Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 1569 - Một kích bất ngờ tấn công Hồng Hoang, Thanh Đồng chấn động chư thánh! (2)

Trên trời cũng không có cái gì mà?
Bởi vì thêm thuộc tính vào trên phòng ngự, thế nên Giang Lan gần như không cảm nhận được chuyện đã xảy ra ở U Minh giới.
“Tu vi người này cao bao nhiêu?”
Hậu Thổ tò mò hỏi Lý Nguyên.
Lý Nguyên: “Cảnh giới Đại Đạo đại viên mãn.”
“Hí!”
Tất cả mọi người hít vào một hơi.
có vẻ kinh hãi không dứt.
Ngay cả Đát Kỷ và Tiểu Tê Tử cũng không ngoại lệ.
Đại đạo đại viên mãn, chẳng phải nghĩa là, đối phương lập tức có thể đột phá đại đạo sao?
Chẳng trách khủng bố như vậy!
“Người này có hệ thống sao?”
Nữ Oa nghĩ đến cái gì, vội vàng hỏi Lý Nguyên, Giang Lan nghe vậy, không khỏi mở to hai mắt nhìn.
Nàng không nghĩ tới: “giả Nữ Oa” lại biết hệ thống.
Hình như hệ thống, căn bản không phải bí mật gì không lộ!
Lý Nguyên lắc đầu: “Hắn không có hệ thống, hắn có thể có tu vi này là bởi vì hắn ân cần săn sóc quan tài đồng, cùng với nguyên nhân hắn tu luyện công pháp nuôi xác. Hắn có thể phát huy toàn bộ thực lực và công pháp của tất cả thi thể được nuôi dưỡng bên trong quan tài đồng của hắn.”
“Lại còn có thể tu luyện như vậy?”
Hậu Thổ chậc lưỡi.
“Chẳng phải là nói, hắn ân cần săn sóc thi thể càng nhiều, thực lực của hắn lại càng mạnh?”
Thông Thiên giáo chủ rất rung động.
Lý Nguyên gật đầu nói: “Quả thật như thế.”
Đát Kỷ lo lắng nhìn lão ca, nói: “Nếu là như vậy, vậy chỉ cần hắn vẫn ân cần săn sóc càng nhiều thi thể, vậy thực lực của hắn không phải là cuối cùng có thể vượt qua ngươi?”
Trong lòng mấy người Lão Tử, thông thiên, Tây Phương Nhị Thánh vừa động, cũng lao nhao nhìn về phía Lý Nguyên, ánh mắt âm u lóe lên, tràn đầy cảm xúc khó có thể nói rõ.
Bọn họ cũng muốn biết, có thể có người có thể vượt qua Lý Nguyên hay không.
Lý Nguyên bình tĩnh cười cười, vuốt đầu muội muội, an ủi: “Trừ khi hắn có thể nuôi tất cả sinh mệnh trong vũ trụ Hồng Mông, đưa toàn bộ vào trong quan tài của hắn, nếu không cho dù tu vi của hắn có cao cũng không địch nổi ta.”
Đát Kỷ nghe vậy, lúc này mới hơi thở phào nhẹ nhõm.
Cũng may, cũng may, xem ra người này vĩnh viễn không phải đối thủ của lão ca.
Nuôi toàn bộ sinh mệnh trong vũ trụ Hồng Mông vào quan tài đồng, trước đừng nói Hoằng Doanh có năng lực hay không.
Cho dù hắn thật sự có, sao lão ca sẽ để cho hắn được như nguyện?
Hiển nhiên những Thánh Nhân khác hiểu được đạo lý này.
Trong lòng chẳng những không có vẻ thất vọng, lại còn âm thầm thở phào nhẹ nhõm.
Suy cho cùng, Hồng Mông có một chí tôn chí cao, Đại Đạo chí cao Lý Nguyên cũng đã đủ rồi, nếu như có thêm nữa, điều này khiến những Thánh Nhân, Thiên Đạo, Đại Đạo bình thường khác sống thế nào đây. Lý Nguyên mạnh nhất, đối với vài Thánh Nhân là kết quả tốt nhất.
Suy cho cùng, tính cách Lý Nguyên bình thản, làm việc có nguyên tắc, cũng có thể nói giỡn, còn sẽ ra tay ngăn cản ma đầu có suy nghĩ diệt thế.
Thế nên Lý Nguyên là Đại Đạo chí cao, đối với chúng sinh Hồng Mông gần như không có ảnh hưởng không tốt.
Mấy Thánh Nhân cũng vui vẻ.
Chỉ có Giang Lan, nghe thấy mơ hồ.
Hình như, ông chủ đẹp trai đang tự sướng!
Minh Hà lão tổ nhìn thấy quan tài đồng cắn nuốt mấy chục vạn tu sĩ sạch sành sanh, mà những tu sĩ bị cắn nuốt, lại bị xóa hoàn toàn dấu vết tồn tại ở hồng hoang.
giống như Hồng Hoang gần như không tồn tại những người này.
Điều này tức là, người này cũng đã không thể sống lại, không thể luân hồi, không thể tìm chân linh về từ trong dòng sông thời không.
Minh Hà lão tổ không khỏi nghĩ mà sợ không dứt.
Càng thấy bản thân may mắn mới vừa rồi đã cảnh giác, chạy trốn nhanh.
Sát thần ở nơi nào?
Cũng quá kinh khủng mé nó.
Hơn nữa hỉ nộ vô thường, ra tay vô tình, đây là sự tồn tại trăm triệu không thể trêu chọc.
Cũng may hắn rời đi, không đuổi giết ta, nếu không hậu quả khó đoán!
Khi Minh Hà lão tổ âm thầm cảm khái, đột nhiên, hắn cảm thấy có gì không đúng.
Hắn quay đầu một cách cứng ngắc.
Chỉ thấy một nam tử tóc bạch kim đeo một quan tài đồng, đứng ở phía sau hắn không biết lúc nào.
Mặt không chút thay đổi nhìn hắn.
Ánh mắt, một mảnh tử khí, giống như Tử Thần chân thật.
Minh Hà lão tổ nhìn thấy nam tử tóc bạch kim nam tử, trong lòng tuyệt vọng.
Hắn vốn tưởng đối phương đã đi, không nghĩ tới, đối phương lại đến tìm hắn!
Tại sao lại tới tìm ta?
Ta với ngươi còn không quen.
Sao ta xui xẻo như vậy?
Trong lòng Minh Hà lão tổ sụp đổ, chẳng qua trên mặt còn cố gắng trấn định.
Hắn ra vẻ bình tĩnh hỏi Hoằng Doanh: “Cái kia, xin hỏi ngươi tìm ta có chuyện gì không?”
Hoằng Doanh dùng ngón tay chỉ trước người một cái, lập tức, một hình vẽ nữ tử người mặc váy dài cung trang, đầu đội tử kim phượng trâm, vóc người thon thả cao gầy, dáng vẻ đẹp đẽ vô song, hiện lên ở trước mặt Minh Hà lão tổ.
Minh Hà lão tổ nhìn thấy nữ tử trên hình, trong lòng không khỏi động một chút.
Đây không phải là Ðát Kỷ sao?
Người này lấy bức họa Ðát Kỷ ra ngoài làm gì?
Đột nhiên Minh Hà lão tổ sinh ra một loại dự cảm xấu.
Hi vọng đừng để cho ta lựa chọn mất mạng!
“Xem ra ngươi biết nàng.”
Hoằng Doanh nhìn chăm chú vào vẻ mặt của Minh Hà lão tổ, thản nhiên nói: “Nói cho ta biết nàng ở nơi đâu, làm sao mới có thể tìm được nàng, ta tha cho ngươi một mạng, nếu không, ngươi tiến vào bên trong quan tài đồng làm chất dinh dưỡng. Sống hay chết, ngươi tự mình lựa chọn.”
Minh Hà lão tổ không nghĩ tới, mình đã cố gắng thản nhiên, nhưng vẫn bị Hoằng Doanh nhìn ra sơ hở.
Những đại lão này thật sự là quá biến thái.
Ánh mắt có thể đừng bén nhạy như vậy hay không?
Ngay cả suy nghĩ đáy lòng đều có thể nhìn xuyên.
Cái này xong đời.
Quả nhiên khiến ta lựa chọn phải chết.
Tuy, ta biết Ðát Kỷ ở nơi đâu, cũng biết làm sao mới có thể tìm được Ðát Kỷ, nhưng Đát Kỷ là muội muội của Lý tiền bối, sao ta dám nói chuyện của Đát Kỷ cho tên tóc trắng này?
Không thể là chuyện đắc tội Lý tiền bối.
Bạn cần đăng nhập để bình luận