Thâm Dạ Thư Ốc

Chương 1255: Người vợ gần như đã bị quên lãng (2)

- Không đâu, tôi cũng muốn biết rõ chân tướng, ngoài ra, tôi rất ngạc nhiên, trước đó, anh nói tinh dịch lưu lại trong vụ án lần trước, có kết quả đối chiếu trùng khớp với DNA của tôi?
- Đúng, quả thật là trùng khớp, ngoài ra, kết quả đối chiếu DNA của vụ án lần này, hẳn là cũng sắp có rồi.
Việc kiểm tra DNA cho dân sự chắc chắn sẽ tốn rất nhiều thời gian, từ khi nộp đơn đến khi xét nghiệm rồi đưa ra kết quả, hàng loạt quy trình phải trải qua, nhưng dĩ nhiên phía bên cảnh sát không cần những thủ tục phức tạp này, mất khoảng hai đến ba giờ là có thể có kết quả.
Hiện tại cơ sở dữ liệu DNA toàn dân vẫn chưa hoàn toàn đầy đủ, nhưng mấy năm nay đã trở nên phổ biến trong một số nhóm trường hợp nhất định, một là những người có hồ sơ phạm tội, thứ hai là thân nhân của những người bị bắt cóc hoặc mất tích.
Lúc trước, ông chủ Châu từng vì một số hiểu lầm, đã từng bị bắt vào sở cảnh sát, cũng vì vậy lưu lại thông tin hồ sơ của mình.
- Từ tiên sinh, hiện tại vấn đề có chút phức tạp, nếu như loại bỏ trường hợp là ngài gây án mà nói, như vậy chỉ còn lại có một khả năng, vậy chính là có người đang cố ý gài tang vật hòng hãm hại ngài.
Nói tới chỗ này.
Ngay cả vị đội phó của đội cảnh sát hình sự này cũng cảm thấy có chút khó tin rồi.
Đã từng thấy người ngụy tạo vân tay hoặc là gài những tang vật khác.
Nhưng dùng thứ như tinh dịch này để đi gài tang vật, thật sự là lần đầu tiên trong cả đời làm nghề của mình mà anh ta được chứng kiến đấy.
Huống chi, cấp độ ý nghĩa của vật này đã vượt qua quần áo hay đồ trang sức trên người rồi, gần như có thể tính là thứ riêng tư nhất của mỗi người rồi.
Làm sao có thể cho người khác mượn hoặc là bị người khác lấy đi một cách lặng yên không một tiếng động được?
Mặc dù một vài chứng cớ được liệt kê còn chưa được nghiệm chứng, nhưng đội phó đã tin tưởng đại khái là Châu Trạch là bị oan uổng, một chút kinh nghiệm nhìn người và nhìn chứng cứ này thì anh ta vẫn phải có, suy nghĩ một chút, anh ta lại nói:
- Từ tiên sinh, xin hỏi dạo gần đây ngài có kẻ thù nào hay không? Hoặc có lẽ là, trên phương diện kinh doanh hoặc là những phương diện khác, có phát sinh mẫu thuẫn với người khác hay không, hoặc giả, là có đụng phải người nào cực kì kì quái hay không?
Người kỳ quái?
Bên cạnh anh, không có người kì quái mới là lạ đấy?
Về phần nói đến kẻ thù.
Có kẻ thù nào sẽ nhàm chán tới mức dùng loại phương thức này để kinh tởm anh chứ?
Châu Trạch lắc đầu nói:
- Tôi chỉ mở một tiệm sách, vẫn luôn tuân theo ý tưởng hòa khí sinh tài, lấy việc giúp người làm niềm vui.
Đội phó gật đầu một cái, không tiếp tục hỏi tiếp nữa.
Cứ như vậy ngồi đợi một lát, Tiểu Lữ trở lại, nói:
- Đồng nghiệp bên kia đã xác nhận, trong lúc vụ án trước đó xảy ra, đúng thật là ngài đang ở Hoài An.
Thật ra thì, trong lòng Châu Trạch cũng hiểu rõ, nếu không phải anh có cái thân phận cố vấn của sở cảnh sát này cộng thêm việc lúc vụ án phát sinh, Tiểu Lữ đang ở ngay cửa tiệm sách nhìn chằm chằm anh, có lẽ lúc này anh đã bị cảnh sát xem như kẻ tình nghi quan trọng mà cưỡng chế bắt giữ rồi.
Tuy nói ông chủ Châu không sợ chuyện này, nhưng nếu muốn tiếp tục duy trì thói quen sinh hoạt như thế này trong thực tế, anh cũng không muốn vứt bỏ đi thân phận này.
Chuyện này, đã không phải là vấn để mà chỉ cần quay về đốt thêm chút tiền âm phủ là đã có thể giải quyết được nữa rồi, chưa tính tới chuyện phải đốt thêm bao nhiêu tiền âm phủ, riêng này cái cảm giác kinh tởm này cũng đã khiến cho người ta rất khó chịu rồi.
Lúc này, đội phó nhận một cú điện thoại, sau đó, ánh mắt của anh ta khi Châu Trạch, trở nên, đã trở nên rất… rối rắm.
Chờ sau khi cúp điện thoại.
Anh ta mím môi một cái, không vội nói chuyện.
- Có kết quả giám định rồi?
- Ừ, có rồi, lại trùng khớp với ngài.
- Ồ.
Châu Trạch bưng ly nước trên bàn lên.
Uống hết nước trong ly.
Lại bình tĩnh đặt xuống ly nước.
Cái tên khốn kiếp gây chuyện kia, thật sự là tìm chết!
- Từ tiên sinh, trước tiên ngài đợi ở nơi này một chút, chúng tôi còn có một vài chuyện cần phải xử lý, đừng hiểu lầm, không phải là bắt giữ.
Thế nào cũng không thể là bắt được, thời điểm hai lần phát sinh vụ án, Châu Trạch đều có bằng chứng ngoại phạm hoàn mỹ, trong đó còn có một lần là cảnh sát làm chứng, sự thật rất rõ ràng, nhưng bởi vì vấn đề ở trong này thật sự là quá phức tạp, lại có quan hệ quá sâu với Châu Trạch, cho nên cảnh sát cũng không thể không cẩn trọng hơn một chút.
- Tôi hiểu rồi.
Châu Trạch đưa tay xoa xoa mi tâm của mình.
Tiếp tục ngồi nguyên tại chỗ.
Anh đang suy tư.
Người có DNA trùng khớp với anh.
Người đầu tiên xuất hiện ở trong đầu Châu Trạch chính là Deadpool.
Dù sao Deadpool cũng đã từng trộn tro cốt, hơn nữa, việc anh ấy sống lại thật sự có quan hệ quá mức mật thiết với anh.
Nhưng ngay sau đó nghĩ lại, lại thấy có chút không đúng.
Nếu như là Deadpool mà nói.
Vậy không nên là anh nha.
Người có quan hệ với Deadpool, hẳn phải là cơ thể đời trước của anh, ngay cả khi là thứ như DNA trùng khớp tuyệt đối đi chăng nữa, chắc cũng phải là cơ thể đời trước của anh.
Cũng không thể nào là trùng hợp được, DNA, cho dù là người sinh đôi có quan hệ máu mủ trực hệ, cũng không thể nào trùng khớp tuyệt đối được, chỉ có thể nói là mức độ tương thích sẽ lớn hơn một chút.
Trên cái thế giới này, khả năng xuất hiện hai người không có liên hệ trùng khớp về mặt DNA, so với xác suất của chuyện bạn mua vé số trúng 500 vạn, xác suất đó còn thấp hơn một phần trăm triệu lần đó.
Nếu không phải là Deadpool mà nói, vậy thì chính là cơ thể của Từ Nhạc, nhưng Từ Nhạc thực sự đã chết sớm rồi, cơ thể của anh ta chính là phiên bản bản đầu của bộ cơ thể hiện tại của anh.
Hiện tại, đầu óc ông chủ Châu vẫn còn mơ hồ, rốt cuộc là đã có chuyện gì xảy ra?
Cho dù lúc này có xuất hiện một đứa con riêng, anh cũng có thể hơi giải thích được một chút, nhưng tình huống hiện tại là, có người, giống anh như đúc từ một khuôn!
Bạn cần đăng nhập để bình luận