Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 560 - Thế giới Hồng Mông bại lộ! (2)

Xoạch! Cằm ba người Đặng Thiền Ngọc, Long Cát công chúa, Hoàng Thiên Tước không hẹn mà cùng rơi trên mặt đất.
Có vẻ vô cùng ngốc nghếch.
Cái gì! Phương Hận Thiên lại là người hầu chưng cất rượu của Lý Nguyên?! Có lầm hay không?! Sự tồn tại có thể chém giết Chuẩn Đề Thánh Nhân, lại chỉ là một người hầu chưng cất rượu!
Chuyện càng không hợp lẽ thường hơn là, công phu của một người hầu chưng cất rượu sao lại lợi hại như thế? Tình thế vào nghề bây giờ nghiêm trọng như vậy sao?
Chẳng qua, mọi người lại nghĩ tới hồ nước của Lý Nguyên, không gian Hồng Mông lại là vô số thế giới Hỗn Độn tạo thành, thì cảm thấy dường như chuyện Phương Hận Thiên là người hầu chưng cất rượu của Lý Nguyên không khó tiếp nhận như vậy.
Suy cho cùng, dù thái quá đến đâu thì có thể so với trong một hồ nước có nhiều thế giới Hỗn Độn như sao à? Hơn nữa, một đóa mây đen kịt lại là một con cự thú tuyệt thế phá hủy vô số thế giới Hỗn Độn! Phương Hận Thiên so sánh với chúng, đúng là gặp sư phụ!
Nghĩ đến đây, lúc này mọi người mới dần phục hồi tinh thần lại.
Long Cát công chúa hỏi Lý Nguyên: “Bây giờ Phương Hận Thiên chặn ở ải Du Hồn, không có ai là đối thủ, quân đội của chúng ta căn bản không đi qua được, Lý công tử thấy thế nào?”
Lý Nguyên thả lỏng nói: “Chuyện này đơn giản, ta và các ngươi đi xem, đưa hắn trở về.”
“Vậy thì tốt quá.” Long Cát công chúa và Đặng Thiền Ngọc mừng rỡ nói.
Lý Nguyên đột nhiên đi đến bên cạnh một cây màu đen trước sân, tay bẻ một nhành cây, sau đó vẫy tay về phía Chúa Tể Vực Sâu, Chúa Tể Vực Sâu lập tức dừng lại trước mặt hắn.
Sau khi Chúa Tể Vực Sâu bị hắn dạy dỗ một hồi thì đã đàng hoàng lại.
Lý Nguyên cầm cành cây, đứng trên mây đen, nói với Long Cát, Đặng Thiền Ngọc, Hoàng Thiên tước: “Các ngươi cùng tiến lên đây đi.”
Long Cát, Đặng Thiền Ngọc, Hoàng Thiên tước nghe vậy thì không khỏi tò mò đạp lên mây đen.
Chúa Tể Vực Sâu bay lên không trung, bay về phía ải Du Hồn.
Đặng Thiền Ngọc dậm chân: “Mềm thật, giống như một đám mây vậy.”
Nàng nhìn Lý Nguyên, hỏi: “Cái này là thân thể của Chúa Tể Vực Sâu, vốn là như vậy sao?”
Lý Nguyên: “Bản thể của Chúa Tể Vực Sâu là một đoàn ý thức, cũng không có hình dạng, sau khi ta để hắn ngưng tụ thành một đoàn thì trở thành dáng vẻ như bây giờ.”
“Thực lực của Chúa Tể Vực Sâu này mạnh đến mức nào?” Long Cát công chúa tò mò hỏi.
Lý Nguyên bình tĩnh nói: “Mạnh hơn Thiên Đạo một chút, Thiên Đạo chí cao!”
Chúa Tể Vực Sâu này không biết đã làm thối rữa bao nhiêu thế giới, lúc mới bắt đầu hắn mới chỉ có thể xâm lấn những tiểu thế giới giống như trái đất này.
Nhưng bây giờ hắn đã lớn mạnh có thể xâm lấn tồn tại như thế giới Hồng Hoang.
Mà hắn còn có ý thức của mình, vì vậy đẳng cấp cao hơn Hồng Hoang Thiên Đạo một chút.
Cho nên Lý Nguyên mới nói hắn là Thiên Đạo chí cao.
Bịch!
Ba người Đặng Thiền Ngọc, Long Cát, Hoàng Thiên tước lảo đảo một cái, suýt chút nữa rơi từ trên trời xuống.
Bọn họ khó tin nhìn mây đen, miệng há ra rất lâu cũng không khép lại được.
Đám mây đen này lại có thể mạnh hơn Thiên Đạo?
Mạnh vậy sao!
Mẹ ơi, không ngờ có một ngày ta lại có thể giẫm lên đầu Thiên Đạo chí cao! Long Cát công chúa ngây ngốc nghĩ.
Sau này ta có thể chém gió cả đời! Hoàng Thiên tước nghĩ trong lòng.
Đến Thiên Đạo chí cao cũng có thể thu phục, rốt cuộc thực lực của Lý Nguyên cao bao nhiêu? Đặng Thiền Ngọc cảm thấy da đầu như muốn nứt ra.
Ngay trước khi Đặng Thiền Ngọc, Long Cát công chúa đến Triều Ca thì đồng thời, Địa Phủ cũng xảy ra một việc.
Cửu Phượng và Hình Thiên thấy Phượng Hận Thiên thi triển thực lực thì chỉ cảm thấy da đầu tê dại, cả người không ngừng run rẩy.
Đó không phải sợ hãi mà là hưng phấn.
Bọn họ không ngờ, trên thế giới này lại có người có thể tu luyện thực lực nhục thân đến trình độ cao như vậy.
So với Tổ Vu trước đây thì không kém tí nào.
Bọn họ kích động giống như phát hiện kho báu, khó mà kiềm chế tâm trạng.
“Người này là ai? Làm sao hắn có thể tu luyện nhục thân đến mức này?” Hình Thiên kích động đến khuôn mặt đỏ bừng.
“Đây mới thực sự là lực chi Đại Đạo, so ra thì Cửu Chuyển Huyền Nguyên công do Vu tộc chúng ta tu luyện chỉ là rác rưởi.” Cửu Phượng cũng kích động vô cùng.
Hậu Thổ đứng bên cũng rung động: “Lấy lực đồ thánh, đây quả thực là giấc mộng lớn một thời của Vu tộc, không ngờ lại có người thật sự làm được!”
Nàng cũng từng tu luyện nhục thân đến cảnh giới Chuẩn Thánh đại viên mãn nhưng nàng phát hiện, thực lực nhục thân ban đầu của mình ở trước mặt Phương Hạn Thiên giống như một học sinh tiểu học vậy.
Vẻ mặt Cửu Phượng khó hiểu nhìn Hậu Thổ, nói: “Hậu Thổ tỷ tỷ, vì sao Tổ Vu cũng tu luyện nhục thân nhưng còn lâu mới lợi hại bằng người này?”
Hậu Thổ suy nghĩ một chút nói: “Chắc là công pháp tu luyện nhục thân của Tổ Vu chúng ta không phải là lực chi Đại Đạo thuần túy.”
Thập nhị Tổ Vu, ngoại trừ tu luyện lực lượng Đại Đạo ra thì mỗi một vị Tổ Vu còn có một loại pháp tắc thần thông.
Ví dụ như Đế Giang biết pháp tắc không gian, Chúc Dung biết pháp tắc hỏa, Cộng Công biết pháp tắc thủy.
Những pháp tắc chi lực này mặc dù đang ở sơ kỳ cũng tăng lên sức chiến đấu cực lớn cho nhóm Tổ Vu, nhưng cũng ảnh hưởng đến cường độ thân thể.
Đây cũng là lý do vì sao trước đây Phương Hận Thiên nói với Dương Tiễn, nếu như Dương Tiễn không tự phế tu vi, tu luyện lại thì hắn vĩnh viễn cũng không thể đột phá được đạo lý Thánh Vị.
Nghe xong Hậu Thổ giải thích, Cửu Phượng và Hình Thiên lập tức đã suy nghĩ rõ ràng mọi chuyện trong đó.
Sắc mặt Hình Thiên thay đổi, đột nhiên hắn nói: “Ta muốn tìm Phương Hận Thiên, bái sư hắn, tu luyện Lực chi đại đạo chân chính.”
Cửu Phượng vội vàng phụ họa theo: “Ta cũng muốn tìm hắn bái sư.”
Hậu Thổ nghe vậy, trong chốc lát không biết nên nói gì.
Nàng đương nhiên hiểu được Cửu Phượng và Hình Thiên theo đuổi lực chi Đại Đạo, đây là khát vọng khắc vào máu thịt của Vu tộc.
Bạn cần đăng nhập để bình luận