Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 324 - Tùy Thị Thất Tiên đến gặp cao nhân

Tì Lư Tiên, Cù Thủ Tiên, Kim Quang Tiên, Linh Nha Tiên cũng đều lần lượt mở lời, muốn đi tận mắt chứng kiến “kỳ nhân tuyệt thế” này.
Trường Nhĩ Định Quang Tiên thấy mọi người tò mò như thế, bèn nói cho mọi người bị trí trang viên của Lý Nguyên.
Hắn dặn dò: “Các ngươi nhớ chớ đừng đắc tội với Lý tiền bối, nếu không nếu như sư phụ có trách tội, các ngươi đừng có trách ta không nhắc nhở trước với các ngươi.”
Ô Vân Tiên đáp: “Yên tâm, nhân vật mà sư phụ còn phải kết bạn ngang hàng, bọn ta cho dù có ăn một vạn lá gan, không dám đắc tội Lý tiền bối này.”
Kim Cơ Tiên cũng nói: “Đúng vậy, bọn ta không ngốc. Chỉ là muốn nhìn xem, đối phương rốt cuộc trông như thế nào.”
Đám người từ biệt Định Quang Tiên, rồi bay ra khỏi Kim Ngao đảo, bay thẳng về phía Triều Ca.
Dùng thời gian hơn nửa ngày, bọn họ cuối cùng cũng tìm đến trang viên nông thôn mà Định Quang Tiên nói kia.
Tùy Thị Thất Tiên dừng ở bên ngoài trang viên, bọn họ quan sát một lượt bối cảnh trang viên.
Chỉ thấy trang viên yên tĩnh và sang trọng, yên bình dễ chịu, là một chỗ ở tốt để nghỉ ngơi.
Đáng tiếc là, linh khí ở nơi này cằn cỗi, không có tiên hạc xoay quanh, không có linh thú chạy qua, không có Linh Chi tiên quả tỏa sáng lấp lánh, chính là một nơi phàm tục, không có một chút thần vận của tiên cư đạo trường mà tuyệt thế cao nhân ở nên có.
Nơi đây có thể có tuyệt thế cao nhân mà đến cả sư phụ cũng khiếp sợ sao?
Đám người đều có một cảm giác không được chân thực lắm.
Ô Vân Tiên dùng thần thức quét qua một lượt trang viên, thấy kì lạ: “Ồ, bên trong trang viên lại không có người.”
“Lẽ nào Lý tiền bối ra ngoài rồi?”
Kim Cơ Tiên suy đoán.
“không biết Lý tiền bối bao giờ mới về. Lẽ nào mất công đến một chuyến rồi sao?”
Vẻ mặt Tỳ Cư Tiên tiếc nuối.
Chính vào lúc đám người đang không biết có nên trở về Kim Ngao đảo hay không, chỉ thấy một nữ tử tuyệt sắc cưỡi Thanh Loan, đột nhiên bay đến từ trên trời, dừng ở hàng rào trước cửa lớn.
Tùy Thị Lục Tiên quan sát nữ tử tuyệt sắc này một chút, thấy đối phương ăn mặc kiểu đạo cô, tu vi không quá Thái Ất Kim Tiên sơ kỳ, không quá để tâm.
Nữ tử tuyệt sắc liếc nhìn Tùy Thị Lục Tiên một cái, phát hiện tu vi của sáu người này, ít nhất đều đã cảnh giới Thái Ất Kim Tiên đại viên mãn, có vài vị đã đạt cả đến Đại La Kim Tiên, không khỏi thầm ngạc nhiên không thôi.
Nhiều đại năng tuyệt thế thế này, tụ tập ở nơi này, không biết muốn làm gì?
Nữ tử tuyệt sắc không kìm được hoài nghi trong lòng, thu Thanh Loan vào trong túi nuôi thú, nói với quản gia của trang viên: “Thược Dược tỷ tỷ, Lý công tử, Long Cát đến thăm các ngươi.”
Người này chính là Long Cát công chúa, sau khi thu dọn xong hành cung của Hoàng Sơn một lượt, không nhịn nổi mà lại đến tìm Lý Nguyên.
Kim Quang Tiên hỏi Long Cát công chúa một cách kỳ lạ: “Vị đạo hữu này, ngươi không phát hiện trong trang viên này không có người sao?”
Long Cát công chúa nghi hoặc chớp mắt: “Không có người? Ta cảm nhận được Thược Dược tỷ tỷ và Lý công tử ở bên trong mà?”
Tùy Thị Lục Tiên nghe vậy, đều lộ vẻ mặt kinh ngạc.
Bọn họ rõ ràng không cảm nhận được trong trang viên có người tồn tại, tạo sao nữ tử này lại nói bên trong có người?
Lẽ nào nữ tử này đang nói dối?
Chính vào lúc Tùy Thị Lục Tiên đang kinh ngạc, bọn họ đột nhiên nhìn thấy một nữ tử khuynh quốc khuynh thành đi ra từ bên trong căn phòng bên trong trang viên.
Lục Tiên nhất thời nhãn cầu đều suýt chút đều bị rơi ra ngoài rồi.
Không phải là vì đối phương quá đỗi xinh đẹp, mà là vì trước đó bọn họ lại hoàn toàn không cảm nhận được sự tồn tại của nữ tử này.
Đây là chuyện gì thế?
Một người sống sờ sờ thế này, trước đó sao mình lại không cảm nhận được?
Tùy Thị Lục Tiên hoàn toàn mơ hồ.
Bọn họ cũng lập tức thu lại lòng khinh thường, nơi này quả nhiên là thần dị bất phàm.
“Thược Dược tỷ tỷ.”
Long Cát công chúa chào hỏi với Thược Dược một cách ngọt ngào.
Thược Dược mỉm cười với Long Cát công chúa, nàng mở hàng rào ram đợi sau khi Long Cát công chúa đi vào, nàng lại đóng hàng rào lại.
Từ đầu đến cuối, ánh mắt của nàng đều không nhìn Tùy Thị Lục Tiên một cái.
Tùy Thị Lục Tiên thấy vậy, không khỏi ngơ ngác nhìn nhau.
Mấy người sống sờ sờ đứng thế này, sao lại không nhìn thấy?
Lẽ nào người này chính là… a hoàn mà sư phụ cũng phải xưng hô là tiền bối kia sao?
Quả thực đủ kiêu ngạo.
Ô Vân Tiên thấy Thược Dược sắp lại một lần nữa trở về trong phòng, vội vàng chắp tay nói: “Bần đạo Ô Vân Tiên, bái kiến, ừm, tiền bối. Bọn ta muốn thăm hỏi Lý tiền bối, không biết tiền bối có thể thông báo một tiếng không?”
Thược Dược thản nhiên nói: “Công tử nói rồi, nếu như là các ngươi mở miệng, thì để cho các ngươi vào.”
Ô Vân Tiên: “Đa tạ.”
Sáu người vội vàng nối đuôi nhau đi vào trong viện.
Đi một mạch theo Thược Dược đến một cái hồ nước, Tùy Thị Lục Tiên chợt nhìn thấy một vị công tử anh tuấn trẻ tuổi, đang ngồi ở trong một chiếc chòi nghỉ mát bên hồ câu cá.
Kì lạ, vừa rồi thần thức của ta cũng nhìn thấy chiếc viện này, tại sao lại không nhìn thấy nam tử này?
Sáu người quan sát nam tử câu cá này một chút.
Tu vi quả nhiên chỉ có Địa Tiên kỳ.
Vậy hắn có lẽ chính là Lý tiền bối rồi!
“Lý công tử, ta đến thăm ngươi đây.”
Long Cát công chúa nhìn thấy Lý Nguyên, lập tức chào hỏi.
Lý Nguyên gật đầu với Long Cát: “Ngồi đi.”
Đám người Ô Vân Tiên không dám thất lễ, cũng lần lượt chắp tay hành lễ với Lý Nguyên: “Bần đạo đệ tử Triệt giáo Ô Vân Tiên, Cù Thủ Tiên, Kim Cơ Tiên, Kim Quang Tiên, Linh Nha Tiên, Tì Lư Tiên. Bái kiến Lý tiền bối.”
Trong lòng Cát Long công chúa thầm kinh ngạc không thôi, nàng bây giờ mới biết, thì ra mấy người này lại là đệ tử Triệt giáo, hơn nữa còn là Tùy Thị Thất Tiên tiếng tăm lẫy lừng.
Lý Nguyên bình tĩnh nhìn mấy người, thản nhiên nói: “Các ngươi đến tìm ta, có lẽ không phải là vì ra mặt cho Trường Nhĩ Định Quang Tiên đấy chứ?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận