Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 1751 - Liệu có khả năng, là Lý Nguyên không khoác lác không?

Lấy tính cách thẳng nam của Lý Nguyên, nếu như hắn không đồng ý, thì sẽ nói thẳng ra.
Nếu Lý Nguyên không trả lời, nhất định là đã đồng ý.
Cho nên nàng rất vui!
Hoàng Dung ở bên cạnh nhìn càng thêm ngơ ngác.
Vì sao đối thoại giữa Lý Nguyên và Nữ Oa, mỗi chữ nàng đều biết, nhưng lại hoàn toàn nghe không hiểu?
Hệ thống là ai?
Thế mà có thể khống chế Thánh Nhân?
Hắn lợi hại như vậy hả?
Còn có, Nữ Oa là Thánh Nhân, lại đi cầuLý Nguyên hỗ trợ.
Chuyện Thánh Nhân đều làm không được, cầu Lý Nguyên lại có tác dụng gì?
Cũng không thể là Lý Nguyên thực sự còn lợi hại hơn Thánh Nhân đấy chứ?
Nhưng mọi người đều biết, Thánh Nhân không phải tồn tại chí cao vô thượng nhất Hồng Hoang à?
Làm sao có thể còn có tồn tại còn mạnh hơn Thánh Nhân?
Tóm lại, Hoàng Dung thật sự càng lúc càng không hiểu nổi hai người Nữ Oa và Lý Nguyên!
Kế tiếp, Nữ Oa và Lý Nguyên cùng tổ đội chơi trò chơi, sau đó lại đi nấu cơm.
Lý Nguyên phụ trách nấu nước lẩu, làm bánh ngọt nhỏ.
Nữ Oa thì phụ trách rửa rau, cắt rau, cắt lát thịt bò, thịt dê.
Hoàng Dung thì phụ trách nhóm lửa và trợ thủ.
Chỉ là, nhìn dáng vẻ cắt đồ ăn thuần thục của người gọi là ‘Nữ Oa’ này, Hoàng Dung thật sự nghi hoặc, Lý Nguyên và tuyệt thế mỹ nữ này, có phải đang hùa nhau gạt nàng không?
Người rửa rau cắt đồ ăn thuần thục này, thật sự là Nữ Oa nương nương hả?
Hành động đó có phải quá ‘gia đình nội trợ phụ’ rồi không?
Chờ Lý Nguyên nướng chín bánh ngọt nhỏ, Tiểu Tê Tử cũng hạ triều trở về ăn cơm trưa.
Nữ Oa thấy Tiểu Tê Tử, lập tức vui vẻ hô lên: “Tiểu Tê Tử, ngươi bãi triều rồi à.”
Bởi vì trông nom Tiểu Tê Tử lớn lên, cho bây giờ tuy Tiểu Tê Tử đã trở thành Thánh Nhân, địa vị còn mơ hồ lấn át Nữ Oa một đầu, nhưng Nữ Oa vẫn gọi nhũ danh của nàng.
Tiểu Tê Tử nhìn thấy Nữ Oa, cũng cười lại: “Nữ Oa nương nương, ngươi đã đến rồi.”
Hoàng Dung nghe thấy Tiểu Tê Tử cũng gọi Nữ Oa nương nương, trong lòng nàng lại không khỏi trở nên ngập ngừng.
Chẳng lẽ, người này thật sự là Nữ Oa nương nương?
Lý Nguyên có thể cố tình gạt ta, nhưng Tiểu Tê Tử lại không biết chuyện xảy ra vừa rồi, nàng không có khả năng phối hợp với Lý Nguyên cùng nhau gạt ta?
Tiểu Tê Tử ngửi được mùi chua cay của lẩu, còn có mùi bánh ngọt nướng, không nhịn được dùng mũi hít sâu một hơi.
“Bữa trưa hôm nay thật phong phú!”
Nữ Oa nghe vậy, bèn đắc ý nói: “Hì hì, cha ngươi cố ý nấu cho ta.”
Tiểu Tê Tử thấy dáng vẻ vui sướng của Nữ Oa, không khỏi cười lên.
Lúc ăn lẩu, Hoàng Dung lặng lẽ nghe ba người Nữ Oa, Tiểu Tê Tử, Lý Nguyên tán gẫu.
Nàng từ trong miệng ba người, nghe thấy được không ít bí mật tu sĩ bình thường của Hồng Hoang căn bản không cách nào nghe ngóng.
Nàng cũng từ trong miệng ba người nghe sự tích liên quan tới mấy Thánh Nhân tiếng tăm lừng lẫy Hồng Hoang như Lão Tử, Nguyên Thủy, Tiếp Dẫn, Hậu Thổ….
Hơn nữa, từ trong lời nói Nữ Oa và Tiểu Tê Tử tán gẫu, cũng để lộ ra tin tức, Tiểu Tê Tử chính là nữ hoàng Tiên Đường, Tô Thánh Nhân nọ là cô cô của Tiểu Tê Tử.
Bữa cơm này, tạo thành chấn động quá mạnh cho Hoàng Dung.
Nàng lại lần nữa sinh ra nghi ngờ với suy đoán của mình lúc trước.
Có một loại khả năng, lời Lý Nguyên lúc trước, không khoác lác không?
Lời hắn nói đều là thật?
Chỉ nghĩ đến khả năng này, Hoàng Dung lại có loại xúc động da đầu rạn nứt.
Nữ Oa ở lại khách điếm hai ngày, mới thỏa mãn rời đi.
Chờ sau khi Nữ Oa rời đi, Hoàng Dung bèn tới trước mặt Lý Nguyên, sau đó cứ như vậy mắt không chớp nhìn chằm chằm Lý Nguyên, mắt cũng không nháy một cái.
Giống như Lý Nguyên trên mặt có nhọ.
Lúc này Lý Nguyên lại đang đọc sách.
Hắn chú ý tới vẻ mặt của Hoàng Dung, kỳ quái nói: “Ngươi nhìn ta như vậy làm gì?”
Hoàng Dung dùng hai tay nâng má, nằm bò trên bàn, vẫn mắt không chớp nhìn Lý Nguyên, nói: “Ngươi thành thật nói cho ta biết, người nọ thật sự là Nữ Oa nương nương à? Tô Thánh Nhân thật sự là muội muội của ngươi ư? Tiểu Tê Tử thật sự là Thánh Nhân hả?”
Lý Nguyên bất đắc dĩ nói: “Không phải ta đều đã nói cho ngươi mấy lần sao?”
Hoàng Dung: “Nhưng ta muốn nghe ngươi nói thật.”
Lý Nguyên: “Lời ta nói vẫn luôn là thật.”
Hoàng Dung: “Ngươi không nói đùa?”
Lý Nguyên: “Không có!”
Hoàng Dung: “Lời ngươi là thật chứ?”
Lý Nguyên: “…”
Bỏ đi, hắn không muốn nói nhiều với Hoàng Dung nữa.
Quả thực lãng phí nước miếng.
Hoàng Dung thấy Lý Nguyên không nói gì, cũng không tiếp tục truy hỏi nữa.
Thực ra, nàng hiểu, cho dù Lý Nguyên trả lời là phải hay không, cũng không thể tiêu trừ hoài nghi trong lòng nàng.
Trừ khi, có thể bày bằng chứng ra trước mặt nàng, mới có thể xoá bỏ nghi ngờ của nàng.
“Phải rồi!”
Hoàng Dung nhớ tới điều gì đó, nàng tò mò hỏi Lý Nguyên: “Hệ thống các ngươi nói là ai, vậy mà nói hắn có thể khống chế Thánh Nhân?”
Lý Nguyên: “Ặc, hệ thống không phải một người, ngươi có thể coi nó như một món pháp bảo cực kỳ lợi hại.”
“Pháp bảo?”
Hoàng Dung trợn lớn hai mắt, tỏ ra càng không thể tưởng tượng nổi.
Một món pháp bảo, lại có thể khống chế Thánh Nhân?
Lợi hại như vậy?
Hoàng Dung chỉ cảm thấy quá đảo điên rồi.
Đảo điên đến mức nàng cho rằng Lý Nguyên lại đang khoác lác.
Ngày hôm sau, ăn sáng xong.
Hoàng Dung thấy Tiểu Tê Tử lại sắp đi ra ngoài, nàng bỗng vội vàng đứng lên, đi tới bên cạnh Tiểu Tê Tử, nói: “Tiểu Tê Tử, ta ra ngoài với ngươi.”
Mắt Tiểu Tê Tử chuyển động, hiểu ý tưởng của Hoàng Dung.
Nàng không cự tuyệt, đồng ý nói: “Được!”
Hoàng Dung thấy Tiểu Tê Tử đã đồng ý, không khỏi vui mừng khôn xiết.
Chỉ cần đi theo Tiểu Tê Tử là có thể biết, Tiểu Tê Tử có phải đi làm trên triều đình không, có phải nữ hoàng Tiên Đường không.
Lý Nguyên thấy Hoàng Dung muốn ra ngoài với Tiểu Tê Tử, nhanh chóng chỉ vào chén đũa đã ăn xong trên bàn hô lên với Hoàng Dung: “Ngươi muốn ra ngoài trước tiên rửa hết chén đũa trên bàn đã!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận