốn tìm ra chứng cứ.
Chứng cứ.
Cho lão đạo thoát tội!
Bạn cần đăng nhập để bình luận