Thâm Dạ Thư Ốc

Chương 1310: Ăn chút gì ngon đi (1)

Oanh Oanh không quay về, ngược lại thì chuyện đã kết thúc, sau khi nghe thấy cô gái da đen nói ông chủ để cho lão Quy đoạt xá, Hứa Thanh Lãng và thằng bé trai ngược lại không hoảng hốt nữa, tuy nói hiện tại ông chủ còn chưa tỉnh, nhưng cũng có thể là đang trò chuyện về hoạch định phát triển với ông chủ lớn ở trong đó đi, sẽ không có nguy hiểm gì.
Cho nên cũng không có ai đi thông báo cho Oanh Oanh, đỡ cho cô ấy nhận được tin tức tự hù dọa bản thân vội vội vàng vàng chạy về.
- Con rùa sao, hoặc là, nhân quy?
Hứa Thanh Lãng tổ chức sắp xếp lại lời nói, thật ra thì, hẳn là con hàng này không khác cậu ta bao nhiêu, coi như là “người” thừa kế một phần sức mạnh của hải yêu, chỉ là cậu ta thì nắm giữ quyền chủ động nhất định, có phong ấn bản thân có thể kiểm soát được, mà những kẻ “dạo bước nhân gian” khác, có lẽ, thật ra chỉ là con rối mà thôi.
- Su-goi-yi! ! ! (tiếng Nhật: tuyệt vời)
Lão đạo phát ra một tiếng cảm thán bằng tiếng Nhật.
Tay chỉ phía người đàn ông mai rùa ở bên dưới.
Nói:
- Chẳng lẽ đây chính là… Ninja Rùa trong truyền thuyết sao?
Hứa Thanh Lãng biết rõ lão đạo đang nói đùa, cũng vui vẻ phối hợp với ông ta, nói:
- Đúng vậy, anh ta tên là Da Vinci.
- Ha ha, xem đi, lại nhỏ lại rồi kia.
Từng dòng chất lỏng màu xanh thẫm không ngừng chảy tràn ra từ trong cơ thể của người đàn ông mai rùa, theo đó thân thể cũng biến đổi, cũng đang không ngừng thu nhỏ lại, từ từ, lại trở thành vóc người của một thiếu niên, chẳng qua là cái này vỏ rùa súc tiểu phúc độ cũng không rõ ràng, cũng vì vậy lộ ra rất là dị loại.
Deadpool bị cô gái da đen trồng vào trong đất lần nữa rồi, nhắm hai mắt.
Nhưng ở bên cạnh vũng nước, lại nở ra một đóa hoa màu vàng, thật ra thì anh ấy vẫn luôn quan sát tình huống bên vũng nước.
- Con rùa này phải làm sao bây giờ? Muốn nuôi còn phải có một chậu nước siêu to khổng lồ đấy, bồn tắm của tôi còn bỏ không vừa, chậc chậc, vậy là ông chủ lại phải tốn kém rồi.
- Nấu lên ăn luôn là được rồi. - Hứa Thanh Lãng không thành vấn đề mà nói.
- Đây là vẫn còn nhìn ra được hình người đấy, làm sao ăn được chứ?
- Băm nhỏ làm bánh bao, nếu tôi không nói, chắc chắn các người ăn rất ngon miệng.
- Anh là quỷ hay sao hả!
- Ông đừng lo lắng, con cá lúc trước kia, chính là do anh ta đưa tới, ông nói lão Châu sẽ hận anh ta bao nhiêu nha, đợi đến lúc lão Châu tỉnh lại, anh ấy cũng không nghĩ khác bao nhiêu đâu.
- Ờ, cũng đúng, anh nói cho dù có lái xe tải đến đụng sập của tiệm sách, đoán chừng ông chủ cũng không tức giận như lúc này đâu.
Lão đạo đứng lên.
Dường như là ngồi xổm một lúc hơi lâu.
Chân hơi tê tê.
Sau khi đứng dậy cơ thể lắc lư một trận.
Nếu không phải Hứa Thanh Lãng ở bên cạnh nhanh tay lẹ mắt kéo một cái, có lẽ lão đạo cũng té vào bên trong hố rồi.
- Cẩn thận một chút.
- Ha ha, không có chuyện gì, không có chuyện gì.
Lão đạo hít sâu một hơi.
Có vẻ muốn hắt hơi.
Rút ra một cái khăn vuông từ trong ống tay áo đạo bào.
- Hắt xì!
- Hô...
Dùng sức lau mũi một chút.
Lại nhanh chóng xếp khăn vuông lại nắm ở trong tay.
Tiểu Hầu Tử ở bên cạnh có chút ngơ ngác nhìn lão đạo, lão đạo đưa tay xoa xoa đầu nhỏ của nó.
- Tôi nói này, nếu như người này thu nhỏ hơn một chút nữa, đặt vào bên trong một bể cá lớn thì cũng không tệ, ngược lại thì thứ này không thể ăn được, nuôi như một thú cưng làm kiểng, cũng được đi.
- Đúng rồi.
- Con rùa này có thể đẻ trứng được không?
- Tôi không biết. - Hứa Thanh Lãng lắc đầu một cái – Nếu không phải đi tới tiệm sách, có lẽ cả đời này tôi cũng sẽ không được tiếp xúc với nhiều nguyên liệu nấu ăn kì quái như vậy.
- Có thể đẻ trứng thì giữ lại, không thể đẻ trứng thì coi như xong đi, nếu có thể đẻ trứng, buổi sáng, dập hai cái trứng rùa, làm một món canh trứng cho bữa sáng hoặc là buổi tối làm một món cơm chiên trứng, đó cũng là mỹ vị đấy, thực sự rất tuyệt đấy!
- Ùng ục!
Lão đạo vừa dứt lời.
Bên dưới mai rùa của người đàn ông mai rùa bỗng nhiên nổi lên một chuỗi bong bóng.
Ngay sau đó.
Một cái trứng màu xanh lục còn lớn hơn trứng ngỗng nổi lên.
- ... - Lão đạo.
- ... - Lão Hứa.
Bên trong bùn.
Deadpool đang nhắm mắt.
Biểu cảm thả lỏng hơn một chút.
Hứa Thanh Lãng ngồi xổm xuống ở bên cạnh vũng nước đọng.
Lão đạo cũng ngồi xổm xuống theo:
- Cái này con mẹ nó, thật sự đẻ trứng được sao?
- Khát vọng được sống thật đáng sợ nha, lại ép đến mức một con rùa đực cũng có thể đẻ trứng được.
Lão đạo có chút bất ngờ nhìn Hứa Thanh Lãng một chút, hỏi:
- Rùa cũng phân biệt đực hay cái sao?
- Có phân chia, thông thường thì được phân biệt bằng kích thước của đuôi rùa, đuôi của rùa đực lớn hơn, đuôi của rùa cái thì ngắn hơn.
- Còn có phần giáp ở bụng rùa có lõm xuống hay không, của rùa đực lõm xuống rõ ràng, của rùa cái thì bằng phẳng. Lúc rùa giao phối sẽ áp dụng tư thế con đực nằm lên trên con cái, vì để tránh trượt khỏi mai của rùa cái trong lúc giao phối, cho nên phần giáp ở bụng của rùa đực hơi lõm xuống, là để dễ dàng cố định ở bên trên mai của rùa cái; nhưng rùa cái thì không cần loại cấu tạo này, vì vậy phần gái ở bụng bằng phẳng.
Lão đạo trừng lớn mắt, nhìn Hứa Thanh Lãng thêm mấy lần:
- Lão Hứa à, không phải là anh nói anh chưa từng dùng rùa để nấu ăn hay sao, sao lại biết rõ ràng như vậy?
- Tôi đã từng làm ba ba.
- Ồ…
Hình như, cũng có thể hiểu được.
Lão đạo rút ra một điếu thuốc, đặt ở chóp mũi ngửi một cái, có chút tiếc hận nói:
- Đáng tiếc, chỉ có một quả trứng, mặc dù có chút lớn, nhưng là không đủ ăn nha, xào một món cơm cũng không đủ.
- Ùng ục!
Lại thêm một quả trứng.
Trượt ra từ bên dưới mai rùa.
- Ohh! ! ! !
Lão đạo thích thú chỉ vào quả trứng đang trôi nổi trong vũng nước.
Hứa Thanh Lãng đỡ trán,không còn thứ chết tiệt gì nói được nữa.
Ở xa xa, Deadpool ở trong bùn đất chỉ chừa một cái đầu ra ngoài, thở dài một hơi.
Hô...
- Cốp!
Cô gái da đen gõ đầu Deadpool một cái.
Deadpool mở mắt ra.
Tay của cô gái da đen tay chỉ vào mặt của Deadpool.
Một hồi trách mắng đổ xuống.
Chẳng qua chỉ là trận trách mắng này cũng chỉ dùng khẩu hình miệng, không phát ra tiếng.
Deadpool ngốc ngốc nở nụ cười, lại nhắm hai mắt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận