Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 165 - Đạo trường của Nguyên Thủy Thiên Tôn bị hủy

Ma diễm che trời, huyền phong ngập trời, thời gian chi lực dường như cũng bị quạt Ba Tiêu quạt đến hỗn loạn, khí tức kinh khủng uy áp càn khôn.
Mười hai Kim Tiên Từ Hàng đạo nhân, Phổ Hiền chân nhân, Văn Thù Quảng Pháp Thiên Tôn cũng không chịu được nữa, trông cứ như lá cây, không chịu được mà bay lượn khắp không trung, tóc và đạo bào bị cháy sạch.
“Hahaha, không ngờ đệ tử Xiển giáo lại kém cỏi như vậy.”
Đát Kỷ nhìn đệ tử Xiển giáo bay múa đầy trời, mọi phiền muộn đều bị thổi sạch.
“Đát Kỷ, chúng ta mau đi thôi!”
Ngao Châu hơi lo lắng lôi kéo tay áo của Đát Kỷ.
Mặc dù nàng cũng cảm thấy tức giận nhưng dù sao đây cũng là đạo trường của Thánh Nhân. Đát Kỷ làm cho đạo trường của Thánh Nhân hỗn loạn rối tinh rối mù, chỉ sợ không giải quyết được hậu quả.
Đát Kỷ nghe Ngao Châu nhắc nhở, lúc này cũng phản ứng lại.
Lần này mình gây chuyện có hơi lớn!
Nên chạy nhanh thôi!
Nàng thè lưỡi, nhỏ giọng nói với Ngao Châu: “Được, bây giờ chúng ta đi thôi.”
Sâu bên trong Ngọc Hư cung.
Nguyên Thủy Thiên Tôn thấy đạo trường của mình bị hủy, đệ tử môn hạ thương vong nặng nề, gương mặt già nua đen như than đá.
Hơi thở cũng trở nên dồn dập, cơ thể cũng run rẩy vì tức giận.
Trong lòng cực kỳ không bình tĩnh.
Thật ra hắn đã phát hiện ra Đát Kỷ từ trước.
Nhưng hắn không đứng ra, mà là chuẩn bị để cho đệ tử cho Đát Kỷ một bài học trước.
Dù sao Đát Kỷ không những đuổi giết đệ tử của hắn, mà trước đó còn mắng hắn cậy già lên mặt, vì vậy hắn nghĩ đúng lúc có cơ hội cho Đát Kỷ chịu chút khổ sở.
Chờ các đệ tử dạy dỗ Đát Kỷ một trận rồi hắn lại ra mặt cứu Đát Kỷ, như vậy không chỉ báo thù việc nhục mạ mà ca ca Đát Kỷ còn có thể vô cùng cảm kích mình.
Đến lúc đó mình sẽ nhân cơ hội để Lý Nguyên suy đoán cho hắn một cách có được công đức thiên đạo, nói vậy Lý Nguyên cũng không tiện từ chối nhỉ?
Nguyên Thủy Thiên Tôn tính toán xong thì vui sướng.
Chỉ là hắn hoàn toàn không ngờ tới, thực lực của Đát Kỷ đã đến mức như vậy, lại còn quá ngông cuồng.
Thế mà lại với sức lực một người lại có thể đánh bại toàn bộ đệ tử tinh anh của Xiển giáo, còn hủy hoại đạo trường của Xiển giáo trong chốc lát.
Nguyên Thủy Thiên Tôn suýt chút nữa bị tức đến thổ huyết.
Nếu việc này truyền đi thì mặt mũi Xiển giáo còn chỗ đứng ở hồng hoang không?
“Đó là pháp bảo gì? Sao lại còn lợi hại hơn quạt Ba Tiêu của đại huynh vô số lần vậy?”
Nguyên Thủy Thiên Tôn nhìn chằm chằm quạt Ba Tiêu trong tay Đát Kỷ, không thể nghĩ ra được.
Thấy Đát Kỷ muốn đi, Nguyên Thủy Thiên Tôn lập tức phân phó cho Nhiên Đăng đạo nhân bên cạnh: “Nhiên Đăng, ngươi đi giữ lại Đát Kỷ, hủy đạo trường của ta sao có thể để nàng tùy ý rời đi.”
Hắn nhắc nhở một câu: “Nhưng mà không cần phải đả thương nàng, trước tiên vây nàng lại ở Côn Lôn, ta tự có tính toán.”
Muội muội ngươi hủy đạo trường của ta, làm tổn thương đệ tử của ta, đúng lúc lại rơi vào tay ta, dù sao ngươi cũng phải cho ta một công đạo mới được!
Nguyên Thủy Thiên Tôn thầm nghĩ.
Hắn còn nghĩ sẽ để cho Lý Nguyên giúp hắn tính ra cách thu được công đức thiên đạo.
Trong lòng Nhiên Đăng đạo nhân cảm thấy kỳ lạ.
Người bên ngoài phạm tội ác tày trời như vậy, theo lý thuyết đánh nàng thành từng mảnh nhỏ cũng không quá đáng, hắn không ngờ sư phụ lại phân phó không được đả thương nàng.
Cho dù nàng là đệ tử Triệt giáo cũng không cần phải rộng lượng như thế chứ?
Nhưng chỉ là nghi ngờ trong lòng, trên mặt hắn cũng không biểu hiện ra gì bất thường.
Mà vô cùng cung kính hành lễ và nói với Nguyên Thủy Thiên Tôn: “Đệ tử đi làm chuyện này.”
“Đợi đã.” Nguyên Thủy Thiên Tôn nghĩ đến quạt Ba Tiêu của Đát Kỷ có uy lực mạnh vô cùng thì hắn lập tức móc ra một tiểu kỳ hình tam giác màu vàng đen đưa cho Nhiên Đăng nói: “Ngươi cầm theo Mậu Kỷ Hạnh Hoàng Kỷ này trên người, vạn pháp bất xâm, không sợ yêu phong ma diễm của nàng.”
Nhiên Đăng đạo nhân là phó giáo chủ của Xiển giáo, nếu như hắn thất thủ không giữ lại được Đát Kỷ, thì Xiển giáo sẽ thật sự trở thành trò cười cho tam giới.
Vì vậy để an toàn, Nguyên Thủy Thiên Tôn mới để Nhiên Đăng cầm theo Mậu Kỷ Hạnh Hoàng kỳ.
Mậu Kỷ Hạnh Hoàng kỳ là Tiên thiên linh bảo thượng phẩm, năng lực phòng ngự chỉ thấp hơn Thập Nhị Phẩm Liên Thai một chút, Nhiên Đăng đạo nhân có lá cờ này bảo vệ sẽ không sợ công kích quạt Ba Tiêu của Đát Kỷ, nhất định sẽ dễ như trở bàn tay.
Nhiên Đăng đạo nhân cung kính nhận quạt Ba Tiêu, ra khỏi Ngọc Hư cung, thân hình lóe lên, ngăn cản ở trước người Đát Kỷ.
“Muốn chạy à, muộn rồi!”
Đát Kỷ thấy đạo nhân mặc hắc bào có diện mạo kỳ cổ ngăn cản đường đi của mình thì không khỏi nắm chặt quạt Ba Tiêu trong tay, nàng hỏi: “Ngươi là ai, tại sao muốn ngăn cản đường đi của bọn ta?”
Nhiên Đăng đạo nhân lạnh lùng nói: “Bần đạo là Nhiên Đăng, là phó giáo chủ Xiển giáo. Ngươi hủy đạo trường của Xiển giáo ta, đả thương nhiều đệ tử Xiển giáo ta như vậy, sao có thể đi được?”
Đát Kỷ và Ngao Châu nghe thấy đối phương là phó giáo chủ Xiển giáo thì trong lòng không khỏi căng thẳng.
Nếu là phó giáo chủ, thực lực đương nhiên không yếu.
“Thật tốt quá, Nhiên Đăng lão sư ra rồi.”
“Nhiên Đăng lão sư có tu vi Chuẩn Thánh, nhất định có thể thu phục yêu nữ.”
“Yêu nữ khinh người quá đáng, mong Nhiên Đăng lão sư báo thù cho chúng ta!”
“...”
Đệ tử Xiển giáo thấy Nhiên Đăng đạo nhân thì không khỏi vui mừng, giống như nhìn thấy cứu tinh vậy.
Đát Kỷ nghe thấy đối phương là Chuẩn Thánh thì sắc mặt càng trở nên nghiêm túc hơn.
Nàng nói với Nhiên Đăng: “Mong đạo hữu minh giám, ta cũng không có ý định muốn hủy hoại đạo trường của Xiển giáo, chỉ là đệ tử Xiển giáo vô cớ giết chết tam thái tử của Đông Hải Long Vương, ta truy bắt hung thủ đến tận nơi này. Nhưng đám người Quảng Thành Tử lại công khai bao che hung thủ, còn muốn ra tay với ta, bất đắc dĩ ta mới phải ra tay phản kích.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận