Thâm Dạ Thư Ốc

Chương 1450: Thăng quan tiến chức nhanh chóng (1)

Vào lúc này, Bạch Hồ lặng lẽ nằm trên quầy bar, bộ lông màu trắng mềm mại bao trùm lên bên trên quầy bar, cô ta nằm rất ngoan ngoãn, mang theo sự ưu nhã thuộc về chính cô ta.
Luật sư An không khách khí cúi đầu xuống, thổi ra một hơi về phía quầy bar.
Chỉ vào mấy nhúm lông màu trắng bị anh ta thổi bay, nói:
- Hoặc là biến thành hình người, hoặc là nên an phận một chút, bây giờ ông chủ tỉnh rồi, khiến cho lông rơi đầy đất thì ông chủ sẽ không vui.
Bạch Hồ mở miệng, phun ra tiếng người:
- Lúc trước cũng không thấy anh ấy không vui.
- Trước kia là trước kia, bây giờ là bây giờ.
- Sao rồi, bị yêu đan chơi đến mức lửa lớn như vậy?
- Phi, hiện tại tôi cảm giác tố chất thân thể của mình vẫn rất khỏe mạnh, nếu không, cô biến thành người một tận, chúng ta đi thử một chút?
Luật sư An đưa tay nhéo một cái ở trên vuốt thịt của Bạch Hồ.
Bạch Hồ thu hồi móng vuốt.
Hỏi ngược lại:
- Ngày mai tôi phải đi ra ngoài một chuyến.
- Có chuyện gì?
- Chỉ là có yêu đi ngang qua nơi này, tôi đến tiễn nó một phen.
- Là đực hay là cái.
- Thô bỉ.
- Là nam hay là nữ?
- Nam.
- Bạn cũ sao?
- Không tới mức đó.
- Cô đi thì cứ đi đi, nơi này cũng không hạn chế sự tự do của cô, ngược lại một năm nay cô ở trong tiệm sách cũng chỉ hết ăn rồi lại nằm mà thôi.
- Chờ đã.
- Nam?
Luật sư An bỗng nhiên nghĩ tới con lợn rừng tinh lúc cắm trại ở rừng già đông bắc vào một năm trước.
Sáng sớm ngày thứ hai thịt lợn thịt nướng.
Là món thịt lợn nướng ngon nhất mà luật sư An từng ăn trong đời này.
- Đừng có ăn sạch hết, giữ lại một chút vị trí tốt một chút mang về đi, ngày mai mấy quỷ sai ở vùng khác cũng sắp trở về, thêm một món ăn đặc biệt cho chúng tôi.
Bạch Hồ gật đầu một cái.
Hiển nhiên.
Luật sư An đã đoán đúng.
- Cô còn có chuyện gì?
Nhìn thấy Bạch Hồ vẫn còn đang nằm dài ở trên quầy bar, Luật sư An có chút hiếu kỳ địa hỏi.
- Một tháng trước, tôi trao đổi chút tin tức với đám hồ tử hồ tôn ở bên chỗ rừng già, bọn họ nói cho tôi biết nói, trong nửa năm qua, hồ ly mở linh trí, nhiều gấp đôi so với những năm trước.
- Đó là do cô có phương pháp giáo dục, cho nên quần tộc sắp hưng vượng rồi.
- Lời này của anh rất không có thành ý.
Rõ ràng mới vừa nói tôi cả năm nay không ăn thì cũng chỉ nằm không.
- Vậy sao, xin lỗi, lần sau tôi sẽ giả vờ có thành ý hơn.
- Thật ra thì, bản thân tôi cũng có cảm giác rõ ràng, tỷ như, sau khi ra cửa, hình như tôi không còn sợ sấm đánh như trước nữa.
Luật sư An nghe vậy, gật đầu một cái.
Cảm giác của Bạch Hồ, thế nhưng thật ra là một loại quy mô thu nhỏ của xu hướng chung.
Đúng như nhiệm vị mà tối nay ông chủ vừa mới giao cho anh ta, sự tồn tại của một đám thổ địa thần sông mới, chính là đang trong quá trình ấp ủ.
Xem ra.
Đúng là bởi vì trận đại biến vào một năm trước của địa ngục.
Bởi vì nó mà đã dẫn tới một loại dư chấn và phản ứng dây chuyền.
Đang dần dần xuất hiện hiệu quả.
Quỷ và yêu – tầng lớp lúc trước bị chèn ép, dường như đang có được quyền lợi hít thở dưới bầu trời lớn hơn.
Bạn rất khó có thể đánh giá được rốt cuộc là loại thay đổi này là tốt hay xấu.
Bởi vì trong tiệm sách, người sống thuần túy, dường như chỉ có một mình lão đạo, hơn nữa cái gốc cây duy nhất này, cách lúc biến thành người chết cũng gần lắm rồi.
Những người còn lại, nếu không phải là người chết thì chính là cương thi, không phải là cương thi thì chính là yêu quái.
Đều là những người được lợi dưới xu thế chung.
Ban đêm rất dài, thằng bé trai còn chưa trở về, việc đi ngủ đã trở thành một loại hy vọng xa vời, hút điếu thuốc, tán gẫu với Bạch Hồ một chút, lại hơi táy máy tay chân một chút, cũng coi là có một loại tình ý đặc biệt đi.
Một năm qua.
Cuộc sống cũng được coi là rất bình tĩnh.
Nhưng luật sư An có một loại dự cảm.
Theo việc ông chủ tỉnh lại.
Loại cuộc sống yên tĩnh như thế này.
Cũng sắp một đi không trở lại rồi.
Không có cảm giác tổn thương, cũng không có mất mát.
Thậm chí còn có chút ý nghĩ lệ nóng doanh tròng.
Cuối cùng cũng có chút việc có thể làm được rồi!
Ngón tay xoa nắn mấy cái ở trên phần bụng mềm mại của Bạch Hồ.
Ánh mắt của luật sư An bỗng nhiên đông lại một phen.
Đứng lên.
Bạch Hồ từ từ lật người, ánh mắt cũng nhìn về phía cửa lớn của tiệm sách.
- Không có chuyện gì, tôi đi ra ngoài xem thử một chút.
Luật sư An trấn an Bạch Hồ một chút, cầm lấy gói thuốc lá cũng với bật lửa ở trên quầy bar của mình, đi ra cửa lớn của tiệm sách.
Vào thời điểm này.
Nam phố cũng đã sớm yên tĩnh lại rồi.
Dưới ngọn đèn đường ở bên kia đường.
Có một người đàn ông đang đứng.
Bóng dáng của người đàn ông có chút mảnh mai, dưới ánh sáng vàng mờ của đèn đường, bị kéo ra thành một cái bóng thật dài.
Lúc luật sư An chủ động đi tới.
Người đàn ông cũng chủ động tiến tới.
- Hừ! Con mẹ nó phải phô trương như vậy luôn sao!
Luật sư An sửng sốt một phen.
Người đàn ông ở trước mặt trên người mặc quan phục màu xanh, bên trên thêu rồng, dưới chân mang giày quan chức, chải tóc dài, nhìn rất thanh tú, trong sự thánh tú, cũng có một tia âm khí bộc phát.
Đúng vậy.
Là âm khí!
Hơn nữa.
Chiếc đai lưng màu vàng buộc ở trên hông của người đàn ông này, chói mắt như vậy!
Đèn đường bỗng nhiên chớp tắt một cái.
Hình tượng của người đàn ông cũng thay đổi.
Biến thành dáng vẻ của một người vô gia cư.
Trực tiếp ngồi ở trên đường cho người đi bộ.
Luật sư An ngồi xuống ở bên cạnh, đưa tay đưa cho đối phương một điếu thuốc.
Hai người hút thuốc.
Đồng thời phun ra một vòng khói.
Luật sư An có chút hâm mộ trêu ghẹo nói:
- Được lắm nha, trực tiếp lên tới đai vàng cơ đấy.
Phùng Tứ cười một tiếng, ngón tay bị khói hun đến vàng sờ lên cằm của bản thân một cái, nói:
- Nhờ nhan sắc chiếm chút tiện nghi mà thôi.
- Phốc.
Luật sư An thở dài, nói:
- Cho nên tôi chính là hâm mộ loại người có thể dựa vào gương mặt để kiếm cơm như anh đó.
Bất kỳ nghề nào, vẻ ngoài đẹp mắt ba trăm sáu mươi độ, không thể nào giúp cho bạn lăn lộn đến nơi cao nhất được.
Nhưng vẻ ngoài đẹp mắt, chắc chắn có thể khiến cho bạn sống được tốt hơn so với những người có cùng một năng lực.
Bạn cần đăng nhập để bình luận