Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 281 - Trọng tử trọng tôn của Hiên Viên thị!

Hắn vội vàng nhìn về phía phát ra tiếng, chỉ thấy Lý Nguyên và mấy nam nữ đang đồng loạt nhìn hắn.
Nhìn thấy Lý Nguyên, Cơ Xương không khỏi kích động vạn phần, mừng rỡ quá đỗi.
Hắn vội vàng nhẫn nhịn đau lòng, chắp tay hành lễ với Lý Nguyên nói: “Thì ra là Lý tiên sinh, Cơ Xương bái kiến Lý tiên sinh.”
Cơ Xương? Mẹ con Thương Thanh Quân lập tức chấn động.
Tất nhiên bọn họ biết cái tên Tây Bá hầu Cơ Xương.
Không ngờ nam tử năm mươi tuổi đầu tóc rối bù, mặt mày xanh xao, miệng phun ra thỏ lại là Tây Bá hầu danh chấn thiên hạ.
Quá bất ngờ rồi.
Hơn nữa Cơ Xương lại gọi Lý Nguyên là tiên sinh.
Hai người họ càng mơ màng không thôi.
Sao ai Lý Nguyên này cũng quen biết vậy, nghe thấy cái tên Cơ Xương, Tam Hoàng cũng biết được đối phương là ai.
Phượng hót Tây Kỳ, Chu Thất hưng thịnh.
Bọn họ đã tính ra chuyện này trước khi lượng kiếp khởi động.
Hóa ra là Nhân Hoàng tiếp theo.
Hiên Viên thị nhìn Cơ Xương, sắc mặt hơi phức tạp.
Dòng dõi của Trụ vương và dòng dõi Cơ Xương thật ra đều là hậu duệ của hắn.
Không ngờ lại rơi vào kết cục huynh đệ tương tàn.
Hây! Hiên Viên thị lặng lẽ uống một ly Thanh Phong Túy, trong lòng cảm khái muôn vàn.
Cơ Xương tiến vào viện, ba con thỏ đó rất linh tính cùng đi theo hắn vào bên trong.
Hắn lại hành lễ với Lý Nguyên, vẻ mặt hổ thẹn nói: “Cơ Xương y phục tả tơi, thất lễ rồi.”
Thời gian này, hắn luôn bị Trụ vương nhốt ở thành Dũ Lý, sống cuộc sống tất nhiên không tốt bao nhiêu.
Lý Nguyên phất tay: “Không cần để ý, mau ngồi xuống uống ly rượu rồi hẵng nói.”
Cơ Xương nghe vậy, lúc này mới ngồi vào vị trí còn lại.
Hắn nhìn đám người Nữ Oa, Tam Hoàng, ôm quyền hỏi: “Tại Hạ Cơ Xương, không biết mấy vị xưng hô thế nào?”
Nữ Oa vừa ăn miếng thịt bò, vừa trả lời một câu: “Nữ Oa.”
Bịch! Cơ Xương lảo đảo, trượt thẳng từ trên ghế xuống đất.
Biểu cảm không nói nên lời.
Nữ Oa? Sao Thánh Mẫu Nhân tộc lại ở nơi này? Còn ngồi cùng Lý Nguyên.
Cơ Xương chỉ cảm thấy đầu óc choáng váng, nhất thời không tiếp thu được.
Hắn nhẫn nhịn khiếp sợ trong lòng, vội vàng đứng lên từ trên mặt đất, quỳ xuống hành lễ với Nữ Oa nói: “Cơ Xương bái kiến Nữ Oa nương nương, không biết Thánh Nhân trước mặt, có chỗ thất lễ, xin nương nương thứ tội.”
Giờ phút này, tâm tư của Nữ Oa đã sớm đặt ở trên nồi lẩu, đâu còn quan tâm Cơ Xương thất lễ hay không. Cơ Xương lại nhìn Phục Hi, Thần Nông, Hiên Viên, trên mặt lập tức lộ vẻ trịnh trọng.
Có thể ngồi chung với Nữ Oa nương nương, chắc chắn thân phận không đơn giản đúng không.
“Không biết mấy vị xưng hô thế nào?”
Phục Hi vừa ăn vừa đáp: “Phục Hi.”
Thần Nông rót rượu ngon vào miệng: “Thần Nông.”
Vẻ mặt Hiên Viên lạnh lùng: “Hiên Viên.”
Thịch! Cơ Xương nghe thấy ba cái tên này, đầu óc choáng váng, lại ngã xuống đất.
Hắn cảm thấy da đầu đều nứt ra, trong lòng nhấc lên sóng to gió lớn giống như hồng thủy bộc phát, chấn động rất lâu vẫn không cách nào lắng lại.
Cho dù hắn đã suy đoán thân phận ba người họ không đơn giản, nhưng không ngờ lại không đơn giản như vậy.
Mẹ ơi, vậy mà lại là Tam Hoàng Thánh Nhân Thượng Cổ.
Ta đã gặp được lão tổ tông của Cơ gia.
Không có chút chuẩn bị tâm lý nào cả.
Rốt cuộc Lý tiên sinh là nhân vật gì? Tại sao có thể ngồi cùng bàn dùng bữa với Nữ Oa và Tam Hoàng chứ, tay chân Cơ Xương lúc này mới dần khôi phục được chút sức lực.
Hắn vội vàng luống cuống tay chân dập đầu hành lễ với Tam Hoàng: “Cơ Xương bái kiến Phục Hi Thiên Hoàng, Thần Nông Địa Hoàng, Hiên Viên lão tổ tông.”
Giờ phút này, Phục Hi và Thần Nông đang ăn lẩu, uống Thanh Phong Túy, hoàn toàn không rảnh nói chuyện với Cơ Xương.
Hiên Viên muốn có chút giá trước mặt trọng tử trọng tôn, bởi vậy chú ý đến hình tượng, không ăn uống thoải mái như Phục Hi và Thần Nông.
Hắn gật đầu với Cơ Xương: “Đứng lên đi.”
Nhưng Cơ Xương lại không đứng lên, hắn lại nhìn về phía mẹ con Thương Thanh Quân.
Hay là hỏi rõ thân phận của hai người này trước rồi hẵng đứng, nếu không ngã thêm lần nữa thì chẳng ra thể thống gì cả.
Mẹ con Thương Thanh Quân thấy Cơ Xương quỳ nhìn mình, không khỏi hoảng sợ, hai người họ vội vàng đứng lên từ trên ghế, xua tay nói: “Không nhận nổi đại lễ của Tây Bá hầu, mẹ con bọn ta là người của Thương Dung.”
Trong lòng Cơ Xương không khỏi thở phào nhẹ nhõm.
May thay, cuối cùng cũng có hai người bình thường.
Hắn thật sợ hai người này cũng có lai lịch lớn gì đó, vậy hôm nay hắn có thể sẽ thật sự chết vì chấn động.
“Bái kiến Thương phu nhân, Cơ Xương cũng có nghe nói chuyện của Thương thừa tướng, xin Thương phu nhân nén đau thương.”
Cơ Xương vẫn cung kính hành lễ với Thương Khương thị.
Thương Khương thị đáp lễ nói: “Làm phiền Tây Bá hầu nhớ nhung rồi.”
Lý Nguyên nói với Cơ Xương: “Được rồi, đừng lề mề nữa, mau ngồi xuống ăn đi, nếu không lát nữa chỉ có thể uống canh thôi đó.”
Cơ Xương vô cùng câu nệ dùng nửa bên mông ngồi xuống ghế, ngồi ăn cùng bàn với nhiều đại lão như vậy, áp lực quá lớn.
Chỉ là, hình tượng của mấy đại lão này với tưởng tượng trong lòng quá khác nhau rồi.
Tại sao lại có dáng vẻ như quỷ chết đói đầu thai vậy, chẳng phải mấy đại lão này sớm đã không ăn pháo hoa nhân gian nữa sao? Cơ Xương nhẫn nhịn chửi bới trong lòng, cẩn thận nếm thử một miếng giò hun khói.
Bỗng nhiên, đôi mắt hắn trợn tròn, cả người thoáng cái trở nên tinh thần, mông cũng ngồi ngay ngắn lại, cũng giảm bớt sợ sệt mấy đại lão này, hai mắt nhìn chằm chằm vào nồi lẩu sôi trào giữa bàn như mắt sói, trên mặt lộ ra biểu cảm kích động khó nhịn.
Hắn cũng được xem là từng ăn món ngon của thiên hạ, nhưng chưa bao giờ ăn qua món ngon như vậy.
Hắn suýt chút nữa nuốt luôn đầu lưỡi của mình.
Khó trách mấy đại lão này lại ăn nhanh, không để ý đến hình tượng như vậy.
Thật sự là quá ngon rồi.
Nếu như để ý đến hình tượng thì sẽ bị người khác ăn hết.
Nghĩ đến đây, Cơ Xương cũng bất chấp thất lễ, vội vàng gia nhập hàng ngũ ăn như hổ đói.
Một phen gió cuốn mây tan, mọi người nhanh chóng ăn sạch tất cả thức ăn.
Chỉ là, mọi người lại lộ vẻ chưa thỏa mãn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận