Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 2019 - Tiểu Long Nữ làm sao xứng với Lý tiền bối?!! (2)

Chúc Cửu âm cũng không nhịn được tò mò hỏi.
Tôn Ngộ Không 187 liền theo mong muốn của mọi người nói: “Là Lý chưởng quỹ của khách điếm!”
Đậu má!
Tổ Vu, Đế Tuấn, Thái Nhất, đều há hốc mồm.
Họ rất kinh ngạc.
Bọn họ đương nhiên biết Lý tiền bối.
Có thể nói là ấn tượng sâu đậm, suốt cuộc đời rất khó quên.
Dù sao, bọn họ cũng đã nghe thấy một điều ngoài sức tưởng tượng.
Đây là nhân vật đáng sợ mà Hồng Quân cũng phải nể phục.
Không nghĩ tới lại là hắn!
Cuối cùng bọn họ cũng hiểu được tại sao Tôn Ngộ Không lại không nói cho bọn họ biết sự thật về việc bắt Kim Ngọc Lương.
Dù sao, chuyện này có liên quan đến Lý tiền bối, Hầu ca chắc chắn sẽ không tùy tiện tiết lộ chuyện của Lý tiền bối.
“Là Lý tiền bối bắt Kim Ngọc Lương, vậy Tiểu Long Nữ sẽ gả cho Lý tiền bối sao?”
Chúc Dung lẩm bẩm.
Khi mọi người nghe vậy, lập tức nhìn Chúc Dung.
Đông Hoàng Thái Nhất khinh thường nói: “Nhưng Tiểu Long Nữ làm sao có thể xứng với Lý tiền bối, nếu là Nữ Oa nương nương so với Lý tiền bối thì còn tạm được.”
“Cái rắm”, Đế Giang nghe vậy, lập tức không khách khí mà phản bác: “Hậu Thổ cùng Lý tiền bối mới xứng.”
“Ngươi mới đánh rắm, “ Đế Tuấn không chịu yếu thế nói: “Nữ Oa nương nương cùng với Lý tiền bối mới là xứng nhất.”
“Hậu Thổ!”
“Nữ Oa!”
“Khụ!”
Tôn Ngộ Không thấy Tổ Vu cùng Đế Tuấn, Thái Nhất lại muốn cãi nhau, lập tức bất mãn ho khan một tiếng.
Nghe thấy tiếng ho của Tôn Ngộ Không, Tổ Vu, Đế Tuấn và Thái Nhất bỗng nhiên nghĩ đến điều gì đó, sau đó mới ngừng cãi vã.
Chỉ có điều, bọn họ vẫn mắt trừng mắt nhỏ.
Tất nhiên là trong lòng cảm thấy không phục đối phương.
Theo quan điểm của bọn họ, chỉ có nữ tử của Yêu Tộc (Vu tộc), mới có thể xứng đáng với nhân vật tuyệt thế, tài năng xuất chúng như Lý tiền bối.
Mà cùng lúc đó.
Ở ngoài thành Trường An, có một nam một nữ đang đi cùng nhau và trêu ghẹo đối phương.
Nam tử nhìn tầm mười sáu, mười bảy tuổi, tuy rằng quần áo tả tơi, trên mặt có chút bẩn, nhìn qua giống như đã mấy ngày không rửa mặt, nhưng quần áo xốc xếch cũng không che được khuôn mặt tuấn tú của hắn.
Nữ tử cột tóc bằng vòng bạc, trên người mặc một bộ y phục đạo giáo màu xanh nhạt, dáng người nhỏ nhắn và duyên dáng, với đôi mắt sáng và hàm răng trắng.
Tuổi tác so với thiếu niên cũng không chênh lệch nhiều.
Chỉ đáng tiếc, nàng lại bị què một chân rồi, dáng đi nàng khập khiễng.
“Nương tử, ngươi đi có mệt không? Hay là nghỉ ngơi một chút? Đương nhiên, nếu ngươi đồng ý gọi ta một tiếng tướng công, ta sẽ cõng ngươi đi.”
Hắn nhìn nàng bị què chân cợt nhã nói.
Giọng nói có vẻ lém lĩnh.
Nàng tức giận đáp trả hắn: “Tên đầu đất này, ngươi còn muốn cho ta gọi ngươi là tướng công, muốn biến giấc mộng ngàn thu của ngươi thành hiện thực sao.”
Hắn không tức giận, vẫn cợt nhả nói: “Khà khà, xem ra nương tử của ta còn ngại ngùng. Nương tử không tiện đi lại mà, gọi hai tiếng tướng công nhiều sẽ thành thói quen thôi.”
Nàng cười khinh nói: “Tên ăn mày nhà ngươi còn muốn có nương tử sao? Trừ khi nam nhân trên thiên hạ này đều chết hết!”
Hắn cười nói: “Nếu nam nhân trong thiên hạ đều chết hết, ngươi lại phải cùng nữ nhân khác chia sẻ ta.”
“Thật buồn nôn”
Thiếu nữ cố ý nôn khan nói: “Nhìn bộ dạng lôi thôi của ngươi đi, như vậy mà cũng đòi có tam thê tứ thiếp, ta cảm thấy thật buồn nôn.”
“!”
Hắn nghi ngờ nhìn nàng nói: “Nương tử đừng nói là ngươi có thai nha!”
Mặt nàng xạm lại.
Nàng nghiến răng nghiến lợi.
Từ khi hai người quen biết tới nay, hôm nào cũng cãi nhau, không biết đã cãi bao nhiêu lâu.
Nhưng không có lần nào nàng giành được chiến thắng.
Điều này khiến nàng cảm thấy ghét cay ghét đắng.
Mà trong lúc hai người đang cãi nhau, đột nhiên bọn họ nghe thấy một giọng nói quyến rũ trong không trung.
“Ta là Tiểu Long Nữ của phái Cổ Mộ, chính thức tuyên bố với toàn bộ thế giới hồng hoang……. thiên địa làm chứng, nhật nguyệt cùng chứng giám!”
Hắn nghe thấy giọng nói này, thái độ đang cà lơ phất phơ, đột nhiên nghiêm túc lại, có vẻ kinh ngạc, có vẻ hưng phấn và nghi ngờ.
Nàng bị què chân đứng bên cạnh hơi ngạc nhiên.
Đây là lần đầu tiên nàng thấy hắn nghiêm túc như vậy!
Cô cô!
Đây là giọng nói của cô cô!
Hình như cô cô đang ở gần thành Trường An.
Cuối cùng ta cũng tìm được tung tích của cô cô rồi!
Trong lòng hắn vô cùng kích động.
Hắn chính là Dương Quá.
Trước đây không lâu, khi Lý Mạc Sầu dẫn theo đệ tử đến náo loạn phái Cổ Mộ, hắn với Tiểu Long Nữ đã bị lạc nhau.
Trước đây hắn còn bị Lý Mạc Sầu bắt đi.
Cũng may Dương Quá là người thông minh, cộng thêm trăm triệu điểm may mắn, nên hắn đã thuận lợi thoát khỏi tay Lý Mạc Sầu.
Sau khi thoát khỏi Lý Mạc Sầu, Dương Quá liền đi tìm tung tích của Tiểu Long Nữ khắp nơi mà có kế hoạch cụ thể.
Đáng tiếc, hai người không có truyền tấn phù, muốn tìm thấy đối phương ở thế giới hồng hoang to lớn này, khó khăn không khác gì mò kim đáy biển.
Trước đây không lâu, Dương Quá gặp Lục Vô Song.
Hắn thấy Lục Vô Song lúc tức giận rất giống cô cô, liền giả bộ làm ăn mày, quấn lấy Lục Vô Song, mỗi ngày đều cố ý trêu Lục Vô Song tức giận.
Vô tình Dương Quá theo Lục Vô Song tới thánh địa của loài người, thành Trường An.
Không nghĩ tới, hôm nay lại nghe được giọng nói của cô cô.
Chỉ là giọng nói của cô cô không giống bình thường.
Nghe không lạnh lùng như bình thường.
Có điều, tại sao cô cô lại tuyên cáo với người của hồng hoang những lời này.
Nàng muốn gả cho người bắt được Kim Ngọc Lương sao?
Đây không phải là do Lý Mạc Sầu tung tin đồn thất thiệt trên giang hồ để đối phó với cô cô sao?
Cô cô sao lại coi là thật vậy?
Nếu người bắt được Kim Ngọc Lương là một kẻ vô liêm sỉ thì sao?
Sao cô cô lại không sáng suốt như vậy!
Đột nhiên, Dương Quá nghĩ tới điều gì đó, sắc mặt thay đổi lớn.
Có phải là Lý Mạc Sầu đã tìm được cô cô, cố ý ép cô cô nói như vậy không?
Đúng, nhất định là như vậy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận