Thâm Dạ Thư Ốc

Chương 1010: Trừng phạt vĩnh viễn (2)

Anh nhớ lúc bản thân mới bắt đầu tiếp xúc với sách âm dương, trường học đó, thật ra thì trong sách âm dương cũng đã tạo thành một “thế giới” trừng phạt kinh khủng và khép kín tuần hoàn.
- Phải dùng tới phương pháp phiền phức như vậy sao? - Luật sư An lơ đễnh – Tôi tự mình nghĩ ra được mấy phương pháp, xé rách linh hồn, cộng thêm đèn trời gì đó, ngược lại mặc dù nói không thuận tiện như xuống địa ngục, nhưng có thể khiến cho bọn họ muốn sống cũng không được muốn chết cũng không xong.
Luật sư An đã từng va chạm xã hội, các loại hình phạt trong địa ngục, anh ấy cũng không hiếm lạ gì.
- Sao lại có thời gian rảnh rỗi như vậy, hằng ngày chuyện gì cũng không làm, lại muốn trừng phạt bốn tên cặn bã kia?
Lúc này, trong điện thoại di động ở bên cạnh Hầu Tử truyền tới giọng nói của Trương Tịnh Dĩnh:
- Thời gian của anh phi thường đáng tiền, hoan nghênh đi tới…
Hầu Tử lập tức tắt máy, mặt hơi đỏ lên.
Luật sư An bừng tỉnh, giống như là đã hiểu.
Lão đạo có chút không hiểu, ông ta đang chờ nhìn mảnh vụn linh hồn của bốn người kia bị trừng phạt đấy, sao lúc này lại rơi vào trong sương mù vậy chứ?
- Ông chủ, rốt cuộc có ý gì vậy?
Luật sư An vội vàng giải thích giúp:
- Nói đơn giản, chính là chỉ trừng phạt một lần, hoặc là chỉ trừng phạt một hai ngày mà nói, ông chủ không đã ghiền, ông chủ muốn thu vong hồn của bốn tên cặn bã kia vào trong sách âm dương, sau đó từng ngày từng đêm đều tiến hành trừng phạt vĩnh viễn!
- Giống như lúc trước bọn họ đối xử với cô bé vậy, dù sao lúc trước cô bé bị giam giữ ở trong căn hầm, thế nhưng luôn không biết được rốt cuộc đến lúc nào bản thân mới được giải cứu.
- Đúng không, ông chủ?
Lúc này Oanh Oanh bưng khay đựng sát bút quay trở lại, bút máy được Oanh Oanh tẩy rửa sạch sẽ đến sáng bóng, bên trên còn được phun nước hoa, thơm ngát.
Châu Trạch cầm sát bút đã được tẩy rửa sạch sẽ trong tay.
Lật mở sách âm dương ra.
Gật đầu nói:
- Ừ, thật ra thì tôi cũng không biến thái đến mức không để ý đến tình người như vậy.
Vẫn trừng phạt cho đến lúc ấy, đến thời điểm tôi được quên chuyện này đi.
...
Sau đó trong một giờ.
Trong tiệm sách.
Hiếm có lúc có được một loại không khí “phấn đấu học tập”, thật sự có chút bộ dạng của tiệm sách rồi.
Châu Trạch ngồi ở trên ghế sô pha, trong tay đang cầm mấy tấm ảnh in màu, thỉnh thoảng cúi đầu uống một ngụm cà phê.
Luật sư An dựa vào vách tường đứng, một tay cầm một điếu thuốc tay còn lại cầm một xấp hình màu, giống như là đã hút thuốc quá nhiều nên thỉnh thoảng còn ho khan mấy tiếng.
Oanh Oanh xếp chân ngồi dưới đất, xấp hình đặt ở trên chân.
Tất cả đều là hình màu.
Châu Trạch xem xong hình trong tay mình, ném quá một bên, lấy hình từ trên chân Oanh Oanh tiếp tục xem, lật xem từng tờ từng tờ.
Hứa Thanh Lãng ngồi ở bên cạnh bàn, lão đạo ngồi ở sau quầy bar, thằng bé trai ngồi ở trên cầu thang để lên lầu.
Ngay cả tiểu Hầu Tử, cũng ngồi ở trên xà nhà, hai tay cầm một xấp hình màu đang xem, xem xong không hài lòng thì lại thuận tay ném xuống một cái.
Trong tay Châu Trạch đang cầm một xấp hình màu.
Tựa đề bên trên là “Bách chi tiết nạp, tất hạ trường đinh”, (trong trăm khớp xương, đều phải chịu thua đinh dài)
Trước mặt còn có tranh.
Một người với biểu cảm thống khổ đang nằm ở trên giường.
Mấy tên tiểu quỷ bên cạnh đang cầm đinh thép cắm vào trên người người đó.
Trên người cũng chỉ có 200 khớp xương, trên mỗi một đốt xương đều cắm một cây đinh thép.
- A…
Châu Trạch ngáp một cái, gọi:
- Lão An, anh lấy mấy thứ này ở đâu ra vậy?
Châu Trạch hỏi luật sư An xem có những thứ hình phạt đáng tham khảo hay không, luật sư An liền in ra một đống lớn cho anh, rất hiển nhiên, đây không phải là do đích thân luật sư An vẽ lại và kể lại, căn bản là không thể có tốc độ nhanh như vậy được.
- Trực tiếp tải xuống từ trên bách khoa toàn thư Baidu nha.
Luật sư An trả lời.
- Đáng tin không? - Châu Trạch hỏi.
- Ngược lại thì ông chủ anh cứ vẽ đi, đều là kết tích từ trí khôn của nhân dân lao động, thích cái nào thì dùng cái đấy thôi.
Đúng vậy.
Bây giờ tất cả mọi người trong tiệm sách.
Đều đang lật xem những hình ảnh và miêu tả liên quan tới hình phạt của địa ngục.
Cần lựa chọn ra thứ giày vò nhất để sử dụng cho bốn người kia.
Nhưng sau khi Châu Trạch vạch lên kế hoạch sách âm dương.
Lại ném mảnh vụn linh hồn của bốn người kia vào.
Chẳng qua là.
Hình phạt quá nhiều, lại có một loại chứng bệnh khó lựa chọn.
Rốt cuộc lựa chọn cái nào đã ghiền nhất?
Lựa chọn cái nào tàn nhẫn nhất lãnh khốc nhất?
Lựa chọn cái nào sẽ ít tiện nghi cho đám cặn bã kia nhất?
- Anh ở âm ti lâu như vậy mà chưa từng xem hành hình trực tiếp?
- Đúng vậy nha, thật ra thì cũng gần giống như vậy, nhưng có một vài hình phạt, tương đối phức tạp, rời khỏi hoàn cảnh địa ngục thì rất khó lấy ra được, ôi ôi ôi, ông chủ, anh xem cái này một chút thử đi này, cái này tuyệt đối máu tanh bạo lực lại hàm xúc, mười phần biến thái!
Luật sư An đi tới trước mặt Châu Trạch, đưa tấm hình màu cho Châu Trạch.
Hình phạt này là sau khi làm cho người ta khát nước tới một trình độ nhất định, cho kẻ đó uống nước thép nóng chảy, sau đó đợi sau khi nước thép nóng chảy trong bụng đông đặc lại, các bộ phận bên trong cơ thể bắt đầu chìm xuống.
Bởi vì nguyên nhân là vong hồn, cho nên không tồn tại tình huống phần bụng bị thép nóng chảy trực tiếp đốt cháy, có thể thể trải nghiệm một loại thống khổ của bệnh dạ dày phiên bản siêu cấp.
- Sau đó sẽ mở ngực rạch bụng, lấy cục sắt ra, sau đó mới tiếp tục tuần hoàn liên tục. - Luật sư An vừa nói vừa nói chính mình đều nở nụ cười.
- Đều chọn xong rồi sao, mọi người quay lại đây. - Châu Trạch gọi.
Sau đó.
Tất cả mọi người đều lấy hình phạt mà bản thân cho là tàn khốc nhất đã ghiền nhất đặt ở trước mặt Châu Trạch.
Ngược lại thật đúng là thiên kỳ bách quái.
Trên cơ sở dùng để hành hạ người.
Chơi ra được hiệu quả càng cao cấp hơn.
- Ông chủ, thật ra thì, tôi cảm thấy gậy ông đập lưng ông tương đối thích hợp. - Lão đạo đưa tấm hình màu lên rồi nói - Thì nhốt bọn họ trong hoàn cảnh tương tự như vậy, mỗi ngày bị đánh đập tàn nhẫn lại bị gì gì đó đó nữa, hơn nữa không biết ngày đêm gì cả…
Bạn cần đăng nhập để bình luận