Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 997 - Bàn Cổ vẫn lạc, linh khí khôi phục (2)

Lúc này, có không ít tu sĩ cũng lộ ra vẻ say mê giống như Nữ Oa.
Ví dụ như, những Thánh nhân Hậu Thổ, Chuẩn Đề đạo nhân, Lão Tử, Thông Thiên giáo chủ.
Còn có Trấn Nguyên Tử, Minh Hà Lão Tổ, Kim Linh Thánh Mẫu, Tây Vương Mẫu chuẩn thánh.
Cùng với vô số tu sĩ Đại La Kim Tiên của hồng hoang.
Trước đây, những tu sĩ này bất kể làm cái gì đều sẽ bị Thiên Đạo trói buộc, khiến cho bọn họ chỉ có thực lực tuyệt thế, nhưng không thể hoàn toàn thi triển ra.
Sợ ảnh hưởng Thiên Đạo đại thế, và bị Thiên Đạo phản phệ.
Nhưng bây giờ, bọn họ không còn lo ngại điều này nữa!
Bọn họ có thể tùy ý vượt qua dòng sông thời gian, thay đổi quá khứ và tương lai.
Hồng hoang đã không còn tam tai, đã không còn thiên kiếp, không có gì đại thế không thể đổi, đây là thời đại hoàn toàn thuộc về tu sĩ!
Đạo pháp thịnh thế, cuối cùng đã trở lại hồng hoang!
Tất cả tu sĩ đều say sưa trong cảm giác kỳ diệu này, thật lâu không thể tự kiềm chế.
“Leng keng leng keng.”
“Ồ, các ngươi đều ở đây!”
Đột nhiên, tiếng chuông gió ở trên rèm cửa vang lên, thân ảnh xinh đẹp của Hậu Thổ vội vã đi đến từ bên ngoài.
“Các ngươi cảm nhận được không? Vách tường của thế giới hồng hoang bị phá, còn có cấm chế trấn áp hồng hoang của bốn nhãn Địa, Hỏa, Phong, Thủy cũng vỡ nát. Gông xiềng Thiên Đạo đã không còn, hồng hoang thực sự xảy ra biến đổi lớn trước nay chưa có!”
Sau khi vào phòng, Hậu Thổ nói với mọi người với vẻ mặt kích động.
Nữ Oa thấy Hậu Thổ, vẻ mặt lập tức lấy lại bình tĩnh.
Nàng không cho là đúng, nói: “Chúng ta cũng không phải là người mù, làm sao lại không biết động tĩnh lớn như vậy? Hơn nữa,”
Nàng dùng một giọng điệu khoe khoang, cố ý hỏi ngược lại Hậu Thổ: “Ngươi có biết vì sao cấm chế trấn áp hồng hoang Địa, Hỏa, Phong, Thủy lại đột nhiên vỡ nát không?”
Hậu Thổ liếc mắt nhìn Lý Nguyên, lúc này mới trả lời Nữ Oa: “Chẳng lẽ không phải vì Thiên Đạo biến hóa dẫn tới sao?”
Nữ Oa: “Dĩ nhiên không phải, là bởi vì Bàn Cổ vẫn lạc, linh khí hắn ngưng tụ tản ra khắp hồng hoang, lúc này mới phá tan cấm chế trấn áp Địa Hỏa Phong Thủy.”
“Bàn Cổ vẫn lạc sao?”
Vẻ mặt Hậu Thổ kinh ngạc.
Nữ Oa: “Vẫn lạc, mới lúc nãy.”
Đát Kỷ nhìn Nữ Oa dùng tin tức vừa rồi nghe được từ ca ca để khoe khoang với Hậu Thổ, vẻ mặt nhất thời cực kỳ


.
Đúng là một đôi oan gia!
Hậu Thổ thấy Lý Nguyên đặt một chén trà trước mặt, không khách khí bưng lên, sau đó uống một hơi cạn sạch.
“Ừng ực.”
Uống trà xong, lúc này nàng mới hỏi Lý Nguyên: “Thế lực vực ngoại xâm lấn hồng hoang, ta cảm giác được thực lực của đối phương vô cùng cường đại, ngươi cảm thấy nên ứng đối như thế nào mới tốt?”
Lý Nguyên nhìn Hậu Thổ uống trà thơm của hắn, trên mặt nhất thời lộ ra vẻ bất đắc dĩ.
Tại sao Hậu Thổ này lại giống Nữ Oa, đều thích uống đồ người khác đã uống?
Mất vệ sinh quá!
Xem ra, lại phải đổi một cái chén khác rồi!
Hắn vừa lấy xuống một cái chén trà tạm mới từ trên giá, vừa không chút để ý trả lời: “Đừng hỏi ta, chỉ cần đừng quấy rầy đến ta, các ngươi ứng đối như thế nào cũng được.”
“Lẽ nào ngươi không định ra tay?”
Hậu Thổ bất ngờ nói.
Lý Nguyên thản nhiên nói: “Nếu như chút chuyện nhỏ này cũng muốn ta ra tay, ta đây chỉ sợ mỗi ngày đều không có thời gian nghỉ ngơi.”
Ví dụ như như hồ nước trong hậu viện của hắn, chính là biển Hồng Mông.
Bên trong một giọt nước chính là một thế giới Hồng Mông, bao gồm vô số thế giới như hồng hoang và mãng hoang.
Những chuyện chinh phục và bị chinh phục lúc nào cũng xảy ra.
Nếu như hắn đều phải can thiệp vào mọi chuyện, vậy quả thực còn thảm hơn so với 996.
Nhưng, Hậu Thổ và Nữ Oa vẫn không khỏi lộ ra vẻ mặt không nói nên lời khi nghe Lý Nguyên gọi việc này là việc nhỏ.
Chuyện này chính là hồng hoang bị thế giới khác xâm lấn, ngay cả Thiên Đạo cũng xảy ra biến đổi lớn, điều này có thể xem như là việc nhỏ sao?
Nói như thế, ở trong mắt Lý Nguyên, chúng ta chẳng phải càng thêm nhỏ bé tầm thường sao?
Nghĩ tới đây, trong lòng Nữ Oa và Hậu Thổ không khỏi cảm thấy thất vọng.
“Leng keng leng keng.”
Theo tiếng chuông gió vang lên, lại có một đám người đi vào khách điếm.
Chính là Hồng Quân, cùng với mấy người Thái Thượng Lão Quân, Nguyên Thủy Thiên Tôn, Thông Thiên giáo chủ, Tây Phương Nhị Thánh.
Kể từ đó, tất cả Thánh Nhân hồng hoang đều tụ tập ở trong khách điếm.
“Lý tiền bối, chúng ta tới quấy rầy ngài rồi.”
Sau khi vào cửa, Hồng Quân liền cung kính chắp tay thi lễ với Lý Nguyên.
Thái Thượng Lão Quân, Nguyên Thủy Thiên Tôn, Thông Thiên giáo chủ, Tây Phương Nhị Thánh cũng theo đó hành lễ với Lý Nguyên.
“Bái kiến Lý tiền bối.
“Lý tiền bối hữu lễ.”
“...”
So sánh với người khác, Thông Thiên giáo chủ lại có vẻ có chút hào sảng.
Hắn cười lớn nói với Lý Nguyên: “Ha ha, Lý lão đệ, chúng ta rốt cuộc lại gặp mặt, ngươi nhớ ta không?”
Buồn nôn!
Nghe những lời của Thông Thiên giáo chủ, Lý Nguyên thiếu chút nôn ra.
Vẻ mặt hắn ghét bỏ nhìn Thông Thiên giáo chủ, ghê tởm nói: “Ngươi có thể đừng ghê tởm như vậy được không? Một lão thịt khô như ngươi, quỷ đại gia mới có thể nhớ ngươi.”
Thông Thiên giáo chủ thấy biểu cảm chán ghét của Lý Nguyên, nhất thời lộ ra vẻ mặt thương tâm:
“Lý lão đệ khiến người ta quá thất vọng, ngươi phải biết rằng ta thật sự rất nhớ Lý lão đệ. Đúng rồi: “
Sắc mặt hắn biến đổi, đột nhiên vẻ mặt mong đợi nhìn Lý Nguyên: “Thanh Phong Túy của ngươi đâu? Nhanh lấy ra cho ta giải tỏa cơn thèm, lâu như vậy không được uống rượu ngon, thật là làm ta muốn chết rồi.”
Ngươi này là nhớ tới ta? Hóa ra là nhớ tới rượu của ta!
Lý Nguyên cũng không keo kiệt, vui vẻ lấy ra một bình Thanh Phong Túy từ trên giá ném lên quầy bar.
Thông Thiên giáo chủ thấy bình rượu, ánh mắt không khỏi phát sáng.
Hắn vội vã cầm lấy bình rượu, trực tiếp uống vào bình.
“Ừng ực.”
Đổ một ngụm lớn, hắn không khỏi phát ra một tiếng cảm khái: “Sảng khoái. Cảm giác rượu này còn ngon hơn so với trước kia vô số lần!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận