Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 874 - Thanh niên phải nói võ đức

Tony giải thích: “Đây là một phương pháp tu hành của phương Đông, có thể khiến người ta trở nên mạnh mẽ. Giống như ma pháp sư cổ đại, sau khi tu hành công pháp, họ có thể bay trên trời, có đủ loại sức mạnh khó tin.”
“Tuy nhiên để có được phương pháp tu hành thì cần tích phân, vì vậy ta phải đổi điểm bằng nhiều thứ khác nhau. Đây cũng là lý do tại sao không thấy đồ đạc trong phòng. Ta phải đổi được càng nhiều đồ vật từ cửa hàng trước Lâm Kỳ Kỳ, Mã Hỗn Nguyên và Lâm Cửu.”
“Ngươi đang nói cái gì vậy? Tại sao ta không hiểu? Lâm Kỳ Kỳ, Mã Hỗn Nguyên là ai? Tại sao tên của họ lại Đông phương vậy? Ngươi muốn tu luyện võ thuật à?”
Peber chỉ cảm thấy trong đầu đầy dấu chấm hỏi, tự hỏi tại sao một tay chơi trước đây chỉ thích tán gái lại đột nhiên yêu thích võ thuật phương Đông?
Có phải hắn cái gì kích thích không?
Tony biết Peber không hiểu nên cũng không nói nhiều.
Hắn thấy Peber đeo đồng hồ nữ Patek Philippe, lập tức kéo cổ tay Tiểu Lạt Tiêu, sau đó tháo đồng hồ xuống.
“Ngươi nhìn cho rõ.”
Hắn nhắc nhở Peber.
Tiểu Lạt Tiêu gật đầu.
Tony hỏi cửa hàng Vạn Giới: “Đồng hồ này có thể đổi được không?”
Tiểu Lạt Tiêu nhìn chung quanh: “Ngươi đang nói chuyện với ta?”
Tony không trả lời Tiểu Lạt Tiêu.
Cửa hàng Vạn Giới trực tiếp vang lên trong đầu Tony: “Có thể thu về, hơn năm điểm. Ngươi có muốn cửa hàng thu hồi món đồ này không?”
Tony gật đầu và nói: “Thu hồi.”
Peber nhìn Tony đầy lo lắng.
Nàng có thể xác định rằng, nhất định là trong lòng Tony xảy ra vấn đề rồi, bắt đầu lầm bầm lầu bầu.
Xoạch!
Đột nhiên, nàng mở to mắt không thể tin được, không khỏi lấy tay che miệng.
Nàng thấy chiếc đồng hồ trên tay Tony thế mà lại biến mất trong không khí.
Nàng vội dụi mắt.
Nó đúng là đã biến mất, không phải do mắt nàng bị mờ.
Tiểu Lạt Tiêu vội vàng hỏi Tony: “Chuyện gì xảy ra vậy? Ngươi học ma thuật từ khi nào? Ngươi đổi đồng hồ ở đâu?”
Tony nghiêm túc nhìn Tiểu Lạt Tiêu, nói: “Đây không phải ma thuật, ta đổi đồng hồ lấy tích phân. Giống như Jarvis và những chiếc xe thể thao kia.”
Tiểu Lạt Tiêu xoa xoa thái dương, đi tới đi lui trước mặt Tony: “Ta cần tiêu hóa, chuyện này có chút vượt quá lẽ thường.”
Tony: “Tóm lại, ta vẫn chưa nghĩ ra nên nói với ngươi về nguyên nhân của sự việc như thế nào, nhưng xin hãy tin ta, ta làm như vậy không phải do ta điên, đó là một cơ duyên rất lớn, vì vậy ta cần nhiều thứ hơn để đổi lấy tích phân.”
Tiểu Lạt Tiêu đã hoàn hồn từ trong khiếp sợ, mặc dù còn nhiều điều chưa hiểu nhưng nếu đã chắc chắn Tony không điên, nàng dự định hoàn toàn ủng hộ quyết định của Tony.
Giống như trước đây.
Vì vậy, nàng nói với Tony: “Ta đã sai người đi mua đồ, nhưng ta đề nghị ngươi tốt nhất nên tự đi trung tâm thương mại, bao trọn nơi đó. Cần gì thì ngươi có thể tự chọn ngay tại chỗ, như vậy sẽ có hiệu suất cao hơn.”
Tony nghe vậy, không khỏi kích động hôn lên trán Peber: “Đề nghị của ngươi thật là hay, ta bận đến mức không nghĩ tới chuyện này, chúng ta đi trung tâm thương mại đi mua sắm đi.”
Lúc này Lâm Kỳ Kỳ và Mã Hỗn Nguyên cũng đang chạy đến quầy đồ vặt ở tầng dưới.
Họ không thể bao cả cái trung tâm, nên chỉ có thể đến quầy đồ vặt.
Chỉ là, sau khi họ mệt đến chết đi sống lại vác túi lớn túi nhỏ quay trở về phòng (bọn họ lo lắng bị người phát hiện món đồ biến mất trong không khí, nên không dám đổi với cửa hàng Vạn Giới tại quầy đồ vặt), đang chuẩn bị đổi tích phân thì lại phát hiện, hầu hết các vật phẩm đều đã có sẵn ở cửa hàng Vạn Giới, căn bản không thể đổi điểm được.
Mà gần như tất cả những thứ này đều do Stark đổi với hệ thống.
Mã Hỗn Nguyên nhanh chóng gửi một tin nhắn cho Stark trong nhóm trò chuyện Vạn Giới: “Thanh niên, thì phải nói võ đức, ngươi ăn thịt thì cũng phải cho đồng chí cũ là ta uống ít nước chứ. Ngươi có thể đừng đổi đồ nhanh như vậy được không?”
Lâm Kỳ Kỳ: “Đúng vậy, đừng dựa vào năng lực để bắt nạt người bình thường. Đáng thương.jpg.”
Lúc này Stark vẫn đang không ngừng đổi tích phân với hệ thống trong cửa hàng, hắn thấy tin nhắn, dành thời gian trả lời: “Cười đắc ý.jpg, xin lỗi, ta cũng không muốn bắt nạt người khác, nhưng thực lực của ta không cho phép ta khiêm tốn.”
Mặc dù Lâm Kỳ Kỳ và Mã Hỗn Nguyên rất tức giận nhưng họ không có cách nào với kiểu người bật hack này.
Lý Nguyên thì Lã Vọng buông cần, yên lặng nhìn các sản phẩm trong cửa hàng ngày càng phong phú, chủng loại đã vượt mốc 500.000.
“Hì hì hì hì, sao cha làm cho ta nhiều y phục thế, cái nào cũng đẹp, ta rất thích.”
Một tràng tiếng cười duyên dáng dễ nghe vang lên bên tai Lý Nguyên.
Chỉ thấy trong phòng, Tiểu Tê Tử nhìn y phục, mũ, phụ kiện rực rỡ muôn màu, không khỏi kích động lượn quanh phòng như bướm.
Nàng lúc thì cầm một chiếc váy thử trên người một lần, lát sau lại chọn một chiếc yếm ướm thử, lát sau lại cầm một chiếc mũ len đội lên đầu, trông rất vui mừng.
Những vật phẩm này đều do Lý Nguyên đổi từ cửa hàng Vạn Giới để đưa cho Tiểu Tê Tử, đồng thời hắn cũng thêm đạo văn cho từng vật phẩm, có tác dụng phòng thủ hoặc tấn công đáng kinh ngạc.
Lý Nguyên nhìn thấy Tiểu Tê Tử vui vẻ, không khỏi cũng mỉm cười.
“Ngươi thích là được.”
Cửa hàng của mình, tất nhiên là hắn muốn bao nhiêu vật phẩm có bấy nhiêu vật hàng.
Còn tích phân, nó không phải là một con số sao?
Ngoài quần áo và đồ dùng, Lý Nguyên còn đổi rất nhiều đồ ăn vặt từ Cửa hàng Vạn Giới.
Nào là socola, bánh quy wafer, bánh mì nướng, mỳ giòn, bánh phồng tôm, trứng cuộn... Hàng nghìn loại, nhiều đến mức có thể mở quán ăn vặt.
Dù sao, những thứ trong Cửa hàng Vạn Giới có thể được bổ sung vô hạn, hắn cũng không thấy đau lòng.
Tiểu Tê Tử bóc một viên sô cô la đồng tiền vàng, chỉ thấy nó rất ngọt và thơm.
...
Bạn cần đăng nhập để bình luận