Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 775 - Tử Tiêu Cung của ta cũng không xa xỉ đến vậy (2)

Dù sao, thế cũng quá khoa trương so với cây vải kết thành Thiên Tiên linh bảo ròi.
Chỉ có điều, nàng cũng không biết nên phản bác thế nào.
Lý Tú Ninh thì không nghĩ nhiều, nàng hưng phấn dùng nắm đấm nhỏ đấm lên vai Lý Nguyên, nói: “Thì ra ngươi lợi hại đến thế sao.”
Đại Tự Tại thầm trợn ngược mắt, cảm thấy đồ đệ của mình quá dễ lừa rồi, người khác nói gì cũng tin.
Lý Nguyên thấy dáng vẻ sùng bái của Lý Tú Ninh, không khỏi có hơi đau đầu, aiya, đây chính là lý do hắn không muốn để cho mọi người đều biết thực lực của mình.
“Biết là được, khiêm tốn.”
Hắn nhắc nhở Lý Tú Ninh.
Lý Tú Ninh vội vã gật đầu: “Biết rồi, khiêm tốn, khiêm tốn.”
Đại Tự Tại ở bên cạnh nhìn đến mức co miệng lại, ngày càng cảm thấy đồ đệ của mình là một đứa ngớ ngẩn!
Trong lúc nói chuyện, Lý Nguyên đã tiến hành thăng cấp cho hệ thống điện thoại, trong điện thoại tăng thêm chức năng video ngắn và phát trực tiếp.
Lý Tú Ninh Thấy Lý Nguyên đang nghiên cứu điện thoại, không khỏi mở miệng nói.
“Ta và sư phụ lần này đặc biệt đến Trường An, chính là vì mua điện thoại cho đệ tử trong môn.”
Lý Nguyên tiện miệng đáp lại: “Tiểu Tê Tử nếu như biết các ngươi muốn mua nhiều điện thoại như vậy, chắc chắn rất vui mừng.”
“Nàng vui mừng cái gì?”
Lý Tú Ninh hiếu kỳ hỏi.”
Lý Nguyên: “Khoảng thời gian này nàng biến thành kẻ mê tiền, nhìn thấy các ngươi mua nhiều điện thoại như vậy, dĩ nhiên là vui mừng rồi.”
Lý Tú Ninh hiểu ý trong lời nói của Lý Nguyên, không khỏi kinh ngạc: “Ý ngươi là, điện thoại là Tiểu Tê Tử đang bán?”
Lý Tú Nguyên nghi hoặc: “Ngươi còn không biết sao?”
Lý Tú Ninh: “Không biết!”
Nàng đột nhiên phản ứng lại: “Nói như vậy, điện thoại thực ra là ngươi phát minh rồi.”
“Đúng vậy.”
Lý Nguyên gật đầu thừa nhận.
Lý Tú Ninh đột nhiên vui mừng nhảy lên: “Quá tốt rồi, có thể bảo Tiểu Tê Tử giảm giá cho ta.”
“Ta khuyên ngươi vẫn là đừng ôm hy vọng.”
Lý Nguyên nhắc nhở.
“Ủa.”
Chính vào lúc hai người đang nói chuyện, Đại Tự Tại ở bên cạnh phát ra tiếng kinh ngạc.
Lý Tú Ninh nhìn về phía sư phụ một cách bất ngờ, chỉ thấy hai mắt sư phụ nhìn chằm chằm vào một quả cầu thủy tinh trên bàn, vẻ mặt tỏ ra vô cùng trịnh trọng.
“Sư phụ làm sao thế?”
Lý Tú Ninh hiếu kỳ hỏi sư phụ.
Đại Tự Tại vừa rồi chú ý đến bên trong quả cầu thủy tinh, loé lên huyền quang (do Lý Nguyên tăng cấp hệ thống điện thoại tạo thành), nàng không khỏi quan sát một lượt quả cầu thủy tinh.
Kết quả, vừa quan sát, nàng phát hiện quả cầu thủy tinh này lại phát ra mười mấy loại pháp tắc Đại Đạo hoàn chỉnh, khí tức Hỗn Độn đáng sợ, tinh chất vô cùng, nồng hậu gấp vài vạn lần so với lúc Đại Tự Tại cảm ngộ bản nguyên thiên đạo, so với khí tức mà bản nguyên thiên đạo phát ra.
Thiên Tiên linh bảo gì thế, ở trước mặt quả cầu thủy tinh này, nhỏ bé vô quang giống như loài kiến.
Cái này, khí tức đáng sợ đến như vậy, pháp tắc tinh chất đến như thế, đây là chí bảo Hỗn Độn trong truyền thuyết sao?
Cho dù là Thánh Nhân, cũng không thể có được chí bảo Hỗn Độn chứ!
Lẽ nào, tu vi của Lý Nguyên, thực sự còn lợi hại hơn Thánh Nhân sao? Nghĩ đến đây, da đầu của Đại Tự Tại chợt nứt toác.
vốn, Đại Tự Tại cho rẳng sau khi mình trải qua những chuyện quả vải và nước rửa bát trước đó, sẽ không còn chấn nữa.
Nhưng nàng phát hiện, bản thân còn quá non nớt rồi!
Nàng nghe thấy câu hỏi của đồ đệ, chợt hồi hồn trở lại trong sự đờ đẫn. Nàng xác nhận với Lý Nguyên một cách không thể tin được: “Quả cầu thủy tinh này, có phải là chí bảo Hỗn Độn không?”
Tuy rằng, nàng đã có thể khẳng định phán đoán của mình, nhưng vẫn muốn được Lý Nguyên chính miệng xác nhận.
Lý Nguyên quét mắt qua quả cầu thủy tinh, gật đầu nói:
“Đúng.”
Đại Tự Tại trợn to mắt: “Nhưng, chí bảo Hỗn Độn không phải không thể nào tồn tại trong Hồng Hoang sao? Hồng Hoang vốn không thể dung nạp bảo vật cấp bậc như thế.”
Khai Thiên Phủ, Hỗn Độn thanh liên, Tạo Hóa Ngọc Điệp chính là bởi vì không thể chứa trong Hồng Hoang, mà bị ý chí Đại Đạo phân thành Thiên Tiên linh bảo khác.
Lý Nguyên thản nhiên nói: “Nó ở trong quán trọ của ta, ý chí Đại Đạo không cảm nhận được.”
Xoạch!
Lý Nguyên nói qua loa vài câu, lại khiến Đại Tự Tại kinh ngạc đến rơi cả cằm xuống đất.
Ý chí Đại Đạo còn không cảm nhận được, cái này rốt cuộc ngầu đến thế nào chứ?
Không lẽ nào, quán trọ này đã vượt qua thiên đạo? Nhưng làm sao có thể?
Làm sao có người có thể vượt qua thiên đạo?
Cho dù là Hồng Quân đạo tổ, cũng chỉ là người đại diện của thiên đạo mà thôi?
Nhưng nếu không phải vì lí do này, quả cầu thủy tinh này lại nên giải thích thế nào? Đại Tự Tại cảm thấy, não của mình có hơi không đủ dùng.
Lý Tú Ninh thấy sư phụ nói chuyện với Lý Nguyên, có hơi nghi hoặc, nói: “Quả cầu thủy tinh này là chí bảo Hỗn Độn sao? Có năng lực thế nào?”
Lý Nguyên: “Các loại chức năng của điện thoại, đều hoàn thành dựa vào nó.”
“Hen chi.”
Đại Tự Tại bỗng nhiên bừng tỉnh nói.
Điện thoại có thể dịch chuyển không gian, để cho mấy chục vạn người cùng lúc trò chuyện, còn có thể phát trực tiếp chuyện ở ngoài ngàn vạn dặm… Trước đó Đại Tự Tại nghĩ mà không ra, cấp bậc pháp bảo của điện thoại cũng chỉ tương đương với Hậu thiên linh bảo hạ phẩm hoặc thượng phẩm, làm sao lại có năng lực thần kỳ thế này?
Thì ra, đằng sau điện thoại, lại có một chí bảo Hỗn Độn chống đỡ, tất cả những điều này đều được giải thích rồi.
Đồng thời, nàng cảm thấy, thực lực của Lý Nguyên, cho dù không vượt qua Thánh Nhân, nhưng chí ít cũng là Thánh Nhân rồi.
Bởi vì ngoại trừ Thánh Nhân không gì không làm được ra, nàng không nghĩ ra được người nào khác có thể có năng lực đáng sợ đến thế.
Trước khi Đại Tự Tại nghĩ ra, nàng còn muốn đợi Lý Nguyên chủ động hành lễ với nàng, bây giờ nghĩ lại, Đại Tự Tại chợt cảm thấy hành vi của mình vô cùng nực cười.
Lý Nguyên không bắt nàng hành lễ, đã xem như là bình dị dễ gần rồi.
Lý Tú Ninh sau khi lại nói chuyện một lúc với Lý Nguyên, liền cùng sư phụ rời khỏi quán trọ đi tìm cháu gái nhỏ mua điện thoại.
Bạn cần đăng nhập để bình luận