Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 1321 - Mấy triệu thuộc hạ ngủ chung ổ chó

Tiểu Tê Tử nhìn Lý Thiên Cát, Lý Giai Cơ, mặt không chút thay đổi mở miệng nói.
Lý Thiên Cát nghe vậy, vẻ mặt cười lạnh:
“Ha ha, ngươi cũng xứng làm trưởng bối? trộm quyền loạn chính không nói, lại còn khiến cho nhi tử của ta làm ăn mày, ngủ ổ chó, rắn rết cũng không có ác độc như ngươi.”
Tuy rằng, chuyện của Lý Giai Cơ, Tiểu Tê Tử từ đầu đến cuối cũng không can dự, càng đừng nói là là nàng khiến cho Lý Giai Cơ làm ăn mày, ngủ ổ chó.
Chỉ là, nàng cũng không nhỏ nhen cãi cọ với một vãn bối.
Giọng điệu thản nhiên trả lời: “Đó là hắn gieo gió gặt bão, với hành vi của hắn, không giết chết hắn tại chỗ, lấy chính danh dự hoàng tộc, cũng đã coi như là pháp ngoại khai ân.”
Với tu vi của Lý Thiên Cát bây giờ, hắn thật ra vô cùng hiểu rõ những năm gần đây, nhi tử của hắn sở tác sở vi.
Nhưng, vậy thì thế nào?
Là tiểu hài tử, trộm cắp, tùy hứng hồ đồ, đó không phải là rất bình thường sao?
Cho dù Lý Giai Cơ muốn chặt xác những động vật ấy, cùng với tiểu cô nương, thì cũng có lý do cho việc đó.
Hắn cảm thấy, nhi tử của mình biến thành như vậy, là bởi vì không có cha mẹ bên cạnh giáo dục, tạo thành tâm lý vặn vẹo.
Mà vì sao Lý Giai Cơ không có cha mẹ bên cạnh giáo dục?
Đây còn không phải Lý Minh Đạt gây ra?
Cho nên, đầu sỏ gây nên chuyện, vẫn là trách Lý Minh Đạt!
Ánh mắt Lý Thiên Cát nhìn Lý Minh Đạt, tràn đầy lạnh lùng.
Hắn phẫn hận nói: “Nếu không phải ngươi khiến cho chúng ta cửa nát nhà tan, thê ly tử tán, con ta sao có thể biến thành như vậy?”
Tiểu Tê Tử không cam lòng yếu thế phản bác: “Nếu không phải ngươi không biết lượng sức, mưu toan phá vỡ triều đình, thì làm sao có việc này?”
Lý Thiên Cát cười lạnh nói: “Một nữ tử như ngươi, vậy mà cũng xứng chiếm giữ hoàng vị, đây gọi là trộm quyền loạn chính. Ta chẳng qua là lấy lại đồ vật thuộc về Lý thị chúng ta mà thôi!”
Tiểu Tê Tử thấy Lý Thiên Cát năm lần bảy lượt mắng nàng trộm quyền loạn chính, trong lòng không khỏi giận tím mặt.
Nàng cười lạnh nói: “Muốn chiếm giữ hoàng vị, xem ngươi có bản lĩnh này hay không!”
“Ha ha ha ha: “
Lý Thiên Cát giống như nghe chuyện gì buồn cười, không nhịn được ngửa mặt lên trời cười ha hả.
“Chỉ là Chuẩn Thánh, mà cũng dám khẩu xuất cuồng ngôn. Ngươi xem xem bộ hạ chung quanh của ta, ngươi cảm thấy ta có bản lĩnh này hay không?”
“Chỉ là ánh sáng của hạt gạo mà thôi, có gì giỏi giang đâu.”
Tiểu Tê Tử nhìn lướt qua chiến sĩ chung quanh, vẻ mặt không cho là đúng.
Dường như căn bản không biết tu vi của những chiến sĩ này cao bao nhiêu.
Đại Đạo nàng đều có thể phong ấn, há có thể sợ Lý Thiên Cát và thuộc hạ của hắn?
Lý Thiên Cát thấy Tiểu Tê Tử đến lúc này, lại vẫn dám miệng cứng rắn, không hề có ý định chịu thua, trong lòng cũng không khỏi có chút kỳ quái.
Lão yêu bà này cùng lắm chỉ là Chuẩn Thánh, sao nàng còn dám khẩu xuất cuồng ngôn?
Ai cho nàng dũng khí?
Tuy rằng trong lòng kỳ quái, nhưng Lý Thiên Cát cũng không biểu lộ ra.
Hắn thản nhiên nói: “Vậy hãy để cho ta xem xem, ngươi đến cùng có bản lĩnh gì, có thể đối phó những thuộc hạ này của ta, hy vọng không làm cho ta thất vọng.”
Nói xong, hai tay hắn liền ôm ngực, vẻ mặt trêu tức nhìn Tiểu Tê Tử.
Mà trên bầu trời, đám người mặc hắc giáp trong quân đoàn, đột nhiên bay ra ba gã Chuẩn Thánh đại viên mãn chiến sĩ, cầm binh khí, mặt không thay đổi đánh tới Tiểu Tê Tử.
Lý Giai Cơ vội vã nói với phụ vương: “Phụ vương không nên giết lão yêu bà này, là nàng hại ta làm ăn mày, ngủ ổ chó, nhận hết xem thường. Vì vậy phụ vương cũng khiến cho nàng sau này làm ăn mày, ngủ ổ chó, lúc này mới có thể tiêu tan mối hận trong lòng của ta.”
Lý Thiên Cát nghe vậy, nhất thời cười to nói: “Ha ha, thật không hổ là nhi tử của ta, đều cùng nghĩ tới. Ta cũng không định giết nàng, trực tiếp giết nàng lợi cho nàng quá rồi, cực khổ mà cha con chúng ta mấy năm nay phải chịu, phải cho nàng nếm trải toàn bộ một lần mới được.”
Lý Giai Cơ cao hứng nói: “Còn có những tay chân Lý Lệ Chất, Lý Tú Ninh, Võ Chiếu, Dương Tu, cũng bắt các nàng lại, toàn bộ hạ xuống làm ăn mày, xem các nàng còn diễu võ dương oai, trộm quyền loạn chính thế nào.”
Lý Thiên Cát thản nhiên nói: “Việc này đơn giản, chờ sau khi bắt các nàng lại, toàn bộ giao cho ngươi, tùy ngươi xử trí.”
Lý Giai Cơ nghe vậy, không khỏi vui mừng.
Hắn đã bắt đầu suy tính, phải hành hạ những kẻ thù này như thế nào, mới có thể vui vẻ. Lời nói của phụ tử Lý Thiên Cát, người sở hữu tu vi chú ý chuyện này, đương nhiên đều nghe.
Vẻ mặt của mọi người khác nhau.
Ví như giống Lý Tú Ninh, trên mặt nàng không cảm thấy lo lắng chút nào.
Nàng hiểu Lý Nguyên sẽ không ngồi xem mặc kệ.
Chỉ cần Lý Nguyên nhúng tay, Lý Thiên Cát có tính là cái gì.
Nhưng những người như Lý Lệ Chất, Võ Chiếu, sẽ không bình tĩnh như Lý Tú Ninh.
Mặc dù các nàng biết Lý Nguyên, cũng biết Lý Nguyên bất phàm, nhưng, thuộc hạ của Lý Thiên Cát chính là năm quân đoàn, khí thế thật sự là quá khủng bố.
Cho dù tập hợp toàn bộ lực lượng của Tiên Đường, cũng hoàn toàn không phải là đối thủ của năm quân đoàn của Lý Thiên Cát.
Các nàng rất hoài nghi, cho dù Lý Nguyên ra tay, liệu có thể đánh bại Lý Thiên Cát cùng thuộc hạ của hắn không?
Mà người gọi Dương Tu, biểu cảm tràn đầy phức tạp.
Có hối hận, chột dạ, thấp thỏm, rối rắm...
Bởi vì, hắn vốn là ông ngoại của Lý Giai Cơ, nhạc phụ của Lý Thiên Cát.
Lúc trước, Lý Thiên Cát tạo phản.
Dương Tu vì phủi sạch quan hệ với Lý Thiên Cát, cho nên ép buộc nữ nhi tái giá.
Hắn không nghĩ tới, con rể bị truy nã, lại cũng có thể dẫn dắt mấy triệu tướng sĩ, Vương Giả trở về!
Ai, vốn là để cho nữ nhi tái giá, là vì tránh họa, không nghĩ tới hành động này lại khiến Dương thị gia tộc tìm tới thiên đại tai họa!
Cũng không biết bệ hạ có thể giải quyết mối nguy này hay không?
Bạn cần đăng nhập để bình luận