Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 1548 - Phòng ngự biến thái, Vân Ly Tử chấn động!! (2)

Chỉ nghe thấy một tiếng vang lớn truyền tới.
Giang Lan tiếp tục chạy về phía trước, hoàn toàn không chịu bất cứ ảnh hưởng gì.
Lại nhìn ấn tám giác, góc nhọn của ấn tam giác lại bị gãy rồi.
Xoạch!
Nhìn lỗ hổng trên ấn tam giác và Giang Lan vẫn ‘bước đi’ không nhanh không chậm, tròng mắt Vân Ly Tử rớt thẳng xuống đất.
Rõ ràng rất trố mắt, đờ đẫn tới mức hoàn toàn không nói nên lời.
Phải biết rằng ấn tam giác là pháp bảo tính ném mạnh, vô cùng cứng chắc, vô cùng nặng.
Cho dù là mặt trời trăng sao, núi sông mặt đất, thời không Càn Khôn, ấn tam giác đều có thể đập tất cả thành bột mịn, còn bản thân sẽ không bị hủy hoại.
Chí bảo như vậy, tại sao công kích một Miêu Yêu lại chấn vỡ chính mình rồi?
Phải biết rằng Miêu Yêu còn chưa phản kích!
Lúc này, trong lòng Vân Ly Tử đã sắp phát điên điên rồi.
Hắn nghĩ không ra, sao trên đời này lại có chuyện kỳ lạ và vô lý như vậy?
Phòng ngự tinh thần của ngươi mạnh thì thôi đi, nhưng tại sao phòng ngự thân xác cũng biến thái như vậy?
Ngươi chỉ là một Miêu Yêu bình thường thôi, chứ không phải Tổ Vu!
Rốt cuộc trên người Miêu Yêu này ẩn giấu điều kỳ quái gì?
Nếu như nói tinh thần lực là vì Miêu Yêu có chí bảo phòng ngự.
Vậy thân xác lại là chuyện gì?
Không thể nào là nàng còn có một chí bảo phòng ngự thân xác nhỉ?
Không lẽ là ta nhìn nhầm rồi, thật ra nó là một Yêu Vương tuyệt thế ẩn giấu tu vi?
Ánh mắt Vân Ly Tử thay đổi, bàn tay hắn đập xuống, trong tay lập tức thêm một lá cờ màu trắng.
Mặt của lá cờ tên là Huyền Minh phiên, là một Tiên Thiên linh bảo trung phẩm, chính là bảo vật trấn phái của Không Động phái.
Nó có thể công cũng có thể thủ, uy lực vô tận.
Để có sức mạnh đối phó với Miêu Yêu cổ quái, Vân Ly Tử cũng phải sử dụng bản lĩnh ẩn giấu của mình.
Vân Ly Tử lay động lá cờ, một luồng đạo ấn đặc biệt lập tức tràn ra từ trên lá cờ.
Trong lúc nhất thời, nơi đạo ấn có thể tới, tất cả vạn vật trong thiên địa, đều bị một tầng hàn băng trong suốt bao trùm.
Dưới luồng hàn băng cực độ, không gian bị phong ấn hoàn toàn, thậm chí ngay cả thời gian cũng bị chậm lại ba phút.
Ngươi có thể ngăn cản sức mạnh tinh thần, công kích thân thể không thể bắt ngươi, ta không tin ngươi còn có thể ngăn cản pháp thuật.
Vân Ly Tử thầm suy nghĩ.
Nếu như, lỡ đâu, Miêu Yêu cũng có thể ngăn cản pháp thuật dễ dàng, vậy chứng tỏ, Miêu Yêu trăm phần trăm ẩn giấu tu vi, là một chuyên gia tuyệt thế với thực lực không thể đo được. Hàn băng Huyền Minh rất nhanh sẽ lan ra đông cứng không gian xung quanh, thời gian đọng lại.
Nhưng hàn băng Huyền Minh cũng đang bao xung quanh thân thể Giang Lan, tạo thành một không gian có đường kính dài khoảng mười trượng giống như bọt khí.
Có bọt khí ở bên trong không gian, thân thể Giang Lan có thể tự do hoạt động.
Hơn nữa, chỉ cần nơi Giang Lan đi qua, hàn băng Huyền Minh ngưng đọng thời gian và không gian sẽ tự động tan rã.
Căn bản không giữ được Giang Lan.
Dường như Giang Lan có thể kiềm chế hàn băng Huyền Minh.
Mà trên thực tế, quả thật nàng miễn dịch đối với pháp thuật thuộc tính băng và pháp thuật thời gian.
Thế nên, hàn băng Huyền Minh gần như không đông lạnh được Giang Lan.
Vân Ly Tử thấy tình hình này, coi như là hoàn toàn có cơ hội.
Sức mạnh tinh thần có thể đàn hồi, thân thể cũng không phá được, bây giờ ngay cả hàn băng Huyền Minh có thể phong ấn thời không cũng không thể nắm được nàng, đây rốt cuộc là quái vật gì?
Phòng ngự này còn biến thái gấp tỷ lần Huyền Quy Tử!
Còn nghĩ đến dãy núi Không Động hoàng tàn khắp nơi, điều này chứng tỏ sức công kích của đối phương vô cùng kinh khủng.
Vân Ly Tử lập tức hơi không dám tiếp tục công kích con mèo trắng kỳ quái.
Đối phương còn chưa đánh trả, bản thân đã bị tổn thương nguyên thần, nếu đúng phương đánh lại, sợ rằng bản thân không chịu được!
Thế nên vẫn không nên chọc giận đối phương.
“Rốt cuộc các hạ là người nào? tại sao Ngươi muốn hủy hoại dãy núi Không Động, Giết chết đệ tử phái Không Động? Chẳng lẽ ngươi không sợ làm kẻ địch với Xiển giáo sao?”
Vân Ly Tử thu hồi Huyền Minh phiên, hỏi Giang Lan.
Giọng điệu vẫn mang theo ý uy hiếp.
Tuy Giang Lan khiến hắn không nhìn thấu, chẳng qua, Xiển giáo chính là lo lắng của hắn.
Cho dù Miêu Yêu lợi hại, nhưng Xiển giáo lợi hại sao?
Yêu thú hồng hoang dám can đảm trêu chọc Xiển giáo, chính là một chữ - chết!
Thế nên, Vân Ly Tử cũng không sợ con Miêu Yêu.
Giang Lan cũng không muốn để ý tới ý của Vân Ly Tử, nàng tiếp tục chạy về trước.
Suy cho cùng, Vân Ly Tử căn bản không nghe hiểu ngôn ngữ của nàng.
Giải thích cũng lãng phí nước miếng.
Còn không bằng chạy nhanh một chút, tìm một chỗ núp, cũng dễ tiêu hóa phần thưởng lần này của hệ thống.
Bởi vì chém giết Lịch Giang Sơn, chịu mấy lần công kích của Vân Ly Tử, Giang Lan vừa chiếm được hai phần thưởng và mấy trăm vạn điểm thuộc tính tự do của hệ thống.
Chém giết Lịch Giang Sơn, hệ thống thưởng nàng thần thông công kích đàn hồi.
Nàng có thể thừa nhận đàn hồi tất cả công kích.
Ngăn cản công kích của Vân Ly Tử, hệ thống thưởng nàng thần thông mượn công kích.
Công kích có thể vượt ra ngoài gấp mười lần năng lực phòng ngự của nàng, mượn toàn bộ. Vân Ly Tử thấy Miêu Yêu không để ý hắn, vẫn đang chậm rãi tản bộ, da mặt không khỏi co giật một chút, có vẻ vô cùng lúng túng và tức giận.
Con Miêu Yêu cực kỳ không biết tôn trọng người.
Tốt xấu hắn cũng là chưởng môn phái Không Động, đệ tử đời thứ ba của Xiển giáo, đại năng Đại La Kim Tiên, vậy mà lại xem nhẹ công kích của hắn, thậm chí ngay cả nói chuyện cũng khinh thường nói chuyện với hắn, còn từ từ khiêu khích ở trước mặt hắn, thật sự là quá ngang ngược, quá xem thường người khác.
Dĩ nhiên hắn không tin, đây lại là tốc độ nhanh nhất của Giang Lan, năng lực phòng ngự của ngươi lại biến thái như vậy, năng lực công kích cũng mạnh như vậy, tốc độ không thể chậm như vậy được?
Bạn cần đăng nhập để bình luận