Thâm Dạ Thư Ốc

Chương 927: Trở mặt! (2)

Một bên là nhân viên bình hoa hơn nữa còn có hai lòng đối với bạn.
Một bên khác là ông chú cảnh sát ưu tú có nguyên tắc.
Chọn cái nào.
Thực sự liếc qua là đã thấy ngay rồi.
Bàn công luận riêng, lão Trương đều thắng chắc Hoa Hồ Điêu rồi.
Quan trọng nhất là, lúc trước là lão Trương không có sức mạnh, cho nên lúc tiệm sách gặp chuyện, anh ấy chỉ có thể ở cạnh và nhìn mà thôi, hơn nữa tính cách của lão Trương, một khi nắm giữ được lực lượng ngang hàng với Trần cảnh quan, anh ấy tuyệt đối cống hiến sức mình vì nhân tình ban đầu!
Nhân phẩm nha.
Thiết lập con người nha.
Chỗ dùng, chính là ở chỗ này.
Luật sư An nghe vậy, cũng gật đầu một cái, đồng ý, chuyện này quả thật không thể chê được, dù là Hoa Hồ Điêu không còn, nhưng chỉ cần phía bên lão Trương có thể thành công, thực lực cùng với sự phát triển trong tương lai của tiệm sách, đúng là khủng phố dường nào!
Tiểu Hầu Tử bị Vượn Bàn Sơn bỏ lại.
Hứa Thang Lãng đã đạt thành liên hệ với Hải Thần.
Bạch Oanh Oanh đã được hơi thở của một trong tứ đại thủy tổ của cương thi bồi bổ đến tiến hóa.
Thêm vào đó là một chủ nhân của U Minh chi hải.
Cùng với vị lão đạo Thái Sơn Phủ Quân hư hư thực thực kia.
Mẹ nó chứ.
Đây rốt cuộc là cái đội hình hợp kim vàng* gì chứ!
(có thể gọi là đẳng cấp vàng, nguyên văn là Krypton vàng: ngôn ngữ mạng, thường dùng chỉ người chơi nạp tiền trong game online, ý chỉ sự quý hiếm)
Đợi thêm một thời gian, tất cả mọi người trưởng thành mà nói.
Trực tiếp kéo cờ tạo phản.
Giết trở về Địa Ngục cũng không phải là không có khả năng nha?
Còn anh ấy đâu?
Luật sư An lại lâm vào trong hoài nghi bản thân sâu sắc.
Bây giờ anh ấy ở cùng ngăn hồ sơ với ai rồi?
Luật sư An bỗng nhiên rất tuyệt vọng mà phát hiện, sau khi Deadpool lấy được truyền thừa phù văn của Châu Trạch, dường như cũng đã cao hơn anh nửa ngăn hồ sơ rồi, bản thân lại nhảy xuống cùng một ngăn hồ sơ với cô gái da đen, có khả năng cũng chỉ cao hơn so với đám người Tiểu Loli Nguyệt Nha một chút đi!
Nhớ lại trước đây không lâu.
Bản thân vẫn còn là nhị đương gia của tiệm sách đấy…
- Lão Hứa, anh đi chuẩn bị trước một chút, lão Trương, để cho anh ấy ngồi ở nơi nào đó trước một lúc, tôi đi lấy bút ra, mọi người nên bố trí thì bố trí, nên chuẩn bị thì chuẩn bị, chuyện lần này, không thể xảy ra ngoài ý muốn.
Cũng quyết không cho phép xảy ra ngoài ý muốn.
Sau khi lão Trương bị Giải Trãi ám người, không cần tố cáo với tiệm sách, mà lại liều mạng nguy hiểm như vậy tự mình chạy tới báo tin rồi, nếu như sau đó kế hoạch thất bại, phân thân của Giải Trãi lấy không được, bản thân lão Trương, có thể cũng không sống được.
Châu Trạch tuyệt đối không cho phép phát sinh tình huống này!
Vừa nói.
Châu Trạch vừa tiếp tục sờ Hoa Hồ Điêu vừa đi vào vườn rau xanh ở cách vách.
Deadpool đang quỳ bên cạnh mép giường cỏ, cô gái da đen đã tỉnh, chẳng qua là còn có chút suy yếu.
- Đưa cô ấy đến cách vách đi, sau đó giúp tôi một việc.
Châu Trạch nói xong.
Trực tiếp ngồi xuống trên mặt đất.
Hoa Hồ Điêu bị anh ôm trong ngực.
Nhào nặn nha xoa nắn nha.
Thịt thịt nha.
Ngu ngốc một cách đáng yêu nha.
Da lông vẫn rất tốt như thế.
Hình dạng của Hoa Hồ Điêu không ngừng biến hóa ở trong lòng bàn tay của Châu Trạch.
Bộ dáng vẫn cười quyến rũ như trước.
Còn chủ động phối hợp với động tác của Châu Trạch.
Thật là một chút thể diện cũng không cần.
Hơn nữa.
Giống như là biết sẽ phải phát sinh cái gì, hiện tại nó càng trở nên chủ động nhiệt tình đưa tới hơn so với lúc trước nha!
Deadpool đưa cô gái da đen ra ngoài sắp xếp cẩn thận xong.
Lại đi trở về.
Ngồi xuống ở trước mặt Châu Trạch.
Deadpool vẫn rất cung kính với Châu Trạch, tư thế rất thấp rất thấp.
Giữa cha và con.
Thế nhưng cũng không làm ra các loại vai diễn tình cảm âu yếm gì đó.
Châu Trạch nói thẳng:
- Phong tỏa chỗ này lại.
Deadpool gật đầu một cái.
Hai chân đều chìm vào trong đất.
Trong khoảnh khắc.
Vách tường cùng mặt đất nở ra hai bông hoa.
Đóa hoa màu đen từng tầng một bao trùm lấy khu vực này.
Giống như là một nhà tù được tạo nên bằng cây cối.
- Chuẩn bị xong chưa? - Châu Trạch hỏi.
Deadpool lặng lẽ gật đầu.
Châu Trạch cười một tiếng.
Đưa tay chỉ lên Hoa Hồ Điêu ở trên chân mình.
- Tao, cho mày tự do!
Sát bút.
Ra!
- Ông!
Thân thể Hoa Hồ Điêu co quắp một trận.
Đau.
Thật là đau!
Nhưng sau khi vượt qua đau đớn ban đầu, phía dưới liền thực sự thư thái.
Sát bút hóa thành bút máy xuất hiện ở trong lòng bàn tay của Châu Trạch.
Bên trên vốn dĩ có mấy vết nứt lại biến mất không thấy nữa.
Xem ra Sát bút ở trong cơ thể Hoa Hồ Điêu, cũng không quên hấp thu dinh dưỡng bồi bổ chính mình, con chồn này thích ngủ như vậy.
Có phải là có liên quan đến chuyện nay hay không?
- Vất vả cho mày rồi, thực sự.
Châu Trạch nói với bút máy ở trong lòng bàn tay.
Bút máy khẽ run lên, giống như là trả lời Châu Trạch.
Mối quan hệ một người một món nợ, thật ra thì từ lần Châu Trạch kêu lên hai chữ “Sát bút”, liền đã định trước rồi.
Mối quan hệ rất kỳ quái rất quỷ dị, nhưng lại thành quan hệ tín nhiệm nhất.
Lúc trước doanh câu còn muốn tranh cướp quyền sở hữu sát bút với anh, cũng đủ để chứng minh giá trị của sát bút!
Châu Trạch vẫn cảm thấy, cho dù là bút âm dương của phán quan, cũng không sánh được với nó, nếu không bạn để cho một phán quan tới phong ấn Thiết hàm hàm thử một chút?
Bạn xem kẻ đó có dám hay không!
Sau đó.
Hoa Hồ Điêu nằm trên chân của Châu Trạch.
Vừa vuốt cái mông của mình.
Vừa híp mắt lại.
Híp thành một khe hở, trong khe hở, ẩn chứa một luồng ánh sáng lạnh!
- Bạch!
Móng vuốt của Hoa Hồ Điêu tới rất nhanh.
Không thương lượng.
Không do dự.
Không có gia trường lý đoản (nói chuyện nhà chuyện cửa).
Chỉ cần được!
Thì sẽ trả thù!
Chính là muốn xé nát anh!
Khuất nhục, hối hận, giày vò.
Hóa thành lửa giận cuồn cuộn.
Khoảnh khắc vỡ đê!
Ngực Châu Trạch xuất hiện từng đạo Phù Văn lưu chuyển.
Chỉ nghe “Phanh” một tiếng.
Cả người Châu Trạch té bay ra ngoài, không ngã xuống, hai chân chạm đất, chẳng qua là hít sâu một hơi.
Áo đã bị xé.
Vị trí ngực dù đã có phù văn củng cố, cũng xuất hiện 1 đạo huyết ngân.
Bạn cần đăng nhập để bình luận