Thâm Dạ Thư Ốc

Chương 208: Không ai nhận điện thoại! (1)

Thật ra, cũng không phải sau khi lão đạo bị phụ thân, trong thoáng chốc đã có thể đả thông hai mạch nhâm đốc, tu thành thần công cái thế, có thể thần cản sát thần phật ngăn cản sát phật. Đúng là sau khi được Tào Đỉnh phụ thân đã kích phát ra tiềm năng của lão đạo, nhưng trên thực tế cho dù có kích phát thế nào đi chăng nữa, tiềm năng của lão đạo cũng không thể nào được kích phát đến mức vượt hẳn cấp bậc của Bạch Oanh Oanh cùng tiểu loli.
Sở dĩ lão có thể liên tục giải quyết hai tên võ sĩ như chém dưa thái rau, trên thực tế đều là vì năm đó Tào Đỉnh đã giết chết bọn chúng, đồng thời còn trấn áp bọn chúng năm trăm năm, từ đó đã tạo thành một cảm giác sợ hãi khắc sâu trong linh hồn.
Ở trước mặt Tào Đỉnh, ba gã võ sĩ hung hãn giết người như ngóe này chỉ có thể biến thành chim cút gầy yếu.
Điều này cũng giống với Bạch Oanh Oanh, bình thường trông cô ấy có vẻ rất cao lãnh, nhưng khi đối mặt với ông chủ Châu có thể áp chế mình trên mặt huyết thống, cô ấy lập tức biến thành một cô gái nũng nịu.
Tào Đỉnh rất thoải mái dứt khoát, sau khi trực tiếp giết chết tên võ sĩ thứ hai, hiện tại chỉ còn lại một tên cuối cùng.
Hơn nữa ông ấy có thể nhìn ra, rõ ràng tên võ sĩ này đã có chút hoảng loạn, loại cảm giác sợ hãi này thật sự không thể nào chỉ dùng một câu khẩu hiệu “người định thắng trời” là có thể chống lại được.
Đây là thiên địch, là khoảng cách khó có thể vượt qua được.
Lão đạo thầm thở dài một hơi nhẹ nhõm, hiện tại chỉ cần giết chết người cuối cùng, sau đó một màn giả bộ trang bức của lão cũng có thể kết thúc.
Tào Đỉnh cũng không lãng phí thời gian, ông ấy cũng rõ ràng bản thân mình không thể tiếp tục nán lại nữa, vì thế ông ấy trực tiếp xông lên.
Thân thể lão đạo hung hãn giống hệt như mùa xuân thứ hai đã tới, tên võ sĩ kia bắt đầu tránh né, thậm chí hắn còn không dám chủ động phản kích. Thế nhưng cho dù hắn có tránh né cũng không mang lại hiệu quả quá lớn, sau khi tránh được hơn mười chiêu, võ sĩ bắt đầu chống đỡ hết nổi, cuối cùng cũng bị Tào Đỉnh tìm được lỗ thủng một cước đạp hắn quỳ sát xuống đất, ngay sau đó, lưỡi đao của Tào Đỉnh thuận thế cắt ngang qua.
Nhanh,
Chém hắn!
Chém hắn!
Chém hắn, sau đó chúng ta có thể “két” một tiếng, sau đó thu dọn hành lý về nhà ăn cơm!
Lão đạo điên cuồng kêu gào trong lòng!
Vậy mà.
Đúng lúc này, một cảm giác vô cùng suy yếu từ trong cơ thể lão đạo truyền đến, loại cảm giác suy yếu này giống hệt như cả đêm an ủi quan tâm mười mấy em gái sa ngã, ngay cả trời cũng bắt đầu xoay tròn.
- Mẹ kiếp!
Đáy lòng lão đạo thầm than một tiếng không tốt.
Sau đó cả lão lảo đảo lui về phía sau, cuối cùng ngã ngửa trên mặt đất, cảm giác mệt mỏi trực tiếp kéo tới, trong phút chốc, lão đạo bất tỉnh.
Đao võ sĩ cũng bị buông lỏng trên mặt đất, một đao cuối cùng này ông ấy còn chưa thể chém xuống.
Hứa Thanh Lãng vẫn đang nằm trên mặt đất theo dõi tình huống bên này, cậu ta nhìn thấy vậy, theo bản năng hộc ra một ngụm máu.
Chuyện này quá cẩu huyết, rõ ràng ông ấy mang tới một hy vọng lớn lao cho người ta, thế mà không ngờ ngay lúc quan trọng nhất lại xảy ra vấn đề?
Không ngờ màn hố cha cẩu huyết nhất trong phim truyền hình lại thật sự xảy ra ở trước mặt mình.
Bạch Oanh Oanh gắng gượng chậm rãi dựa vào tường đứng lên, thật ra trong cơ thể cô ấy đã loạn thành một đoàn, sát khí cũng giống như ngựa hoang mất cương không ngừng tàn sát bừa bãi khắp nơi, nhưng cô ấy rất rõ ràng, lúc này không phải lúc để mình nghỉ ngơi, cho dù tình huống có hỏng bét tới mức nào cô ấy cũng phải đứng lên.
Tiểu loli máu me khắp người dựa trên vách tường, khi cô bé nhìn thấy lão đạo gục xuống, khóe miệng của cô bé không nhịn được giật một cái. Tính tình của cô bé vốn không phải tốt đẹp thiện lương gì, cho nên vào lúc này, nếu như không phải thân thể cô bé thực sự có chút không thể chịu đựng nổi, sợ rằng cô ấy đã trự tiếp chửi đổng lên.
Nhưng nghĩ tới nghĩ lui, dường như hiện tại cũng không còn ai để mình mắng được nữa.
Mắng Tào Đỉnh?
Ông ấy vốn không trang bức nhiều, cũng không nói nhảm nhiều, càng không hề hô hào thần thông ngay trước khi xông lên giết địch như nam chính trong mấy bộ phim não tàn trên ti vi, ông ấy đã đủ quả quyết cũng đủ nhanh chóng.
Mắng lão đạo?
Hình như lão cũng chẳng làm gì sai để bản thân mình mắng cả, lão đã làm hết tất cả mọi chuyện lão có khả năng làm nhất.
Trên thực tế, trong đám bọn họ chỉ có lão đạo là một con người, thuần túy chỉ là một con người, cho nên nếu Tào Đỉnh muốn phụ thân, cũng chỉ có thể phụ thân vào lão đạo, lão đã cố gắng cống hiến hết sức mình.
Cuối cùng, tiểu loli cảm thấy, vẫn có một người có thể mắng.
Là tên cá muối kia!
Chính anh đã chạy tới đây đào hầm.
Sau đó khi mọi người còng lưng ra liều mạng lấp hố giúp anh, anh lại nằm ở nơi đó ngáy o..o...!
Tên cá muối này!
Cắn chặt hai hàm răng trắng ngà, tiểu loli cố gắng giãy giụa từ trong vách tường đi ra, tuy rằng thân thể cô bé có vẻ loạng choạng không được vững, nhưng cô bé lại không có sự lựa chọn nào khác.
Không có nhạc nền, cũng không có hoa tươi, lại càng không có cờ máu gì lắc lư ở phía sau.
Rõ ràng bọn họ đang làm loại chuyện rất vinh quang thế nhưng lại không có ai hoan hô, cũng không có đội cổ động viên, tiểu loli rất không thích loại cảm giác này, cũng rất phản cảm với cảnh tượng như thế.
Spider-Man còn chưa chết, nhưng anh ta lại không đứng lên nổi, anh ta bị thương quá nghiêm trọng, chỉ có điều miệng vết thương rất lớn của anh ta lúc trước hiện tại đã bắt đầu kết vảy.
Võ sĩ đứng tại chỗ sửng sốt một hồi lâu, dường như hắn còn chưa thể thoát khỏi tâm tình tuyệt vọng vừa rồi. Hắn còn hơi bàng hoàng thử dò xét đứng lên.
Sau đó.
Hắn nhìn thấy lão đạo té trên mặt đất đã bất tỉnh, lại nhìn thấy mấy đối thủ trước mặt mình đều đã bị trọng thương rất nặng, cho dù chỉ đứng thôi cũng loạng choạng không vững.
Hắn rất muốn cười.
Hạnh phúc.
Tới quá đột ngột!
Một loại tâm tình tuyệt vọng tràn ngập khắp nơi này, phân đoạn hình ảnh cùng tiết tấu này thật sự rất thích hợp đặt ở phần đầu đoạn phim, mà không phải phần cuối phim.
Dựa theo tình tiết trong phim, đa số đều sẽ là người ở màn mở đầu không thể giết được ác ma sẽ có một đám dũng sĩ mới được sinh ra hay xuất hiện, cuối cùng bọn họ giết chết ác ma.
Trên thực tế, tiểu loli cũng rõ ràng, sau khi bản thân mình thất bại cùng lắm là thân tử đạo tiêu, mà sau khi tên võ sĩ Nhật Bản này gieo họa khắp nơi, lập tức sẽ có quỷ sai bộ đầu thậm chí là còn có tuần kiểm đại nhân ở những nơi gần đây đích thân đến.
Mà cuối cùng, kết cục của tên võ sĩ Nhật Bản này chính là diệt vong, không thể thoát nổi.
Thở dài một hơi nhẹ nhõm, lại hít vào một hơi thật sâu, tiểu loli hé miệng, nhưng cô bé chỉ lè lưỡi ra tự liếm đôi môi khô khốc.
Võ sĩ nhặt đao võ sĩ của mình lên.
Khôi giáp của hắn giương ra.
Bốn phía nổi gió.
Gió thật to.
Giống hệt như hắn đang không tiến động càn rỡ cười lớn.
Sau khi hai đồng bạn của hắn hi sinh, hắn là người cười cuối cùng.
Mặc dù quá trình này có không ít khúc chiết, tuy rằng ban nãy bản thân mình còn vô cùng chật vật dưới sự đuổi giết của Tào Đỉnh, nhưng cuối cùng cục diện vẫn nằm trong tầm khống chế của chính mình!
- Leng keng!
Võ sĩ giơ đao võ sĩ của mình lên, lúc đầu hắn hướng đao về phía lão đạo, sau đó lại hướng đao về phía Bạch Oanh Oanh đang ở bên cạnh, cuối cùng hắn lại hướng đao về phía tiểu loli bên kia.
Rất nhiều nhân vật phản diện rất nhiều đều chết vì nói nhiều, không phải là vì nhân vật phản diện đều rất ngu xuẩn, mà là vì cảm giác trang bức khi đã nắm chắc thắng lợi trong tay thật sự là một loại cảm giác khó có thể cự tuyệt được, khiến người ta chìm đắm trong đó.
Chẳng qua, tên võ sĩ này cũng không kéo dài quá lâu, hắn đi về phía lão đạo đang nằm trước mặt mình đầu tiên.
Giơ đao lên.
- Ken két!
Võ sĩ sửng sốt một chút.
Hắn nghiêng đầu sang chỗ khác.
Nhìn về phía sau.
Bỗng nhiên bức tượng điêu khắc Tào Đỉnh đập xuống ngay đúng lúc này.
- Rầm!
Võ sĩ bị đè ép bên dưới, trên bức điêu khắc này có vô số bụi bặm, không ngờ bên trong lại còn có hỏa tinh phân tán khắp nơi, chỉ chốc lát sau, khói lửa đã tràn ngập.
Tiểu loli đứng ngay tại chỗ, sau đó cô bé lập tức vọt tới, không để ý tới thương thế của mình!
Bạch Oanh Oanh cũng phát ra một tiếng thét lớn, gắng gượng vọt tới cùng một lúc với tiểu loli.
Hai cô gái đứng trước mặt bức tượng điêu khắc đã sụp đổ, nhìn tượng điêu khắc không ngừng phập phồng, hiển nhiên, bên trong nó còn có võ sĩ đang liều mạng giãy giụa cố gắng muốn thoát khốn.
Từng tiếng gào thét của linh hồn truyền tới từ bên dưới, nhưng cùng theo nó tới còn có nhiệt độ nóng bỏng.
Trên đời này có một món ăn tên là gà ăn mày, chính là vặt lông rửa sạch gà, sau đó tẩm ướp gia vị rồi đắp một lớp bùn đất bên ngoài con gà, vùi trong lửa than dưới nhiệt độ cực cao, đợi sau khi nướng gà được một khoảng thời gian nhất định lại đập đám bùn đất bên ngoài đi, thu được món thịt gà bên trong vô cùng ngon miệng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận