Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 1274 - Cuối cùng nữ đế cũng gọi cữu cữu!

Dù sao thì Hồng Hoang vô biên vô hạn, không phải mấy tinh cầu là có thể đánh đồng, càng hiểu rõ Hồng Hoang thì Tô Trường Ly càng giật mình.
Thánh Nhân, Chuẩn Thánh, Đại La Kim Tiên, Tiên thiên chí bảo, Tiên Thiên linh căn… Nàng phát hiện quy mô của Hồng Hoang còn khủng lồ hơn thế giới Tinh Hà nhiều.
Cấp bậc tu luyện cũng cao hơn nhiều.
Nếu như miêu tả trên điện thoại là thật, vậy thì thế giới Tinh Hà còn không bằng một phần trăm của Hồng Hoang.
Mà thực lực của Tiên Đế còn yếu hơn Đại La Kim Tiên một bậc.
Dù sao thì Đại La Kim Tiên có thể bất tử bất diệt, cho dù sau khi bị giết chết cũng có thể trực tiếp trọng sinh từ trong dòng sông thời không.
Mà Tiên Đế vẫn chưa làm được điểm này.
Chỉ là sức chiến đấu của hai bên dường như không kém nhau bao nhiêu.
Trong lúc giật mình, Tô Trường Ly lại cảm thấy hưng phấn.
Cấp bậc tu luyện của Hồng Hoang cao như vậy, có nghĩa là tương lai nàng có thể đột phá cấp bậc của Tiên Đế, đạt tới cấp độ cao hơn.
Đây chính là hy vọng xa vời mà vô số Tiên Đế của thế giới Tinh Hà mơ ước cả đời.
Cuối cùng, nàng sẽ hoàn thành!
Tô Trường Ly quyết định!
Tương lai bản thân phải tu luyện thành Thánh, trở thành một trong những kỳ thủ của Hồng Hoang.
Phải phân cao thấp với những Thánh Nhân Hồng Hoang như Nữ Oa, Hậu Thổ, Lão Tử.
Nếu trước đây trẫm có thể trở thành kỳ thủ của thế giới Tinh Hà, thì tương lai ta cũng có thể trở thành kỳ thủ của Hồng Hoang!
Sau khi Tô Trường Ly biết rõ tin tức cơ bản của Hồng Hoang, trong đầu nàng không khỏi hiện ra một tia nghi hoặc.
Rốt cuộc cữu cữu hờ có tu vi gì?
Có thể có được Tiên Thiên đan mộc.
Tiên Thiên Ngũ Hành thụ nói chặt là chặt.
Chỉ sợ ngay cả Thánh Nhân cũng không thể ngang tàng như vậy đúng không?
Còn nữa, cây ăn quả ở hậu viện thật sự đều là Hỗn độn linh căn như Thược Dược nói sao?
Theo như trên điện thoại nói, Hỗn độn linh căn là linh căn tuyệt thế chỉ có thể tồn tại trong Hỗn Độn, ít lại càng ít.
Trong đó có một cây Hỗn độn linh căn còn từng thai nghén ra tạo ra Bàn Cổ đại thần cho Hồng Hoang.
Bởi vậy có thể thấy được sự quý giá của Hỗn độn linh căn.
Sao chí bảo vô thượng quý giá như vậy lại mọc trong vườn cây ăn quả này, hơn nữa còn nhiều như vậy?
Điều này hoàn toàn không hợp với lẽ thường.
Lẽ nào Thược Dược thật sự đang khoác lác?
Nhưng Tiên Thiên đan mộc và Tiên Thiên Ngũ Hành thụ không phải là giả!
Tô Trường Ly phát hiện, hiểu biết càng nhiều thì càng không nhìn thấu chuyện trong phủ đệ này. Nhưng có một điểm nàng rất chắc chắn.
Chắc chắn cữu cữu hờ không phải là Thánh Nhân.
Dù sao thì trên điện thoại có nói Hồng Hoang chỉ có tám Thánh Nhân.
Là Tam Thanh, Tây Phương Nhị Thánh, Nữ Oa, Hậu Thổ, Côn Bằng lão tổ, không có tên của cữu cữu hờ.
Hừ, đợi tương lai trẫm tu luyện đến Thánh Nhân, xem ngươi còn dám dùng thân phận cữu cữu đến dạy dỗ ta nữa hay không?
Tối.
Lúc dùng bữa.
Hoàng Vĩ Kỳ phát hiện một chuyện rất kinh ngạc.
Trời ạ, vậy mà muội muội lại mở miệng gọi cữu cữu, hơn nữa còn cung kính hành lễ với cữu cữu. Mặt trời mọc ở phía Tây rồi sao?
Cuối cùng Hoàng Vĩ Kỳ cũng hiểu tại sao muội muội lại có được điện thoại.
Hì hì, xem ra ta không đưa điện thoại cho muội muội mượn hoàn toàn là cách làm đúng đắn!
Hoàng Vĩ Kỳ thầm đắc ý.
Ăn bữa tối xong vẫn chưa thỏa mãn, Tô Trường Ly nói với Lý Nguyên: “Cữu cữu, trẫm muốn tu luyện công pháp, ngươi tùy tiện truyền thụ mấy trăm bộ công pháp đỉnh cấp đi.”
Trước đó nàng nói muốn tu luyện công pháp nhưng Lý Nguyên không đồng ý, hiện tại nàng đã gọi cữu cữu, không có lý do từ chối nữa đúng không?
“Mấy trăm bộ công pháp?”
Lý Nguyên nghe xong thì trợn trắng mắt: “Ngươi tu luyện nổi sao?”
Tô Trường Ly: “Trẫm không có ý định tu luyện hết, mà là chuẩn bị sàng lọc một chút, tìm mấy bộ công pháp tu luyện phù hợp với trẫm nhất.”
Nếu đã là cữu cữu của trẫm thì đương nhiên phải có giá trị của cữu cữu.
Hừ!
Lý Nguyên ghét bỏ nói: “Linh căn của ngươi quá kém, ngộ tính cũng không ổn, cho nên hiện tại ngươi vẫn chưa đến lúc tu luyện, đặt nền móng trước rồi hẵng nói đến chuyện công pháp.”
Thấy dáng vẻ cữu cữu ghét bỏ, vẻ mặt của Tô Trường Ly cạn lời.
Mặc dù linh căn cơ thể này của ta không bằng kiếp trước, nhưng cũng không kém như hắn nói?
Ta có thể tu luyện đến Tử Phủ trong mấy năm ngắn ngủi, dù cho linh căn không thể sánh với thiên tài đỉnh cấp, nhưng cũng có thể được coi là một tiểu thiên tài rồi.
Nàng cảm thấy cữu cữu hờ đang cố ý nói lời cay đắng với nàng!
“Nếu cữu cữu đã nói linh căn ta yếu, vậy lúc nào cữu cữu mới đặt nền móng cho ta?”
“Để linh căn tốt lên một chút sao?”
Nàng nhẫn nhịn chửi bởi, phản kích một đòn với Lý Nguyên.
Nếu đã là cữu cữu của nàng thì đương nhiên phải chịu trách nhiệm với linh căn của nàng.
Lý Nguyên bình tĩnh nói: “Ngươi đã đặt nền móng rồi.”
Tô Trường Ly: “...”
“Có sao? Sao ta lại không biết?”
Vẻ mặt nàng nghi hoặc.
Sau mấy hôm đến Triều Ca, mỗi ngày nàng và Hoàng Vĩ Kỳ đều ăn ăn uống uống, chơi ở khu vui chơi, rồi lại xem điện thoại.
Ngày tháng trôi qua rất nhàn nhã tự tại.
Chưa hề đặt nền móng.
Biểu cảm của Tô Trường Ly cứng đờ.
“Ăn cơm chính là đặt nền móng sao? Ta đọc ít sách, ngươi đừng có gạt ta.”
Lý Nguyên nói thật: “Gạt ngươi làm gì, bên trong đồ ăn ta làm có chứa đạo vận, có thể thầm cải thiện linh căn, ngộ tính, kinh mạch, thể chất của ngươi, đây chính là đặt nền móng cho ngươi.”
“Thật hay giả vậy?”
Tô Trường Ly thấy biểu cảm Lý Nguyên nghiêm túc, nhưng vẫn có chút không tin.
Lớn như vậy rồi, đây là lần đầu nàng nghe thức ăn có thể cải thiện linh căn, ngộ tính.
Đây không phải là đan dược, thần kỳ như vậy sao?
Nghe khó tin quá!
Lý Nguyên: “Cữu cữu có thể gạt ngươi sao? Ngươi kiên nhẫn đặt nền móng mấy năm trước, chuyện tu luyện sau này hẵng nói.”
Tô Trường Ly méo miệng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận