Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 2187 - Trong lòng hoảng sợ!!

Lần này, Lý Nhị trực tiếp phun ra một búng máu.
Không ngờ tiểu dã miêu này vậy mà cũng có ý với tỷ phu.
Vậy ta còn thích cái cọng lông ấy!
Đoạt nữ nhân với tỷ phu, không đùa ta đó chứ!
Tiểu Long Nữ ở bên cạnh nghe yêu cầu của Mai Thiên Vũ, nhất thời trong mắt hiện lên một tia khó mà nói rõ.
Hoá ra, nữ tử này cũng thích Lý Nguyên.
Cũng đúng, có nữ nhân nào không thích Lý Nguyên đâu?
Đáng tiếc, Lý Nguyên lại không có ý gì đối với nữ tử vừa nói ra ý tứ của mình kia.
“Sao rồi, cái này ngươi có thể làm được đúng chứ?”
Khóe mắt Mai Thiên Vũ liếc nhìn Lý Nguyên, ngoài mặt lại hỏi Lý Nhị.
Lý Nhị ủ rũ cúi đầu nói: “Quên đi, nếu ngươi đã thích tỷ phu, trẫm không muốn đánh cược với ngươi nữa.”
Đối với nữ nhân thích tỷ phu, cứ coi như ta đánh cược thắng cũng không thể cưới nàng, còn chẳng bằng không cá cược.
Mai Thiên Vũ nhún vai: “Cái gì cũng không làm được, khẩu khí lại không nhỏ, về sau ngươi hẳn là nên đi chữa bệnh thích nói mạnh miệng này đi.”
Nghe Mai Thiên Vũ chế giễu, sắc mặt Lý Nhị không khỏi đỏ bừng lên.
Hắn chưa từng bị người ta coi thường như vậy đâu đó? Mất mặt quá đi!
Nếu như không phải niệm tình ngươi thích tỷ phu, ngươi há có thể tránh khỏi “ma trảo” của ta?
Nhưng mà, cứ coi như không thể cưới ngươi, ta phải tìm ra vài chuyện xấu của ngươi, để ngươi mất mặt trước mọi người. Cho ngươi coi thường ta!
Lý Nhị tức giận bất bình nói: “Chờ ta tìm ra quá khứ tương lai của ngươi, ngươi cũng biết ta không phải đang khoác lác!”
“Xin cứ tự nhiên.”
Vẻ mặt Mai Thiên Vũ bình tĩnh.
Hết cách rồi, ai bảo trước đó Lý Nhị đã nói qua, không có cách nào nhìn ra chuyện của nàng chứ? Đương nhiên nàng rất bình tĩnh.
Lý Nhị cũng sẽ không nói nhảm với Mai Thiên Vũ, hắn lập tức bấm ngón tay suy đoán. Chuẩn bị làm Mai Thiên Vũ bẽ mặt!
Tuy Lý Nhị đang bấm ngón tay suy tính.
Nhưng thật ra hắn đang ngầm hô hoán hệ thống.
Để hệ thống suy tính cho hắn, giúp hắn tính ra việc của Mai Thiên Hạc.
Nhưng mà, sau khi hệ thống vận hành, lại đột nhiên nhắc nhở với Lý Nhị: “Ting, dòng sông vận mệnh luân hồi thời không của người này bao phủ một lớp thần văn đặc thù, hệ thống không cách nào suy tính ra bất kỳ tin tức gì của nàng.”
Lý Nhị nhất thời trợn mắt há mồm. Người này vậy mà cũng không thể suy tính?
Còn có, hệ thống nói dòng sông vận mệnh luân hồi thời không của người này, bị một lớp thần văn đặc thù bao phủ. Không phải mấy ngày trước khi ta suy tính cho Mai Thiên Vũ, hệ thống cũng phát ra gợi ý này sao?
Hơn nữa, lúc trước khi ta suy tính Tống Tân Dương, Lý Từ (nguyên danh là Tống Từ, con trai mà Trưởng Tôn Vô Cấu mang thai ở trong mộng rồi sinh ra, sở hữu hệ thống đánh dấu từ trong bụng), Lão Tử, hệ thống cũng từng nhắc nhở như thế.
Căn cứ vào kinh nghiệm của ta, chỉ cần hệ thống xuất hiện nhắc nhở này thì có nghĩa là, nếu đối phương không phải Thánh Nhân thì chính là sở hữu hệ thống.
Mai Thiên Hạc khẳng định không phải Thánh Nhân. Nói như vậy, nàng cũng sở hữu hệ thống?
Nàng và biểu ca nàng Mai Thiên Vũ đều có hệ thống, ghê như vậy sao?
Mai Thiên Vũ thấy Lý Nhị đứng tại chỗ, sắc mặt biến đổi không dừng, không hề mở miệng nói chuyện.
Nàng lập tức chế chế giễu: “Làm sao thế, luống cuống rồi à? Ta nói ngươi chỉ biết khoác lác, ngươi còn không nhận.”
Đồng thời trong lúc nói chuyện, nàng còn uống một ngụm trà vân vụ.
Thật sự rất là ngon.
Lý Nhị nghe vậy, nhất thời hồi tinh phục thần từ trong sự kinh ngạc. Hắn nhìn vẻ mặt đắc ý của Mai Thiên Vũ, sâu xa nói: “Có phải ngươi cũng sở hữu hệ thống hay không?”
“Khụ khụ khụ...”
Mai Thiên Vũ bỗng nhiên nghe Lý Nhị nói lời kinh thế hãi tục như vậy, ngay lập tức bị hụt hơi sặc trà, ho khan không ngừng.
Trong lòng nàng vô cùng thất kinh, tâm thần sắp nứt. Cảm giác giống như sắp phát điên.
Nàng thế nào cũng không nghĩ đến, Lý Nhị vậy mà lại nói ra hai chữ “hệ thống” như vậy. Hắn là một người cổ đại, sao lại biết ta sở hữu hệ thống?
Làm sao hắn biết hệ thống là cái gì?
Chẳng lẽ, năng lực suy tính của hắn lại có thể biến thái như vậy sao? Không phải hắn nói không suy tính ra tin tức của ta sao? Rốt cuộc làm sao lại xuất hiện việc như thế này?
Nên làm cái gì bây giờ?
Hắn đã biết ta sở hữu hệ thống, có cướp đoạt hệ thống của ta hay không?
Chẳng lẽ ta sẽ bị bắt lấy cắt miếng, hoặc nhận hết mọi loại tra tấn?
Chết rồi, chết rồi, thế này còn chết người hơn nữa đấy!
Trong lòng Mai Thiên Vũ không trấn định như vừa nãy.
Trong lòng hoảng sợ cực kỳ.
Hoang mang lo sợ.
Nếu như không phải còn còn sót lại một chút lý trí, nàng thậm chí muốn chạy đi trốn.
Thật sự là quá đáng sợ!
Tuy trong lòng không ngừng hoảng sợ, nhưng mà Mai Thiên Vũ vẫn cố gắng trấn định, chuẩn bị giãy dụa một chút.
Vì vậy, nàng uống một hớp nước trà, cố ý lộ ra ánh mắt mê mang, giả bộ hồ đồ nói: “Hệ thống? Hệ thống gì cơ? Ngươi đang nói cái gì? Ta nghe không hiểu?”
Vẻ mặt Lý Nhị hoài nghi nhìn Mai Thiên Vũ, nói: “Nếu ngươi không hiểu hệ thống là gì, sao phản ứng kịch liệt như vậy?”
Mai Thiên Vũ thề thốt phủ nhận nói: “Ta đâu có phản ứng kịch liệt? Ta chỉ là không cẩn thận bị sặc nước trà thôi.”
Lý Nhị thản nhiên nói: “Ngươi đừng phủ nhận, người có thể dùng đạo văn che khuất dòng sông vận mệnh luân hồi thời không của mình, ngoại trừ Thánh Nhân thì chính là sở hữu hệ thống. Chắc chắn ngươi không phải là Thánh Nhân, vì vậy nhất định ngươi sở hữu hệ thống.”
Mai Thiên Vũ tiếp tục giả ngốc, nói: “Nghe không hiểu, ta không biết hệ thống là cái gì.”
Lý Nhị nhìn Mai Thiên Vũ, định liệu trước nói: “Chẳng những ngươi sở hữu hệ thống, mà biểu ca kia của ngươi cũng sở hữu hệ thống, ta nói đúng hay không?”
Mai Thiên Vũ thấy Lý Nhị không tính ra thân phận thật của nàng, trong lòng vừa vui mừng, vừa tràn đầy nghi hoặc.
Lý Nhị không tính ra thân phận của Mai Thiên Vũ, vì sao lại tính ra hệ thống của nàng?
Năng lực suy tính của người này, rốt cuộc là cao hay là thấp thế?
Bạn cần đăng nhập để bình luận