Thâm Dạ Thư Ốc

Chương 1303: Nhanh nhẹn chút (2)

Nhưng mà, sau khi bỏ đi lớp phòng thủ, đối mặt với công kích từ cây dây leo ở khắp nơi như thế này, anh ta lộ ra vẻ cực kì chật vật, nơi này, dù sao cũng là sân nhà của Deadpool, có trời mới biết rốt cuộc anh ấy chôn giấu biết bao nhiêu gốc rễ của mình ở dưới này.
Dùng một câu không khoa trương mà nói.
Hiện tại Deadpool muốn cho mảnh đất nho nhỏ này mọc ra loài cây gì, nó sẽ có thể mọc ra được cái nấy.
Tầng tầng lớp lớp.
Ngăn cản dày đặc, sức mạnh kinh khủng, cho dù là tốc độ của bản thân người đàn ông mặc áo khoác rất nhanh, nhưng vẫn không thể chịu nổi, anh ta lần lượt trúng đòn, lần lượt bị đánh trúng, nhưng xương cốt bên trong, cho dù là không còn tầng bình chướng kia bảo vệ như trước, vẫn có vẻ cứng rắn như trước.
Không hổ là truyền nhân của rùa.
Nếu không có chút bản lĩnh kháng đánh này, lúc đi ra ngoài chào hỏi với người khác cũng thật ngại mất mặt đi.
Châu Trạch có chút tiếc nuối, hiện tại lão Hứa không có ở đây, nếu không ngược lại có thể tiến hành một trận PK hoàng thành, vừa dùng rắn vừa dùng rùa, đại chiến rùa và rắn, lại thêm chút biện pháp nghệ thuật tu chỉnh, khoa trương thêm một chút, có thể diễn thành trận đại chiến chí tôn của Thanh Long cùng Huyền Vũ đấy.
Chẳng qua đây cũng chỉ là mơ mộng nhất thời mà thôi.
Để cho lão Hứa cởi trần như động vật nguyên thủy sống chết một trận với người ta ở nơi như thế này, không phải là không bỏ được, chỉ là luôn cảm thấy có chút thật xin lỗi hình tượng trước sau như một của lão Hứa.
Rốt cuộc.
Người đàn ông mặc áo khoác không chịu nổi.
Dường như anh ta không định tiếp tục sống chết với anh trai mình ở nơi này.
Cơ thể giống như một con cá đang bơi.
Bắt đầu nhanh chóng lao về phía cửa của viện bảo tàng tượng sáp.
Xông tới trước mắt Châu Trạch!
Một loại tâm tình vui sướng bùng cháy trong đáy lòng của cô gái da đen.
Cô ấy không cảm thấy nguy hiểm.
Không phải bởi vì lúc này cô ấy đang đứng ở bên cạnh Châu Trạch.
Mà là bởi vì căn bản là cô ấy không nghĩ đến nguy hiểm gì đó.
Thứ cô ấy nghĩ tới.
Chính là người em chồng này rất hiểu chuyện nha.
Biết rõ anh trai của mình khó xử.
Cho nên để không để cho anh trai của mình khó xử nữa.
Anh ta trực tiếp xông tới trước mặt ông chủ.
Sau đó chính ông chủ sẽ ra tay giải quyết anh ta.
Sau đó là vạn sự đại cát!
Người cần khó xử cũng không cần khó xử nữa, người cần áy náy cũng không cần áy náy thêm nữa, chuyện này, coi như kết thúc tại đây.
Nhưng mà.
Điều khiến cho cô gái da đen bất ngờ là.
Châu Trạch.
Không nhúc nhích.
Anh vẫn cứ đứng nguyên như vậy.
Đứng.
Đứng yên…
Lúc người đàn ông mặc áo xông tới bên cạnh Châu Trạch.
Đã giơ cánh tay lên.
Để lộ ra gai xương trên nắm tay.
Châu Trạch vẫn bất động như trước.
- Phốc!
Gai xương đâm vào thịt.
Thứ bị đâm vào.
Cũng không phải thịt của Châu Trạch.
Bởi vì vào một khắc cuối cùng.
Deadpool xuất hiện ở trước mặt Châu Trạch, thay Châu Trạch đỡ được một kích này.
Người đàn ông mặc áo khoác mặt đầy khiếp sợ:
- Anh?
Deadpool giang hai cánh tay.
Ôm lấy người đàn ông mặc áo khoác.
Vô số cây dây leo xông tới trói chặt.
Đồng thời.
Từng cây từng cây gai một dựng đứng ở trên cây dây leo.
Bắt đầu đâm vào bên trong cơ thể của người đàn ông mặc áo khoác.
- A a a a... Anh ơi!
Deadpool há miệng.
Cắn về phía vị trí cổ của em trai mình.
Kết quả của nhát cắn này.
Chính là cần cổ tan vỡ!
Phải biết Deadpool thế nhưng đã lấy được truyền thừa của Châu Trạch, sau đó lại có một phần phù văn từ truyền thừa của Doanh câu được Châu Trạch truyền cho anh ấy, tuy nói, nhìn anh ấy như thích bị trồng ở trong đất, nhưng trên bản chất, anh ấy vẫn là một con cương thi kinh khủng!
- Ầm!
Một luồng hơi nước xuất hiện trước mặt người đàn ông mặc áo khoác.
Sau đó nổ tung!
Nhiều mảnh lá chuối tây tản ra ở trước mặt Châu Trạch*, ngăn cản thương tổn thay cho Châu Trạch cùng cô gái da đen đang đứng ở bên cạnh Châu Trạch, nhưng chính bản thân anh ấy lại bị nổ đến mức trước người đều là hố lõm xuống, không ngừng có nước màu xanh lam chảy tràn ở trên người.
(*trong nguyên tác là Deadpool)
Lá chuối tây tản đi.
Người đàn ông mặc áo khoác lui về giữa trung tâm của viện bảo tàng tượng sáp.
Vị trí trên trán.
Xuất hiện một dấu ấn đầu rùa!
Trên phương diện khí tức, cũng tăng lên một nấc thang rất lớn so với trước kia.
Anh ta nhìn thấy anh trai của mình mới vừa bị nổ đến thê thảm như vậy.
Ngược lại, lại đưa mắt về phía Châu Trạch.
Nói:
- Xem ra, anh không muốn người phụ nữ của mình sớm an toàn.
Cô gái da đen ở bên cạnh nhìn dáng vẻ của Deadpool, rất là thương tiếc, tuy nói sức khôi phục của Deadpool rất kinh người, nhưng loại thương thế này, vẫn sẽ rất thống khổ, vẫn sẽ phải chịu cảm giác bị giày vò.
Deadpool lặng lẽ quay đầu.
Khuôn mặt bị nổ đến không còn trọn vẹn, nhìn về phía ông chủ nhà mình.
Châu Trạch lặng lẽ giơ tay lên.
Nhấn một cái lên trên màn hình điện thoại di động.
Nhìn thời gian một chút.
Rất bình tĩnh mà nói:
- Nhanh lên một chút, tôi không có nhiều thời gian.
Giờ khắc này.
Bản thân ông chủ Châu cũng cảm giác chính mình giống như là một đại phản diện siêu cấp.
Lại cứ mặt lạnh vô tình mà ép bọn họ huynh đệ tương tàn như thế.
Nhưng mà, ha ha.
Deadpool lại lặng lẽ nghiêng đầu nhìn về phía trước.
Nhìn người em trai ở trước mặt của mình.
Thân thể run lên.
Đáp lại:
- Hai - yi! (Vâng trong tiếng Nhật)
....
Đây dường như là một loại lựa chọn, cũng là một loại ép buộc.
Nhưng cuộc sống, vốn dĩ là như vậy, mọi người vẫn theo thói quen che giấu cho nó bằng một chiếc áo dịu dàng đằm thắm, nhưng quay đầu lại, cũng sẽ kinh ngạc phát hiện, đây chẳng qua chỉ là đang lừa mình dối người.
Ông chủ Châu không ngại Deadpool sẽ nghĩ thế nào về anh trong đáy lòng.
Mặc dù vào một số tình huống anh ấy sẽ gọi anh là phụ thân.
Nhưng mọi người trên dưới tiệm sách đều biết rốt cuộc mối quan hệ của ông chủ và Deadpool là quan hệ như thế nào.
Để cho người còn sống tới hiện tại, vốn đã thuộc về một loại nhân đức của Châu Trạch, dĩ nhiên, cũng có thể nói chuyện này là do anh lười.
Với một người đã từng chơi trò “tro cốt trộn cơm” với anh.
Có thể bao dung và kiên nhẫn đến ngày hôm nay.
Bạn thực sự rất khó có thể nói ra loại đánh giá như “máu lạnh” “tàn bạo” “ích kỷ” với ông chủ Châu rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận