Thâm Dạ Thư Ốc

Chương 1073: Tiêu diệt (1)

Đứng ở góc độ của Oanh Oanh mà nói, bất kỳ kẻ nào xuất hiện trong tiệm sách, xét trên giá trị nhan sắc.
Phụ nữ.
Động vật.
Đàn ông.
Đều là đối thủ cạnh tranh của cô ấy.
Chỉ bởi vì nguyên nhân lễ giáo phong kiến ăn sâu vào tiềm thức.
Lúc trước Oanh Oanh không có cơ hội loại trừ những thứ chướng mắt này.
Bây giờ.
Cơ hội tới rồi.
Nhưng để tỏ rõ bản thân vẫn là bị buộc phải nghe lệnh, cũng không phải thực sự đố kỵ.
Cho nên trước lúc đánh, vẫn phải hô khẩu hiệu một chút.
- Em gái hồ ly à, cô mau cầu xin ông chủ đi chứ!
- Ầm!
Một quyền của Oanh Oanh đập vào vị trí miệng của Bạch Hồ.
- … - Bạch Hồ.
- Em gái hồ ly à, cô mau nói một tiếng với ông chủ đi nha, ông chủ là người tốt, bất kể cô phạm phải lỗi gì, ông chủ cũng sẽ không trách phạt cô.
Trong nháy mắt Oanh Oanh bắt được hai cánh tay của Bạch Hồ, hung hăng kéo một cái.
- Rắc rắc!
Hai cái cánh tay trực tiếp bị đánh gãy.
- Em gái hồ ly à, cô mau chóng quỳ xuống cầu xin ông chủ đi chứ, cô cứ thế này là đang làm khó tôi đấy!
- Ầm!
Oanh Oanh đạp một cước trúng ngay đầu gối của Bạch Hồ, cả người Bạch Hồ ngã ra trên đất.
Thằng bé trai ở bên cạnh rất bình tĩnh mà nhìn một màn này.
Anh ta lặng lẽ cười.
Trong lòng thì lại đang suy nghĩ, cũng may anh ta không có hứng thú tìm một bạn gái cương thi giống như vậy.
- A a a a a! ! ! ! ! !
- A a a a a! ! ! ! ! !
Giờ phút này, người phụ nữ đang đứng đối diện luật sư An bỗng nhiên phát ra tiếng kêu thảm thiết thê lương, bên trong tiếng thét, còn có giọng của đàn ông.
Hiển nhiên.
Đấu trên phương diện thôi miên tinh thần.
Luật sư An có thể chơi đối phương đến không còn mảnh giáp.
- Grào!
Bạch Hồ phát ra tiếng gào thét giận dữ.
Cô ta không biết tại sao bỗng nhiên nữ cương thi này lại trở nên khủng bố như vậy.
Có lẽ.
Bản thân Oanh Oanh cũng chưa kịp ý thức được bên trong cơ thể mình đã có được di sản mà Hạn Bạt để lại rồi, dẫn tới một số ảnh hưởng đến cô ấy, chứ không phải chỉ đơn giản rã đông thôi đâu.
Cơ thể Bạch Hồ hoàn toàn biến lớn.
Hoàn toàn cởi bỏ hình người.
Biến thành một con hồ ly to lớn.
Đôi mắt lớn như đèn lồng lóe lên ánh sáng màu đỏ rực rỡ đầy lộng lẫy.
Nó nhảy lên một cái, vẫn muốn đi cứu lấy cô nàng em gái của mình.
Chị em gái tình thâm, vào lúc này mới là chân thực nhất.
Làm cho ông chủ Châu – người vẫn đứng trong bóng tối bình tĩnh xem trận chiến – cũng có chút ngoài ý muốn, dựa theo tính tình của Bạch Hồ, trên thế giới này, người đáng để cho cô ta tình nguyện bảo vệ như vậy, thực sự không nhiều.
Nhưng Châu Trạch cũng không vì chút rung động đó mà hạ thủ lưu tình.
Trên thực tế.
Ngược lại vì vậy mà lại càng thêm không vui.
Lúc đám người An Bất Khởi ra tay, sau khi đã để lộ ra thái độ của mình.
Bạch Hồ này lại còn cố chấp như vậy.
Được rồi.
Vậy thành toàn cho cô đi.
Thằng bé trai cùng Oanh Oanh đồng thời ra tay.
Mỗi người bắt được một chân của hồ ly.
Hai con cương thi đồng thời ra sức.
Dù là Bạch Hồ - lúc này đã hóa thành cơ thể thú tộc, đã thu được lực lượng mạnh mẽ hơn.
Nhưng ở trước mặt loại đối thủ ở cấp bậc này.
Vẫn để lộ ra vẻ bất lực!
- Ầm!
Bạch Hồ bị kéo trở lại.
- Này này, anh nhẹ tay thôi!
Oanh Oanh nói với thằng bé trai.
Sau đó.
Tự mình đạp một cước xuống.
Trực tiếp đạp ở trên bụng của Bạch Hồ.
Sau đó móng vuốt dài ra.
Đâm vào trong cơ thể của Bạch Hồ.
Sát khí quanh thân giống như không cần tiền mà điên cuồng tràn vào trong cơ thể Bạch Hồ, tàn phá sự sống và kết cấu thân thể của cô ta.
Thằng bé trai ở bên bĩu môi một cái.
Nếu ông chủ vẫn không lên tiếng ngăn cản.
Anh ta cũng không cần phải làm người tốt đi nương tay làm gì.
Tiến lên một bước.
Hai tay trực tiếp bắt lấy cổ của Bạch Hồ, sau đó chợt bấm một cái!
- Ông!
Một viên yêu đan bị cưỡng chế lấy ra rồi.
Đây gần như là thứ căn bản của yêu tộc, là nguồn gốc sức mạnh thân thể của yêu tộc.
Một giây sau.
Bạch Hồ máu me khắp người lần nữa hóa thành hình người, nằm ở trên mặt đất.
Biểu cảm rất phong phú.
Ai oán, nghi ngờ, tức giận, bất mãn cùng với kinh hoàng.
Cô ta không biết tại sao lại như vậy, dưới góc độ của cô ta, coi như trước đó một mình cô ta tự tới nơi này, cũng không có vấn đề gì, tại sao đám người này quay đầu lập tức ra tay với cô ta ác như vậy?
Chẳng lẽ là cô em gái này của mình, lúc trước ở Dung Thành đã gây chuyện gì đó, chọc giận ông chủ rồi?
Thật ra thì, thực sự đã rất gần với chân tướng rồi.
Vốn dĩ, coi như một mình Bạch Hồ tự chạy đến nơi này, thực sự cũng không có gì, cô ta chưa tính là nhân viên chính thức của tiệm sách, mà cho dù có là nhân viên chính thức, thật ra thì cũng có tự do cá nhân của mình, cũng có kỳ nghỉ.
Chẳng qua là, nguyên nhân mà mọi người không nghỉ phép bao nhiêu, là bởi vì, đi làm ở tiệm sách, thật giống như mỗi ngày đều đang nghỉ phép vậy.
Sai lầm của cô ta chính là, bảo vệ một người mà đã hiện tại đã khiến cho Châu Trạch rất chán ghét, mà dựa trên loại cảm xúc chủ quan đã hình thành này, bất luận Bạch Hồ làm gì, cảm giác cô – ta – có – tội ở trong lòng người nào đó cũng sẽ bị phóng đại lên gấp mười mấy lần.
- A a a! ! ! !
Luật sư An mở mắt ra, gương mặt vẫn vân đạm phong khinh.
Mà người phụ nữ đang té ngã trước mặt anh ta, ở ngay sau lưng, đã xuất hiện gương mặt của một người đàn ông.
Bởi vì nguyên nhân lúc này linh hồn đã bị thương nặng, hai linh hồn, vốn đã hợp hai thành một mà cộng sinh, vào lúc này đã có khuynh hướng bị tách ra.
Hơn nữa, là linh hồn của người đàn ông trong đó chủ động muốn tách ra.
Đồng thời gọi:
- Tôi đã bị hồ yêu bắt giữ!
- Tôi đã bị yêu quái làm hại!
- Chuyện không liên quan đến tôi, chuyện này không liên quan gì tới tôi cả!
Xa xa, Bạch Hồ nằm trong vũng máu, mặt đầy phẫn hận, tại sao lúc trước em gái của cô ta lại mắt mù như vậy, coi trọng loại con hát này!
Lại vào lúc người đàn ông này dương thọ đã hết, không tiếc hủy diệt tu vi của bản thân đã kéo dài tuổi thọ cho gã ta.
Chỉ tiếc, bây giờ Bạch Hồ đã kêu không thành tiếng, nếu không lúc này nhất định sẽ giận mắng lên.
Mà trên mặt người phụ nữ kia.
Đang xuất hiện vẻ oán độc.
Bạn cần đăng nhập để bình luận