Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 2061 - Ta khó quá đi!

U Nhược tò mò nói: “Phụ thân còn có cách gì sao?”
Hùng Bá nhìn con gái xinh đẹp động lòng người, thướt tha kiều mị, trong mắt hiện lên một tia sáng, nói: “Đây cũng là nguyên nhân hôm nay phụ thân tới tìm ngươi, cách này phải nhờ con gái chịu ra tay giúp ta mới được.”
“Con gái thực lực có hạn, có thể giúp phụ thân cái gì?”
U Nhược càng thêm khó hiểu.
Hùng Bá ung dung nói: “Có một loại thực lực là tu vi, là linh bảo, còn có một loại thực lực chính là khuôn mặt xinh đẹp.”
“Phụ thân rốt cuộc là có ý gì?”
U Nhược hỏi.
Hùng Bá cũng không thừa nước đục thả câu nữa, lập tức nói ra kế hoạch của mình cho con gái: “Mấy năm trước, ta từng gặp được một cao thủ thực lực thiên hạ vô song ở một quán trọ, nếu con gái có thể thuyết phục hắn ra tay giúp phụ thân, đừng nói Bộ Kinh Vân, Nhiếp Phong, cho dù là Hạo Thiên, Như Lai đến đây, ta cũng không sợ.”
U Nhược nhíu mày nói: “Cho dù thật sự có cao thủ như thế, thì sao con gái có thể nói hắn trợ giúp phụ thân được?”
Hùng Bá nhìn con gái, cổ vũ nói: “Con gái ta có được nét đẹp thiên hạ vô song, một trái tim thất khiếu linh lung, chỉ cần con gái nguyện ý, nam nhân thiên hạ đều sẽ mê đắm dưới váy của ngươi.” Cuối cùng U Nhược cũng hiểu ý của Hùng Bá, vậy mà phụ thân lại muốn nàng thi triển mỹ nhân kế với cao thủ thần bí này.
Nàng vừa thẹn vừa giận, vẻ mặt kháng cự nói: “Nhân vật có thể tu luyện tới đại năng, không ai không phải là người tâm chí kiên định như sắt, chỉ sợ con gái không có được mị lực này.”
Hùng Bá khuyến khích: “Ngươi đừng tự coi thường bản thân, ta tin sự quyến rũ của ngươi có thể khiến cho bất kỳ nam nhân nào đều điên đảo. Hơn nữa, cao thủ đó chỉ mới hai mươi tuổi, dáng vẻ nho nhã tuấn lãng, đẹp trai phi phàm, quả thực là trời sinh một cặp với ngươi, sẽ không ấm ức cho ngươi đâu.”
“Nhưng…” U Nhược còn muốn nói gì nữa.
Hùng Bá lập tức có vẻ mặt vô cùng đau thương, hắn nhìn con gái, thành khẩn nói: “Lẽ nào ngươi thật sự không muốn giúp phụ thân sao? Ngươi thật sự nguyện ý trơ mắt nhìn tương lai phụ thân bị mấy nghiệt đồ Bộ Kinh Vân, Nhiếp Phong, Đoạn Lãng đó giết chết hay sao?”
U Nhược khó xử: “Đương Nhiên là con gái đồng ý giúp phụ thân, nhưng…”
Hùng Bá ngắt lời: “Nếu ngươi đã đồng ý giúp phụ thân, vậy thì đừng nhưng dị gì nữa. Ngươi yên tâm, chỉ cần ngươi nhìn thấy đối phương, nhất định ngươi sẽ cam tâm tình nguyện muốn có tinh thần thể xác của hắn.”
Trong lòng U Nhược tuy không muốn thi triển mỹ nhân kế với một người không hề quen biết.
Nhưng nàng lại không biết nên từ chối như thế nào.
Trong lúc nhất thời, chỉ cảm thấy tâm loạn như ma, không biết nên làm thế nào cho phải.
Hùng Bá cố ý không cho con gái cơ hội từ chối, hắn nói với con gái: “Ngươi đi theo ta, hiện tại phụ thân sẽ dẫn ngươi đi tìm cao thủ tuyệt thế đó.”
U Nhược chần chờ nói: “Hiện tại đi sao? Nhưng ta chưa chuẩn bị gì cả.”
Hùng Bá không cho là đúng nói: “Cái này có gì mà chuẩn bị? Chỉ cần ngươi đi thôi là được rồi.”
Nói xong, Hùng Bá không nói lời gì mà dẫn theo con gái lăng không bay về phía Trường An.
Từ lần Hùng Bá xảy ra xung đột với Lý Nguyên ở quán trọ Đồng Phúc, có một lần, hắn lại trở về quán trọ Đồng Phúc, chuẩn bị hóa giải hiểu lầm với Lý Nguyên, từ đó kết giao với cao thủ sâu không lường được là Lý Nguyên.
Chẳng qua, sau khi hắn trở về quán trọ Đồng Phúc, lúc này mới phát hiện Lý Nguyên đã sớm rời khỏi trấn Thất Hiệp.
Nhưng trong lúc vô ý, Hùng Bá nghe thấy Quách Phù Dung và tiểu nhị của quán trọ khoác lác chuyện của Lý Nguyên.
Từ trong đó, Hùng Bá biết được Lý Nguyên đã mở một quán trọ ở kinh thành.
Cũng biết địa chỉ chính xác của quán trọ Lý Nguyên.
Cho nên lúc này Hùng Bá mới dẫn con gái trực tiếp lên kinh thành tìm Lý Nguyên.
Tuy trong lòng không tình nguyện, nhưng thấy phụ thân không cho phép phản đối, U Nhược chỉ đành bất đắc dĩ.
Trên đường đi, nàng hỏi Hùng Bá: “Chúng ta đi đâu vậy? Cao thủ tuyệt thế đó đang ở nơi nào?”
Hùng Bá vừa ngự không mà đi, vừa trả lời con gái:
“Hắn ở kinh thành.”
U Nhược lại hỏi: “Rốt cuộc hắn lợi hại bao nhiêu, phụ thân lại cảm thấy hắn có thể đối phó Nhiếp sư huynh, Bộ sư huynh bọn họ?”
Hùng Bá:
“Rốt cuộc hắn lợi hại bao nhiêu, ta cũng không cách nào nói rõ, ta chỉ biết, chỉ cần hắn chịu ra tay, toàn bộ cao thủ siêu cấp của võ lâm cùng nhau ra tay cũng không phải là đối thủ của hắn. Chứ đừng nói đến Nhiếp Phong và Bộ Kinh Vân.”
U Nhược kinh ngạc nói: “Hơi khoa trương rồi đúng không? Cho dù một người có lợi hại chăng nữa, cũng không thể đồng thời khiêu chiến tất cả cao thủ võ lâm được?”
Hùng Bá buồn bã nói: “Võ lâm đối với hồng hoang chỉ là giọt nước trong biển cả mà thôi. Cao thủ siêu cấp có nhiều chăng nữa, ở trước mặt thực lực tuyệt đối cũng chỉ là con kiến hôi.”
U Nhược thấy phụ thân nói khoa trương như thế, trong lòng không khỏi tràn ngập tò mò với cao thủ tuyệt thế thần bí chưa từng gặp mặt đó.
Rốt cuộc phải có thực lực gì mới đáng để phụ thân tôn sùng như thế?
Phải biết rằng, phụ thân nàng từ trước đến nay tâm cao khí ngạo, không coi bất kỳ ai ra gì, chưa từng tâm phục khẩu phục với một người nào như thế.
“Lẽ nào đối phương là Đại La Kim Tiên đã siêu thoát sinh tử luân hồi?”
Trong lòng U Nhược thầm suy đoán.
Nhưng phụ thân nói đối phương rất trẻ tuổi, cũng không biết hắn thật sự còn trẻ, hay chỉ là một yêu quái có thuật Trú Nhan, sự thật đã sống vô số năm tháng?
Hơn phân nửa là “lão yêu quái” đúng không?
Thật sự trẻ tuổi, sao có thể có tu vi rất cao?
Nghĩ đến bản thân sắp mê hoặc một lão yêu quái, tâm trạng U Nhược trở nên rất phức tạp.
Ta khó quá đi!
Trải qua hơn mười ngày phi hành liên tục, cuối cùng Hùng Bá và U Nhược cũng đi tới ngoài thành Trường An.
Bạn cần đăng nhập để bình luận