Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 1358 - Đã bị đánh mà còn phải xin lỗi

Hắn không ngờ mỹ nhân tuyệt thế mặc đồ người hầu này cũng lại là Thiên Đạo Thánh Nhân.
Lại nhớ đến Dương Hòe khi nãy, Cố Thành không khỏi tràn đầy cung kính với vị ‘Lý công tử’ chưa từng gặp mặt này.
Quá mức ngang tàng!
Chỉ là hai người hầu đã khiến người khác không sánh kịp.
Mặc dù vô cùng không cam tâm nhưng Cố Thành vẫn phải xin lỗi Thược Dược.
Đã bị đánh mà còn phải xin lỗi, Cố Thành cảm thấy mình chính là người có số khổ nhất trên thế gian này.
Còn khổ hơn cả thím Tường Lâm!
Mọi người cáo từ với Thược Dược đến một vườn rau.
Bên trong vườn rau, Cố Thành nhìn thấy hai nữ tử mặc cung trang đang hái rau.
Hai nữ tử này một người thánh thiện, cao quý, một người thanh nhã như phong lan, mặc dù có phần không xinh đẹp bằng Thược Dược kia nhưng cũng là mỹ nữ tuyệt thế khuynh quốc khuynh thành, chim sa cá lặn. Đừng nói là khó gặp ở nhân gian, cho dù ở tiên giới cũng khó tìm tuyệt sắc như thế.
Không phân cao thấp với mỹ nữ hắn đã gặp ở Đông Hải lúc trước.
Hai mỹ nữ lại là ai?
Quá mức xinh đẹp!
Cố Thành nén nỗi kích động trong lòng, âm thầm nghĩ ngợi.
Ngay lúc này, hai nữ tử mặc cung trang cũng chú ý đến người Tam Thanh đang đi vào.
Nữ tử khí chất thánh thiện cao quý trong đó chào hỏi với mọi người: “Các vị đạo hữu, các người đến rồi.”
Tam Thanh và Tây Phương Nhị Thánh cùng lúc cúi người: “Bái kiến Nữ Oa đạo hữu, Hậu Thổ đạo hữu.”
Hóa ra các nàng chính là hai vị Thánh Nhân Nữ Oa và Hậu Thổ.
Chẳng trách lại xinh đẹp như vậy.
Cố Thành bỗng nhiên bừng tỉnh mà nghĩ.
Điều duy nhất khiến Cố Thành cảm thấy không hợp lý chính là, cao quý thánh thiện như Nữ Oa và Hậu Thổ lại đang hái rau như một nông phụ.
Trông rất không hài hòa.
Dù sao thì không phải Thánh Nhân nên cao cao tại thượng hay sao?
Nhưng trong giây lát Cố Thành nhớ đến Dương Hòe và Thược Dược là Thiên Đạo Thánh Nhân còn phải làm người hầu, hắn lại cảm thấy mọi thứ không còn kỳ lạ gì nữa.
Chỉ có thể nói Lý công tử kia cậy thế nạt người quá mức.
Có thể ép buộc Thiên Đạo và Thánh Nhân làm người hầu.
Cố Thành thầm hạ quyết tâm đợi đến khi tu vi của hắn tu luyện đến Đại Đạo, nhất định phải giải cứu những mỹ nhân tuyệt thế này từ trong nanh vuốt của Lý Nguyên.
Dù sao thì mỹ nhân đều để yêu thương.
Không phải dùng để làm người hầu.
Vị Lý công tử này thật không biết thương hoa tiếc ngọc gì cả!
Khi trong đầu của Cố Thành nhảy lên vô số suy nghĩ, Nữ Oa và Hậu Thổ đương nhiên cũng chú ý đến hắn.
Nữ Oa kinh ngạc nói: “Í, người này là ai, gốc gác thế mà lại có thể so với Tiểu Tê Tử.”
Nguyên Thủy Thiên Tôn nghe vậy lập tức đắc ý nói: “Ha ha, chê cười rồi. Cố Thành là đệ tử ta mới thu nhận. Cố Thành còn không mau bái kiến Nữ Oa nương nương và Hậu Thổ nương nương.”
Cố Thành lập tức hành lễ với Nữ Oa và Hậu Thổ: “Cố Thành bái kiến Nữ Oa nương nương, Hậu Thổ nương nương.”
Nữ Oa gật đầu.
Lão tử hỏi Nữ Oa: “Công tử đâu? Sao lại không có ở đây?”
Nữ Oa đắc ý nói: “Lý Nguyên đang làm bánh kem sinh nhật cho ta ở nhà bếp, hắn bảo ta và Hậu Thổ hái rau để lát nữa ăn lẩu.”
Chuẩn Đề đạo nhân chảy nước miếng nói: “Đã lâu chưa ăn lẩu ở chỗ của công tử, nhớ lại mùi vị đó thật nhịn không được mà chảy nước miếng.”
Cố Thành thấy dáng vẻ thèm chảy nước miếng của mọi người, trong lòng thầm bĩu môi.
Ngon đến như vậy sao?
Trong lúc mọi người đang nói chuyện, một âm thanh êm tai như tiếng chuông từ bên ngoài vườn rau truyền đến: “Nữ Oa tỷ tỷ, Hậu Thổ tỷ tỷ, các ngươi hái rau xong chưa? Ta đến giúp đỡ các ngươi đây. Í sư phụ, ngươi cũng đến rồi sao!”
Cố Thành cảm thấy giọng nói này dường như hơi quen tai, giống như đã nghe ở đâu đó rồi.
Nghe thấy ở đâu nhỉ?
Trong lúc Cố Thành đang nghi ngờ, chỉ thấy một nữ tử xinh đẹp đáng yêu như bươm bướm mang theo làn gió thơm ngát tung tăng chạy vào vườn rau.
Nhìn rõ diện mạo của người này Cố Thành liền đơ ra.
Nữ tử này không phải là nữ tử trước kia đã cướp pháp bảo của hắn ở Đông Hải hay sao?
Sao nàng lại ở đây?
Còn nữa sao nàng lại gọi Thông Thiên giáo chủ là sư phụ?
Tình hình dường như có chút không đúng lắm.
“Ơ, sao ngươi lại ở đây?”
Đát Kỷ bỗng chú ý đến Cố Thành kinh ngạc cất tiếng hỏi.
Rõ ràng vô cùng bất ngờ.
Nguyên Thủy Thiên Tôn thấy Đát Kỷ nhận ra đệ tử của mình cũng rất ngạc nhiên.
Đồng thời từ sâu trong lòng còn sinh ra một chút kích động.
Đát Kỷ và Cố Thành quen nhau vậy bọn họ có khả năng trở thành đạo lữ không?
Suy cho cùng một nam có tài cùng một nữ có sắc quả thật là trời đất tạo nên.
Nếu có thể thành, vậy Xiển giáo không phải sắp phát tài rồi sao!
Nghĩ đến đây Nguyên Thủy Thiên Tôn kích động đến mức ngưng thở.
Hắn nén nỗi kích động trong lòng, vội vàng trả lời Đát Kỷ: “Cố Thành là đệ tử ta mới thu nhận, ta dẫn theo để nhìn việc đời. Đát Kỷ tiên tử sao lại quen với tiểu đồ thế?”
Đát Kỷ?
Cố Thành nghe thấy xưng hô của sư phụ trong lòng khẽ giật mình, lập tức có một liên tưởng không tốt lắm.
Lẽ nào người này chính là Đát Kỷ lai lịch không thua kém ta?
Muội muội của Lý tiền bối?
Ông trời ơi, không phải chứ!
Ngươi đang đùa chết ta hay sao!
Đát Kỷ biết Cố Thành là đệ tử của Nguyên Thủy Thiên Tôn, nét mặt bất ngờ nói: “Cái gì, hắn lại là đệ tử của ngươi? Xem ra đệ tử giáo của ngươi thật sự chẳng ra gì!”
Nét mặt của Nguyên Thủy Thiên Tôn liền cứng đờ.
Kích động trong lòng cũng biến thành giật mình.
Sao nghe giọng điệu của Đát Kỷ dường như không tốt lành cho lắm?
Lại nói đệ tử của ta không ra gì.
Lẽ nào nàng và Cố Thành có xích mích gì đó?
Trời ơi, nếu thật sự là như vậy thì phải làm sao?
Chẳng phải sẽ là tai họa khổng lồ sao?
Nguyên Thủy Thiên Tôn liền trở nên thấp thỏm bất an.
Trong lòng cũng không còn suy nghĩ trời đất sắp đặt nữa.
Chỉ mong rằng Cố Thành ngàn lần đừng có xích mích với Đát Kỷ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận