Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 778 - Sau khi ngươi biến thành chó, đến khẩu vị cũng thay đổi rồi

Tiểu Tê Tử giải thích: “Cái này gọi là Tụ Bảo Bồn, bất kể bỏ thứ gì vào trong, đều có thể biến ra nhiều hơn một phần.”
Nghe thấy năng lực của Tụ Bảo Bồn, nước bọt của Lý Tú Ninh suýt nữa chảy ra ngoài.
“Cháu gái ngoan, cho cô cô mượn chiếc Tụ Bảo Bồn này dùng một chút được không?”
Tiểu Tê Tử: “Ngươi đi hỏi cha ta đi, ta cũng là mượn của hắn.”
Lý Tú Ninh chép miệng nói: “Cha ngươi ngoài đáp ứng mọi nhu cầu của ngươi ra, đối với những người khác đều là không nể mặt, bọn ta đi tìm hắn mượn đồ, còn không phải tự chuốc họa vào thân.”
Tiểu Tê Tử nhún vai: “Vậy thì thương mà không giúp được gì rồi.”
“Thật là cái đồ không có lương tâm.”
Lý Tú Ninh tức giận nói.
Sau khi nói chuyện một lúc, Lý Tú Ninh bèn cầm lấy điện thoại, cùng sư phụ rời khỏi của hàng điện thoại, chuẩn bị đi về trong cung một chuyến.
Mà chính vào lúc Lý Tú Ninh đi chưa được bao lâu, một người đàn ông trung niên dáng vẻ đường hoàng, ánh mắt uy nghiêm đi vào trong cửa hàng điện thoại.
Tiểu Tê Tử vốn định chào hỏi đối phương, nhưng, nàng đột nhiên phát hiện, người đàn ông trung niên sau khi đi vào trong cửa hàng, đã luôn nhìn chằm chằm vào Nữ Bạt.
Nhãn cầu cũng sắp rơi trên người Nữ Bạt rồi. Tiểu Tê Tử vội vàng đanh giọng hét: “Ngươi là đồ háo sắc từ đâu đến? Tuổi cũng đã lớn rồi, lại còn dám vào trong cửa hàng của ta giở trò lưu manh.”
Người đàn ông trung niên nghe vậy, vội vàng giải thích: “Ta không phải là lưu manh…”
Tiểu Tê Tử dĩ nhiên không tin: “Không phải lưu manh, vì sao ngươi cứ nhìn chằm chằm vào Nữ Bạt tỷ tỷ?”
“Ta là…”
Người đàn ông trung niên đang muốn giải thích. Nữ Bạt đột nhiên mở miệng nói: “Ngươi mau đi đi, nơi này không chào đón ngươi.”
Ngữ khí tỏ ra vô cùng lạnh nhạt.
Người đàn ông không rời đi, hắn nhìn Nữ Bạt mở miệng nói: “Nữ bạt, ta nghe nói ngươi ở nơi này, đặc biệt đến đây để tìm ngươi.”
Nữ Bạt hờ hững nói: “Không cần ngươi phải đến, nhìn thấy ngươi là ta thấy phiền.”
Trong ánh mắt của người đàn ông trung niên lóe lên vẻ bi thương: “Ta biết năm đó ta có lỗi với ngươi, ngươi hận ta là điều đương nhiên, có điều ta hi vọng ngươi có thể cho ta một cơ hội bù đắp sai lầm.”
Tiểu Tê Tử vốn chuẩn bị chỉ huy Tướng Thần và Hậu Khanh đánh người đàn ông trung niên này ra ngoài.
Có điều, nàng đột nhiên nghe thấy người đàn ông trung niên và Nữ Bạt nói chuyện, trong mắt bừng bừng cháy lên ngọn lửa hóng chuyện.
Hả, tình hình không đúng lắm.
Nghe ý của hắn, dường như có quen biết với Nữ Bạt tỷ tỷ, hai người còn có một đoạn chuyện cũ không hề tầm thường.
Lẽ nào người đàn ông này là người tình trước kia của Nữ Bạt, chỉ có điều bởi vì làm chuyện có lỗi với Nữ Bạt, cho nên vẫn luôn không được Nữ Bạt tha thứ?
Tiểu Tê Tử cảm thấy, bản thân đã đoán được chân tướng của sự việc. Nữ Bạt lạnh lùng đáp: “Có những lỗi lầm, vĩnh viễn cũng không thể nào bù đắp.”
Người đàn ông trung niên nghe vậy, vẻ ưu sầu trên mặt càng rõ thêm. Hắn quan tâm hỏi Nữ Bạt: “Những năm này ngươi sống có ổn không?”
Nữ Bạt nói với Tiểu Tê Tử: “chưởng quỹ, ta muốn nghỉ một ngày, ta không muốn nhìn thấy hắn.”
Tiểu Tê Tử: “Vậy chúng ta hôm nay nghỉ bán một ngày đi.”
Hai người chợt đóng cửa, đi về phía quán trọ.
Còn về hai người Tướng Thần và Hậu Khanh, thì ở lại trong cửa hàng trông tiệm.
“Không ngờ rằng, Nữ Bạt lại còn từng có một đoạn tình sử.”
Hậu Khanh bùi ngùi nói.
Tướng Thần: “Ngươi làm sao mà dám khẳng định người đàn ông này và Nữ Bạt có chuyện tình cảm?”
Hậu Khanh: “Đây không phải bày ra trước mắt rồi sao? Người đàn ông này xin lỗi nàng, muốn cầu xin Nữ Bạt tha thứ.”
Tướng Thần: “Có khả năng là người đàn ông này mượn tiền không trả, hoặc là giết cả nhà của Nữ Bạt thì sao?”
Hậu Khanh tự tin nói: “Hai người họ nếu như không có gian tình, ta sẽ ăn shit.”
Tướng Thần ghê tởm: “Không ngờ rằng ngươi sau khi biến thành chó, đến cả khẩu bị cũng thay đổi rồi.”
Hậu Khanh: “... Cái mẹ ngươi mới thay đổi khẩu vị.”
“Nữ Bạt tỷ tỷ, người đàn ông kia đi theo phía sau chúng ta.”
Tiểu Tê Tử nhìn kính phản quang, nói với Nữ Bạt.
Nữ Bạt: “Không cần quan tâm hắn.”
“Ồ.”
Tiểu Tê Tử rất muốn hỏi quan hệ của Nữ Bạt với đối phương. Có điều, cuối cùng nàng vẫn là kìm nén sự hiếu kì.
Nàng nhìn ra tâm trạng của Nữ Bạt không tốt.
Lái xe hơi nhỏ rất nhanh đã về đến quán trọ.
Nữ Bạt xuống xe, thì đi về trong phòng của nàng.
Tiểu Tê Tử vẻ mặt thần bí đến bên cạnh cha, cô nhỏ tiếng nói với cha: “Cha, ngươi có biết không? Vừa nãy có người đàn ông đến tìm Nữ Bạt tỷ tỷ, còn nói xin lỗi nàng.”
Ting ling ling!
Chính vào lúc này, một hồi chuông gió vang lên, tiếp sau đó, người đàn ông trung niên kia bước vào.
“Chính là hắn.”
Tiểu Tê Tử nhỏ giọng nhắc nhở.
“Á.”
Người đàn ông trung niên nhìn thấy Lý Nguyên, kinh hãi đến nhảy dựng lên.
“Lý lão đệ ngươi sao lại ở đây? Ngươi có biết không, đám người Nữ Oa, Phục Hi, Thần Nông vẫn luôn tìm ngươi,”
Lý Nguyên đặt điện thoại xuống, uống một ngụm trà, lúc này mới bình tĩnh đáp lại: “Ta vẫn luôn ở đây mở quán trọ.”
Tiểu Tê Tử nhìn người đàn ông, rồi lại nhìn cha: “Cha và tên tra nam này quen biết nhau sao?”
Người đàn ông trung niên da mặt run rẩy, nhanh chóng giải thích: “Ta không phải tra nam.”
Tiểu Tê Tử hoài nghi nói: “Không phải tra nam, vậy tại sao ngươi nói xin lỗi với Nữ Bạt tỷ tỷ?”
“Ờm, ta là phụ thân của nàng.”
Người đàn ông trung niên, cũng chính là Hiên Viên Hoàng Đế giải thích.
“Ngươi là cha của Nữ Bạt tỷ tỷ?”
Tiểu Tê Tử kinh ngạc nói. Hóa ra mình đoán sai rồi?
Hiên Viên Thị gật đầu nói: “Đúng.”
Hắn kinh ngạc nhìn Lý Nguyên: “Lý lão đệ, ngươi sao đã kết hôn rồi, còn có cả con gái rồi?”
Hắn đột nhiên nghĩ đến gì đó, giống như lửa cháy đến chân vậy, lập tức nhảy lên từ trên mặt đất, đầu cũng sắp đụng đến trần nhà rồi.
Hắn kinh hãi nhìn Lý Nguyên, la hét hỏi: “Không lẽ nào, không lẽ nào đứa bé gái này, là con của ngươi với Lý Bạt chứ.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận