Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 1039 - Thần Niệm Chứng Đạo Đại Đạo

Chí ít, Thần Niệm hiện tại không bị ba ngàn Ma Thần đến quấy nhiễu hắn chứng đạo.
Hồng Quân lại nhìn về phía Vạn Giới tháp dưới thân Thần Niệm, biểu cảm tâm động không ngừng.
Hắn không nghĩ tới, chí bảo này có thể đem hồng hoang bản nguyên chi lực, trực tiếp rót vào cơ thể của Thần Niệm.
Khiến cho Thần Niệm tu vi tăng vọt trong khoảng thời gian ngắn.
Hừ, nếu như ta có được chí bảo này, nói không chừng người chứng Đại Đạo chính là ta!
Hồng Quân âm thầm thở dài, mạnh mẽ thu hồi thiên đạo pháp võng đang áp chế Thần Niệm.
Trong lúc Hồng Hoang bị hủy vừa rồi, sau khi hồng hoang bản nguyên chi lực đại lượng xói mòn, liền biết hắn đã không thể cứu vãn.
Giờ khắc này, thực lực của Thần Niệm còn đang không ngừng mạnh lên, mắt thấy có hi vọng chứng Đại Đạo, Hồng Quân tự nhiên quyết đoán từ bỏ ý định đối kháng cùng Thần Niệm.
Lúc trước ba ngàn Hỗn Độn Ma Thần, đều không thể ngăn cản Bàn Cổ, huống chi hôm nay chỉ có hắn một người?
“Ta vẫn là mặt dày mày dạn, tìm Lý tiền bối che chở đi!”
Nghĩ tới đây, Hồng Quân một cái lắc mình, bay về phía khách điếm của Lý Nguyên.
Chỉ trong giây lát, Hồng Quân đã đến đến khách điếm.
Lão Tử, Nguyên Thủy Thiên Tôn, Thông Thiên giáo chủ trông thấy Hồng Quân, sôi nổi khom mình hành lễ, miệng hô 'Sư phụ'.
Mấy người Tam Tiêu, Kim Linh Thánh Mẫu, Vô Đương Thánh Mẫu thì xưng hô ‘Sư tổ’.
Mấy vị chí tôn Viêm Ma, Quỳ âm, Tiên Nghịch nghe thấy xưng hô của mọi người, lập tức hiểu rõ, thì ra lão đầu gầy gò này chính là thiên đạo người phát ngôn của thứ phương thế giới, tồn tại chí cao đối đầu với Thần Niệm trước đó.
Biểu cảm lập tức trở nên ngưng trọng mấy phần.
Hồng Quân gật đầu với mấy vị đệ tử, sau đó hành lễ với Lý Nguyên: “Bần đạo gặp qua Lý tiền bối.” Hắn lại nhìn về phía Thược Dược: “Thược Dược đạo hữu khách sáo.”
Thấy Hồng Quân gọi Lý Nguyên là tiền bối, gọi Thược Dược là đạo hữu, mấy vị chí tôn Viêm Ma rốt cuộc xác định một việc.
Thược Dược thân phận cùng cấp với thiên đạo, mà Lý Nguyên thân phận còn cao hơn thiên đạo.
Rất có thể chính là đại đạo.
Trách không được, Lý Nguyên có thể nhẹ nhàng xóa bỏ Hoàng Triều.
Phát hiện này tạo thành chấn động với mấy người chí tôn Viêm Ma, đã không cách nào dùng lời nói để hình dung.
Trong lòng bắt đầu hoài nghi, cho dù Thần Niệm đại nhân thành công chứng đại đạo, có thể là đối thủ của Lý Nguyên sao?
Đại đạo thực lực có phân chia cao thấp sao?
“Phá.”
Đúng vào lúc này, toàn bộ Hồng Mông đột nhiên vang lên một tiếng rống to.
Chỉ thấy thần khu của Thần Niệm đột nhiên phóng ra kim quang, sau đó thân thể lập tức hóa thành một đoàn kim sắc tinh vân.
Tinh vân vô biên vô hạn, tràn ngập thần thánh khí tức, tràn ngập đại đạo uy áp, tản ra không gì sánh kịp quang huy.
Giờ khắc này, địa, hỏa, phong, thủy cùng nhau hướng tinh vân thần phục.
Vũ, lôi, điện, sương mù cùng nhau hướng tinh vân cúi đầu.
Vạn tộc sinh linh của Mãng Hoang sôi nổi cúng bái về chỗ phương hướng của tinh vân.
Hồng Hoang ý chí cũng chúc mừng về phía tinh vân.
“Ha ha ha ha, ngô đạo thành!”
Một cái tiếng cười to, vang vọng Hồng Mông.
Chư Thiên Vạn Giới, bởi vì tiếng cười này, tỏa ra ánh sáng chói lọi.
Sau khi Thần Niệm đang hấp thu toàn bộ hồng hoang bản nguyên chi lực, hắn rốt cuộc đụng chạm đến Đại Đạo.
“Hắn, hắn chứng Đại Đạo thành công rồi sao?”
Bích Tiêu có chút cà lăm hỏi.
“Nghe tiếng cười của hắn, không phải thành công, chính là nổi điên.”
Ðát Kỷ nói nếu như thất bại còn có thể cười vui sướng như vậy, không phải điên là cái gì?
Bạch!
Ðát Kỷ vừa mới nói xong âm, trong khách điếm có kim quang hiện lên.
Sau đó, một kim sắc thân ảnh cứ như vậy đột ngột xuất hiện ở trước mặt mọi người
“Tỷ tỷ thật xinh đẹp.”
Đát Kỷ nhìn thấy đối phương, nhịn không được mở miệng tán dương. Nhưng mà, Chuẩn Đề kỳ quái nhìn xem Ðát Kỷ: “Đây rõ ràng là một bức tượng Phật kim sắc, sao lại là tỷ tỷ?”
Ðát Kỷ nghi ngờ chớp mắt.
“Nhưng ta nhìn nàng rõ ràng là một vị tỷ tỷ xinh đẹp mà?”
Tam Tiêu nói: “Ta cũng nhìn thấy nàng là một vị ung dung hoa quý nữ tử.”
Hậu Thổ: “Ta nhìn hắn là một người khổng lồ như Bàn Cổ.”
Tiểu Tê Tử: “Ta nhìn hắn là một vị đế vương.”
Nữ Bạt: “Ta nhìn hắn là một vị Cương Thi hoàng vĩnh viễn bất hủ.”
Thông Thiên giáo chủ: “Ta nhìn hắn là một vị lão giả tiên phong đạo cốt.”
Mọi người đưa mắt nhìn nhau, không ràng cho lắm...
“Sao mỗi người nhìn hắn lại không giống nhau?”
Đát Kỷ khó hiểu hỏi ca ca.
Nếu là người bình thường thì tưởng rằng còn là ảo thuật, nhưng nay cả Lão Tử, Thông Thiên cũng nhìn không giống nhau, đây chỉ sợ không phải ảo thuật có thể giải thích được.
Lý Nguyên giải thích cho muội muội: “Bởi vì ngươi tưởng tượng hắn khác nhau cho nên hắn sẽ giống như trong lòng ngươi nghĩ, tất nhiên là khác nhau.”
Cái bóng người màu vàng óng này, mỗi người nhìn vào lại khác nhau, hiện ra một hình ảnh khác nhau.
Ví dụ như hắn ở trong mắt mấy người Tam Tiêu, Đát Kỷ là một vị mỹ nữ tuyệt thế không thua gì Thược Dược.
Mà ở trong mắt Tiếp Dẫn Chuẩn Đề thì lại là một vị phật lớn cao không biết bao nhiêu, rộng không biết bao nhiêu, trang nghiêm túc mục tràn ngập kim sắc.
Hắn ở trong mắt Lão Tử, Nguyên Thủy Thiên Tôn, Thông Thiên giáo chủ lại là hóa thân của đạo.
Hắn ở trong mắt Mãng Hoang Chí Tôn Viêm Ma, Tiên Nghịch thì lại là cự nhân ngồi trên ngai vàng kim sắc.
Có thể nói là không phải người khác nhau nhận thức về hắn mà là hình tượng của hắn cũng không giống nhau.
Nhưng bất kể không giống như thế nào thì hắn đều là tồn tại vô cùng uy nghiêm.
Hắn chính là Thần Niệm sau khi chứng đạo đại đạo!
Nhưng ở trong mắt Lý Nguyên, Thần Niệm chính là một đám sương mù màu vàng, vô hình không có thật, đây là dáng vẻ vốn có của hắn.
“Thuộc hạ bái kiến Ngô chủ.”
“Chúc mừng Ngô chủ chứng đạo đại đạo vô thượng.”
Các Chí Tôn Viêm Ma, Tiên Nghịch thấy Thần niệm thì vẻ mặt mừng rỡ như điên, lập tức quỳ một chân xuống hành lễ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận