Thâm Dạ Thư Ốc

Chương 954: Cẩn thận (1)

Deadpool yên lặng không nói gì.
- Bây giờ ông chủ lại bị chặt đứt một tay, nếu anh tu dưỡng tốt rồi, liền chủ động đi tìm ông chủ mà trợ giúp đi, giúp anh ấy đổi tay một lần, chẳng lẽ còn phải đợi nhân gia đến tìm anh?
- Anh ấy tìm anh, là thiên kinh địa nghĩa, anh vốn chính là vật nuôi trong chuồng của anh ấy, nhưng anh cứ bày ra loại tư thái không vui không buồn này như vậy, anh như thế này cam tâm tình nguyện nhận rõ thân phận của mình?
- Hay lại muốn bày ra tư thế giả trang thế ngoại cao nhân gì đó?
Deadpool tiếp tục yên lặng, đồng thời đưa tay nhẹ nhàng vuốt vuốt sau lưng của cô gái da đen, nói chuyện dồn dập khiến cho cô gái da đen có chút thở hổn hển.
- Đi tìm anh ấy, đi nhanh đi, nói anh đã dưỡng tốt rồi, có thể nối lại cái tay bị đứt cho anh ấy rồi, anh đi đi, anh chủ động chút thì có thể chết được hay sao!
- Khó kiếm nhất, là tình cảm, anh có biết hay không?
Deadpool im lặng gật đầu, anh ấy nghe lời của cô ấy.
Lúc trước.
Cô ấy nói cô ấy đi đứng không tiện.
Anh ấy liền cõng cô ấy lên.
Cô ấy nói muốn trồng anh ấy xuống.
Anh ấy chẳng qua là gật đầu một cái.
Thì đã bị cô ấy trồng xuống luôn rồi.
- Ngày hôm qua, tôi đã nhìn thấy, vị kia, đã đi ra giúp anh ta chặn xe rồi, anh có cơ hội, tôi đã nói rồi, có vài người, nhìn như vẫn luôn chìm chìm nổi nổi, nhìn như ngực không chí lớn, nhìn như Cá Mặn không biết tiến thủ!
Nhưng không biết sao người ta tốt số.
Mệnh của người ta tốt thật.
Một điểm này.
Thì bạn bắt buộc phải thừa nhận rồi!
Không nói đến 'quan hệ cha con' , cho dù là một tầng quan hệ chủ tớ này, cũng là một loại tình cảm!
Đi tìm anh ấy.
Ngay lập tức nói là anh đã chuẩn bị xong.
Thay bả vai cho anh ấy đi!
Deadpool đứng dậy.
Đi ra ngoài.
Cô gái da đen tiếp tục nằm ở trên giường cỏ, thở dài, ánh mắt có chút vô thần mà nhìn trần nhà xanh biếc ở bên trên.
Có lúc.
Cô ấy cũng không biết là bản thân đang làm gì, cũng không biết được rốt cuộc là mình muốn cái gì.
Thời gian lâu dài.
Cô ấy lại phát hiện.
Ở bên trong cái vườn rau trong nhà tối tăm không ánh mặt trời này giúp một cái tên hũ nút trồng rau các thứ.
Dường như cũng là một loại người mệnh tốt?
Về phần kiếm hôn phu tìm phong hầu gì đó.
Ha ha.
Làm màu.

Lão nhân gia múa sư được đưa vào địa ngục.
Nhưng câu nói sau cùng, lại phảng phất như vẫn còn đang vang vọng ở nơi này.
Châu Trạch ngáp một cái, anh thừa nhận, dường như anh không phải là một người sẽ đi an ủi người khác, lần trước lúc đối mặt với đứa bé gái tên “Thắng Nam” đó, cũng là bởi vì Chủy Độn của mình thất bại, thiếu chút nữa dẫn đến cuối cùng đối phương hoàn toàn bạo tẩu.
(Chủy Độn: tên chiêu thức của Naruto, độn miệng, thường lưu hành trong fan, không có ý mỉa mai, không có sự liên quan đến nguyên tác)
Bởi vì.
Lúc đó bạn cũng không phải cái loại ngốc bạch ngọt như vậy.
Chính bạn cũng không thể tin những thứ cháo gà kia.
Còn muốn dùng những thứ cháo gà này đi an ủi người khác.
Thật sự có chút vô cùng chắc chắn phải như vậy.
Nhưng loại tình huống như mới vừa rồi đó Châu Trạch lại không thể nói thẳng:
- Sau khi ngài đi xuống đừng nói múa sư nữa, ngay cả nhảy múa cũng không bật đứng lên được nữa rồi, chỉ là theo chân người chung quanh đồng thời nhón chân đi về phía trước, giống như sát bút của một thây ma biết đi mà thôi.
Cho nên.
Tiệm sách vẫn phải lưu một quỷ sai lại để trấn giữ thì tương đối tốt hơn, ngược lại, hiện nay sau khi trở thành bộ đầu, trọng điểm nên đặt ở việc tích lũy công đức đi, về phần phương diện công trạng này, thực sự không cần quá mức lo lắng, năm quỷ sai dưới tay mình, ngoài trừ lão Trương đóa hoa nghiêm túc này, còn lại bốn kẻ chỉ phải làm công tích, anh cũng có thể được phần tiền hoa hồng.
- Trong lòng có sư, nơi nào cũng có thể múa được.
Lão đạo ở bên cạnh làm bộ như đọc lại trong lúc lơ đãng.
Giống như là đang thưởng thức một cách thật tinh tế.
Lĩnh hội toàn bộ chỉ thị tinh thần do lãnh đạo truyền xuống, tiến hành đi sâu vào học tập.
Sau đó theo bản năng lại nói một câu:
- Trong lòng vô mã…
Sau đó.
Lão lập tức che miệng của mình. (không có ngựa thì làm sao “vỗ mông ngựa”)
Cũng may, lúc này Deadpool từ phía vườn rau bên kia đi ra, đứng ở trước mặt Châu Trạch, ánh mắt nhìn đến cánh tay bị đứt của Châu Trạch.
Châu Trạch biết ý định của anh ấy, nhưng vẫn hỏi lại:
- Thân thể của anh chịu được sao?
Deadpool gật đầu một cái.
- Ừm.
Châu Trạch cũng không khách sáo.
Cùng Deadpool đồng thời đi đến vườn rau ở cách vách.
- Ai có thể nghĩ tới chuyện này được, cái vị cựu linh mục Nhật Bản thích gây chuyện trước kia, cuối cùng lại biến thành người đàn ông đứng sau lưng ông chủ Châu kia.
Hứa Thanh Lãng vừa lau chùi ly vừa cảm khái.
- Làm sao lời này nghe lại lại chua vậy, che đậy sự tức giận sao.
Lão Đạo ở bên cạnh, miệng cứ bla bla.
Đại khái qua khoảng mười lăm phút.
Châu Trạch đi ra.
Cánh tay khôi phục.
- Tốc độ của thủ thuật này, thật sự rất nhanh nha.
Hứa Thanh Lãng đưa một ly cà phê tới cho Châu Trạch.
Châu Trạch nhận cà phê, một tay cầm lấy, một tay còn lại thì cầm lấy cái thìa nhẹ nhàng khuấy, vẫn là uống cà phê bằng hai tay thì thoải mái hơn.
Oanh Oanh đem khăn lông ấm tới lau mặt cho Châu Trạch.
Lão Trương ở bên cạnh sớm đã trông đến mòn con mắt rốt cuộc không nhịn được đi tới, hỏi:
- Ông chủ, chúng ta có thể lên đường chưa?
- Ông chủ còn chưa tắm nữa, chuyện quan trọng hơn nữa, cũng phải chờ ông chủ tắm xong mới được!
Oanh Oanh trực tiếp quăng lại một câu cho lão Trương.
Lão Trương ngượng ngùng cười một tiếng, không nói gì nữa, vốn anh ấy đã ép buộc xin người ta giúp đỡ, lúc này đương nhiên không tiện bức bách quá đáng.
Châu Trạch ngược lại tự nhiên cười một tiếng, nói với lão Trương:
- Chờ tôi tắm xong.
- Được, tốt.
Oanh Oanh đi cùng ông chủ vào phòng vệ sinh, Châu Trạch cởi ra quần áo, đứng ở nơi đó, Oanh Oanh vừa cầm vòi nước xịt lên người cho ông chủ vừa xoa sữa tắm lên người cho ông chủ.
Chủ tớ hai người đối với chuyện này, đã sớm khinh xa thục lộ (xe nhẹ chạy đường quen), có lúc, quan hệ thực sự có thể thân thiết đến mức vượt qua cả giới hạn cùng mức độ tình cảm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận