Thâm Dạ Thư Ốc

Chương 1609: Mộ huyệt (1)

Nhưng ở mấy nơi này, nếu bạn thực sự phát hiện được cổ mộ hoặc là di chỉ gì đó chôn trong đất mà nói, thật sự cũng không có chút kỳ quái nào cả.
- Thổ địa đó nói, trước đó vài ngày, ở phía bắc, cách Từ Châu khoảng bảy tám chục dặm, xuất hiện một luồng khí đen quỷ dị.
- Chúng tôi lập tức đến nơi đó tra xét, tìm hết nửa ngày, ông trời không phụ người có tâm, thật đúng là đã tìm được dấu vết mà Canh Thần để lại.
- Con hàng này, lúc không có chuyện làm lại thích tiện tay cầm chút vật liệu ở bên cạnh làm thành một vài con rối gì đó, hơn nữa tôi đã từng ở chung một chỗ với anh ta, cho nên phát hiện vị trí mà anh ta từng ở lại, tìm kiếm ở lân cận một chút, đã nhìn thấy một cái hang trộm.
- Hang trộm không lớn, mộ thất ở bên trong cũng không lớn, nhưng lại rất sâu.
- Chúng tôi không dám vội vàng đi xuống, muốn xem thử tình huống thêm một chút, ở đó đợi hết một buổi tối, đợi đến ngày hôm sau, khi mặt trời lên cao, chúng tôi mới cẩn thận đi xuống xem thử một chút.
- Mộ thất thực sự không lớn, chỉ có một mộ chủ thêm hai buồng tai*, đặt ở hiện tại, cũng chỉ khoảng diện tích của hai ngôi mộ nhỏ.
(*gian phòng nhỏ nằm ở hai bên phòng chính, thường dùng làm phòng chứa đồ)
- Hơn nữa, vật chôn theo ở bên trong cũng rất kỳ quái, không nhìn thấy mấy thứ chôn theo như vàng bạc châu báu gì đó, ngay cả bình gốm sứ cũng không nhìn thấy một món nào.
- Ban đầu còn tưởng vật chôn theo được đặt ở trong hai buồng tai, nhưng bên trong lại đều là quan tài, ngay từ đầu, nhìn màu sắc, tôi còn cho là quan tài bằng thanh đồng, nhưng sau khi sờ vào lại cảm giác có chút mềm mại.
- Hẳn là một thứ vật liệu kiểu như mỡ cao su, chính là loại này, ông chủ, anh xem…
Luật sư An lấy ra một cái bao bố nhỏ, mở bao bố ra, để lộ ra một vật liệu màu xanh.
Châu Trạch đưa tay véo ở trên đó một cái.
Không quá cứng, hơi dùng sức một chút là có thể biến dạng.
Cảm giác này.
Có chút giống như Hỉ Chi Lang* quá hạn sử dụng.
(*một sản phẩm thạch của TQ)
- Ngay từ đầu chúng tôi đã không dám đụng tới mấy thứ như quan tài này, rất sợ sẽ có nhiều chuyện, nếu như đặt ở bình thường, chắc chắn tôi sẽ không nói thêm một lời mà cõng hết những quan tài này về cho ông chủ anh.
- Tuy nói không còn những vật chôn theo gì khác, nhưng chỉ bán thi thể cổ ở bên trong cũng đủ cho tiệm sách chúng ta tiếp tục lỗ vốn thêm mấy trăm năm rồi.
- Thật ra thì, thi thể cũng được tính là một loại di vật văn hóa, hơn nữa giá trị của chúng, so với những thứ văn vật được gọi là vật chôn theo, có khi còn cao hơn, tỷ như di thể của Pharaoh Ai Cập vậy.
- Ở khu vực biến giới của quốc gia, đến hiện tại vẫn còn đang lưu truyền những câu chuyện truyền cảm hứng về việc những người ở Lâu Lan buôn bán thi thể cổ mà làm giàu đấy.
Luật sư An hiểu rõ tính cách của ông chủ nhà mình, nếu như không có vết xe đổ Canh Thần gặp nguy hiểm trước đó, anh ta thật sự tình nguyện mang hết cả những thi thể quan tài kia về, chắc chắn ông chủ sẽ rất vui vẻ.
- Chẳng qua là, phòng mộ chủ lại không có quan tài, chỉ có một cái hồ thật lớn, cảm giác giống như là bồn tắm vậy đó, chúng tôi đã phát hiện Canh Thần ở nơi đó.
- Sau đó thì sao?
Châu Trạch biết rõ, chắc chắn là có chuyện ngoài ý muốn đã xảy ra, nếu không thì tiểu loli không thể nào biến thành dáng vẻ như vậy được.
- Là nguyên nhân của tôi. – Lúc này, thằng bé trai mở miệng nói - Ngay từ đầu, chúng tôi đã đẩy Canh Thần ra ngoài rồi, nhưng tôi không biết làm sao, bỗng nhiên lại thất thần với cái hồ kia, cảm giác, giống như là bên trong cái hồ kia đang có thứ gì đó kêu gọi tôi vậy, khiến cho tôi theo bản năng mà đi vào.
Châu Trạch có ẩn ý khác mà liếc mắt nhìn thằng bé trai.
Thằng bé trai là một con cương thi.
Ở một mức độ nào đó mà nói.
Thứ có thể sinh ra hiệu quả gì đó với anh ta, rất có thể cũng có hiệu quả tương tự đối với anh.
- Chuyện này cũng không thể nhặt về một người rồi lại ném một người khác đi đúng không? - Lúc này, luật sư An mở miệng nói:
- Chúng tôi đang muốn đánh thức anh ta, ai biết được anh ta giống như ăn phải quả cân mà kiên quyết đi về bên trong hồ.
- Người này, tôi đánh thì không đánh lại, vẫn phải dựa vào Lâm Khả, dùng sức mạnh của ái tình khiến cho anh ta tỉnh ngộ.
- Ông chủ, tôi biết anh không thích nghe mấy chuyện tình tình yêu yêu máu chó này, tôi đây sẽ không nói kỹ nữa, ngược lại cũng không khác gì trong những phim ngôn tình kia cả.
- Ừm.
Châu Trạch gật đầu một cái, chuyện này, có thể tưởng tượng được.
Sức mạnh của tình yêu đã cảm giá vai nam chính đã thành ma, dùng một cách thông thường ngu ngốc.
- Sau đó, các ngươi trở về?
Châu Trạch híp mắt một cái.
- Vâng, trở về.
- Vậy thì chuyện gì đã xảy ra với Lâm Khả?
- Cô ta… cô ta đi xuống hồ, đi kéo anh ta, hẳn là bị hồ làm ô nhiễm, trước đó Canh Thần do ngâm ở trong hồ, cũng bị ô nhiễm rồi.
- Nói cách khác, chỉ có hai người các người, không có chuyện gì?
Châu Trạch chỉ chỉ luật sư An cùng thằng bé trai mà nói.
Thằng bé trai gật đầu một cái:
- Tôi xuống hồ, không có chuyện gì, Lâm Khả đi xuống kéo tôi, cô ấy bị ô nhiễm rồi.
- Vậy còn anh?
Châu Trạch nhìn về phía Luật sư An.
Luật sư An quả quyết loại bỏ những phương án, khiến cho câu chuyện trở nên rõ ràng hơn.
- Tôi… tôi không xuống hồ.
Cho nên nói, cái hồ đó, chỉ có khi cương thi đi xuống, thì sẽ không chịu mạo hiểm bị ô nhiễm, những người khác đi xuống, đều sẽ bị ô nhiễm.
- Vậy sau đó, các người trở về?
- Vâng, trở về, lo lắng hai người bọn họ xảy ra chuyện gì đó ngoài ý muốn, nên gấp rút lái xe trở lại.
Luật sư An biết rõ, những thứ không có tác dụng với cương thi, đối với những người khác, có thể gây ra bệnh lây nhiễm cho những người khác, có lẽ, cũng chỉ có ông chủ nhà mình có thể có tự tin giải quyết được, cho nên không dám chậm trễ, trực tiếp mang theo hai người bị thương trở về.
- Chỗ đó là nơi nào?
- Hang trộm bị tôi khóa lại rồi, còn dùng một trận pháp đơn giản, không cách nào so sánh được với lão Hứa, nhưng ít ra cũng có thể có thêm một tầng bảo hiểm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận