Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 434 - Trấn tộc chi bảo của Phượng tộc -- Phượng Hoàng Linh?!!

Nữ tử này chắc chắn có ý với Lý Nguyên! Rất nhanh, Nguyên Phượng đưa ra kết luận! Nam tử anh tuấn ưu tú như thế, chỉ e là bất kỳ nữ tử nào cũng sẽ động lòng! Nguyên Phượng nhịn xuống những ý nghĩ tạp nham trong đầu, nàng thấy Lý Nguyên và nữ tử tuyệt sắc đã nói chuyện xong rồi, nhanh chóng hành lễ với Lý Nguyên, nói: “Nguyên Phượng bái kiến Lý công tử.”
Lý Nguyên gật đầu với Nguyên Phượng: “Khổng Tuyên bảo ngươi tới.”
Nguyên Phượng giật mình trong lòng, chỉ cảm thấy quả đúng là Lý Nguyên tính toán không sót gì, ngay cả chuyện đã xảy ra cũng nắm như lòng bàn tay.
Nàng vừa nghĩ vừa cung kính nói: “Nếu Lý công tử đã đoán được ý đồ thiếp thân đến, vậy thiếp thân không vòng vo nữa. Đúng là thiếp thân nghe Khổng Tuyên nói đến Lý công tử thần thông bất phàm, có khả năng thông thiên tuyệt địa, thế nên đặc biệt từ Bất Tử hỏa sơn tới, mạo muội quấy rầy Lý công tử, muốn thỉnh cầu Lý công tử giúp Phượng tộc nghĩ một cách có thể hóa giải nghiệp lực của Phượng tộc. Xin Lý công tử thành toàn.”
Vừa nói, nàng vừa thi lễ thật sâu với Lý Nguyên.
Lý Nguyên thản nhiên nói: “Lấy đồ ngươi chuẩn bị ra đây.”
Tâm thần Nguyên Phượng chấn động mạnh, lộ vẻ mặt nghẹn họng nhìn trân trối.
Chẳng lẽ hắn biết vì thỉnh cầu hắn đồng ý, ta cố ý chuẩn bị món quà tặng tới trao đổi. Nhưng đây là ta chuẩn bị với điều kiện tiên quyết là hắn không đồng ý giúp, chuẩn bị một phương án hai! Hơn nữa đó vẫn chỉ là ý nghĩ trong nội tâm một mình ta thôi.
Sao mà hắn biết được chứ? Trong lòng Nguyên Phượng đột nhiên sinh ra cảm giác sợ hãi. Nàng cảm thấy mình đứng trước mặt Lý Nguyên giống như không hề có bí mật gì.
Người này quá khủng khiếp.
Khó trách Khổng Tuyên kiêu ngạo như thế nhưng lại vô cùng sùng bái Lý Nguyên.
Nguyên Phượng đè nén sự sợ hãi trong lòng xuống.
Trên mặt nàng lộ vẻ do dự, cuối cùng nàng cắn răng, lập tức móc từ trong tay áo ra một cái Vũ Mao bồ phiến.
Vũ Mao bồ phiến này vô cùng hoa lệ, nan bồ phiến do chín cái lông vũ Phượng Hoàng màu sắc không giống nhau tạo thành.
Tay cầm của bồ phiến không phải vàng, không phải gỗ, không phải đá hay ngọc, hình dáng giống như một con Phượng Hoàng ngửa mặt lên trời cất tiếng hót.
Hậu Thổ nhìn thấy Vũ Mao bồ phiến trong tay Nguyên Phượng, không khỏi kinh ngạc: “Đây không phải là trấn tộc chi bảo của tộc Phượng Hoàng, Phượng Hoàng Linh sao? Vì thỉnh cầu Lý Nguyên, ngươi cũng cam lòng?”
Phượng Hoàng Linh từng phóng ra tia sáng kỳ dị trong Long Phượng hai kiếp, được khen là có uy lực gần với cực phẩm Tiên thiên linh bảo của Tiên thiên chí bảo nhất.
Bên trong linh bảo ẩn chứa hai loại pháp tắc Sinh và Tử.
Phượng Hoàng Linh còn có thể phát ra Nam Minh Ly Viêm vô tận, làm cho người ta hồn phi phách tán, xương thịt tan rã trong nháy mắt.
Hơn nữa Phượng Hoàng Linh còn có thể làm cho người chết hồi sinh xương cốt, máu thịt, sống lại tại chỗ.
Có thể nói là vô cùng thần thông.
Thế nhưng Phượng Hoàng Linh muốn cho người chết sống lại, khôi phục tu vi, trước tiên phải thu một cái mạng mới được.
Hơn nữa tu vi của tính mạng bị thu phải giống như tu vi của người cần sống lại, hoặc cao hơn.
Nếu như thu tính mạng của một Thánh Nhân là có thể làm cho một Thánh Nhân bị chết sống lại, cũng vẫn có tu vi Thánh Nhân.
Có thể nói là cực kỳ thần thông.
Nguyên Phượng thấy nữ tử tuyệt sắc nháy mắt một cái đã nhận ra Phượng Hoàng Linh, nàng càng khẳng định nữ tử này không hề đơn giản.
Nàng nhịn xuống nỗi đau trong lòng, cung kính dâng Phượng Hoàng Linh tới trước mặt Lý Nguyên, nói: “Xin Lý công tử vui lòng nhận cho.”
Vì để hóa giải nghiệp lực tộc Phượng Hoàng, dù là trấn tộc chi bảo, Nguyên Phượng cũng bất chấp đến thế.
Lý Nguyên nhận lấy Phượng Hoàng Linh, tùy tiện đặt bên cạnh trên bàn đá, hắn làm như không nhìn thấy vẻ đau lòng của Nguyên Phượng.
Mặc dù Phượng Hoàng Linh quý, nhưng kỳ thật đối với tộc Phượng Hoàng mà nói, vĩnh viễn không quý bằng thứ kia.
Bởi vì bản mệnh thần thông của Phượng Hoàng là niết bàn sống lại.
Bạn cần đăng nhập để bình luận