Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 250 - Hay là lấy thân báo đáp đi?

Nếu như không có Hậu Thổ nhắc nhở, Hằng Nga vĩnh viễn không thể tin được trên đời này còn có chuyện khó tin như thế. Hỗn Độn chung mà vô số người tha thiết mong ước lại bị Lý Nguyên coi như cái chuông gió, tùy tiện treo trên hành lang.
Cho dù là Thánh Nhân không xa xỉ như vậy đâu!
Rốt cuộc người này có bao nhiêu phóng đãng không kiềm chế được, mới có thể làm ra hành vi phá sản khiến người và thần phẫn hận như vậy?
Lý Nguyên thấy Hậu Thổ nhận ra Hỗn Độn chung thì không quá ngạc nhiên, hắn nói với Hậu Thổ: “Ta thấy tiếng chuông của nó thanh thúy dễ nghe cho nên treo ở đây làm chuông gió, khi gió thổi, vừa đọc sách vừa nghe âm thanh trong trẻo của nó, ngược lại cũng vui vẻ thoải mái.”
Da mặt Hậu Thổ lập tức co rút không ngừng.
Nàng đã không còn sức phỉ nhổ loại hành vi phung phí của trời này của Lý Nguyên nữa.
Nếu như Hỗn Độn chung có linh, biết tác dụng của mình bây giờ chỉ là… để cho Lý Nguyên nghe một tiếng thì chỉ sợ sẽ trực tiếp giận dữ đến hộc máu.
Hằng Nga không nhịn được sùi bọt mép.
Nghe một tiếng.
Lý do này đúng là rất mạnh.
Mạnh đến đáng ăn đòn.
không biết những người mong ước Hỗn Độn chung mà nghe thấy thì sẽ cảm tưởng thế nào?
Hậu Thổ cảm khái buông Hỗn Độn chung ra, nàng bất lực nói với Lý Nguyên: “Ngươi có nhiều Tiên Thiên chí bảo và Hỗn độn chí bảo như vậy, còn cần ta phải cho ngươi Tiên thiên linh bảo cực phẩm sao?”
Phụt!
Hằng Nga không nhịn được, trực tiếp phun ra.
Hỗn độn chí bảo?
Nàng cảm thấy da đầu lại nứt ra nữa rồi.
Không phải hồng hoang không chứa Hỗn độn chí bảo sao?
Sao Lý Nguyên có được?
Ai có thể nói cho ta biết, rốt cuộc Lý Nguyên là thứ gì không?
Lẽ nào hắn là hóa thân của Đạo tổ sao?
Hằng Nga phát hiện, đời này của nàng e rằng cũng đừng nghĩ đến việc thấy rõ hết sương mù dày đặc trên người Lý Nguyên.
Lý Nguyên nhún vai với Hậu Thổ: “Đây là nguyên tắc.”
Hậu Thổ thấy Lý Nguyên không chịu châm chước thì nhất thời nhíu mày buồn rầu.
Khi nàng vẫn là Tổ Vu, bởi vì cường độ nhục thân của Tổ Vu có thể so sánh với bất kỳ Tiên thiên linh bảo nào cho nên nàng quen chiến đấu tay không, thế cho nên hiện tại đã trở thành Thánh Nhân, nhưng trong tay lại không có một món Tiên thiên linh bảo cực phẩm nào.
Mặc dù có Sinh Tử Bạc nhưng nàng không thể đưa Sinh Tử Bạc cho Lý Nguyên được, đó là linh bảo trấn áp Địa phủ.
Nàng làm vẻ đáng thương nhìn chằm chằm Lý Nguyên: “Ta không có Tiên thiên linh bảo, phải làm sao bây giờ?”
Lý Nguyên lộ vẻ mặt tiếc nuối: “Vậy ta lực bất tòng tâm.”
Hậu Thổ suy nghĩ hồi lâu, nàng không nghĩ ra cách nào có thể khiến cho Lý Nguyên đồng ý.
Nàng không khỏi muốn phát điên lên.
Sao ta lại nghèo như vậy?
Vậy mà đến một món Tiên thiên linh bảo cực phẩm không có, mất mặt quá.
Hằng Nga cũng hiểu cái nghèo của Hậu Thổ.
So với Lý Nguyên, như này còn nghèo đến mức không giống Thánh Nhân.
Hậu Thổ nhăn mày sầu khổ suy nghĩ một hồi, đột nhiên, mắt nàng sáng lên, nàng chợt nghĩ đến một chủ ý tuyệt vời không gì sánh bằng.
“Ha ha!”
Nàng cười hì hì nhìn Lý Nguyên, mắt lóe lên tia giảo hoạt, vẻ mặt vô cùng gian xảo.
Lý Nguyên nhất thời bị ánh mắt như chó sói của Hậu Thổ nhìn, âm thầm thấy sợ hãi, sau lưng lạnh toát.
Nhìn bộ dáng của nàng giống như muốn ăn thịt người vậy!
Hằng Nga lại lộ vẻ mặt thương hại.
Chỉ sợ Thánh Nhân bị Lý Nguyên ép cho điên rồi.
Đến cả tức giận với cười không phân biệt được.
Hậu Thổ nhìn chằm chằm Lý Nguyên, đột nhiên nói ra một câu long trời lở đất: “Ta không có Tiên thiên linh bảo cực phẩm, hay là ta lấy thân báo đáp nhé!”
“Phụt!”
“Phụt!”
Lý Nguyên và Hằng Nga đồng thời phun ra ba lít nước bọt.
Hai người đều không ngờ Hậu Thổ sẽ nói ra lời như vậy.
Quả thực hoàn toàn lật đổ nhân sinh quan, thế giới quan, giá trị quan của hai người, tàn phá nghiêm trọng trái tim mong manh của hai người họ.
Vốn dĩ những chuyện đã xảy ra hôm nay đã đủ khiến cho Hằng Nga sợ hãi, nhưng tất cả khiếp sợ trước đó không bằng câu lấy thân báo đáp đầy chấn động và đáng sợ này.
Ngươi là Thánh Nhân mà có thể nói ra những lời này sao?
Thánh Nhân lập gia đình, có phải ngươi muốn khiến toàn bộ sinh linh hồng hoang đều ngạc nhiên đến rớt cằm không?
Điên rồi, điên rồi, thật sự phát điên rồi!
So với Hằng Nga thì ngược lại Lý Nguyên hồi phục tinh thần rất nhanh.
Hắn nghĩ đến ánh mắt giảo hoạt, vẻ mặt gian xảo của Hậu Thổ thì trong đầu hiện ra vô số ý niệm.
Sao đột nhiên Hậu Thổ lại muốn lấy thân báo đáp?
Muốn để cho mình tính toán vị trí của Cửu Phượng không cần phải trả cái giá lớn như vậy chứ?
Không phải có âm mưu gì chứ?
Nhưng Hậu Thổ quá xinh đẹp, mà ta đã độc thân mấy thập niên rồi, nếu không đồng ý với nàng… Thời gian sống độc thân không dễ chịu đâu.
Đang vào lúc Lý Nguyên chuẩn bị đồng ý với Hậu Thổ thì đột nhiên linh quang của hắn lóe lên, dường như phản ứng lại.
Rõ ràng nên là Hậu Thổ cho hắn Tiên thiên linh bảo cực phẩm, hắn giúp Hậu Thổ suy đoán tin tức của Cửu Phượng.
Cho dù Hậu Thổ muốn thay thế Tiên thiên linh bảo thì cũng có thể là nữ hầu của hắn, sao có thể tính là lấy thân báo đáp làm bạn đời của hắn được?
Hắn có thể cưới một món Tiên thiên linh bảo cực phẩm làm bạn đời sao?
Chắc chắn không thể.
Hơn nữa làm bạn đời thì chẳng phải những Hỗn độn linh căn, Hỗn độn chí bảo của hắn không phải cũng biến thành của Hậu Thổ sao? Nàng chẳng những không tổn thất, ngược lại còn thu hoạch được nhiều như vậy, điều này căn bản không hợp lý!
Hơn nữa, sau khi trở thành đạo lữ, nếu như đồ ham ăn Hậu Thổ này nhất định muốn hắn phải làm cho nàng khoai tây chiên, sủi cảo, làm bánh ngọt, nướng BBQ... Trời ạ, đây chẳng phải là Đát Kỷ hay sao? Một Đát Kỷ cũng đủ khiến cho Lý Nguyên nhức đầu rồi, lại xuất hiện thêm một người, hắn cảm thấy bản thân sắp không trụ nổi nữa rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận