Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 1779 - Dưa lớn siêu cấp của Lý Nguyên và Tiểu Tê Tử!

Quách Tĩnh đi theo phía sau, muốn ngăn cản, lại bị Quy Nhất Đao dễ dàng chặn lại.
Đoạn Thiên Nhai và Quy Nhất Đao đang chuẩn bị xuống lầu, đúng lúc này, bọn họ đột nhiên chú ý đến tình hình trong đại sảnh.
Sao Thành Thị Phi và Thượng Quan Hải Đường lại quỳ trên mặt đất?
Đã xảy ra chuyện gì vậy?
Lẽ nào Quách Lập đã ra tay với Hải Đường và Thành Thị Phi sao?
Sao hắn dám?
Tuy trong lòng nghi ngờ, nhưng động tác của Đoạn Thiên Nhai và Quy Nhất Đao lại không chút chần chờ.
Đoạn Thiên Nhai bay đến đại sảnh trước, hắn vừa đề phòng nhìn Quách Lập, vừa chuẩn bị đi đỡ Thượng Quan Hải Đường.
“Hải Đường, các ngươi sao vậy?”
Một tay của Quy Nhất Đao nắm lấy cánh tay Dương Chí, một tay nắm thanh đao bên hông hắn.
Đao ý lạnh thấu xương đã khóa nguyên thần của Quách Lập.
Nhưng Đoạn Thiên Nhai vẫn chưa nói xong, Thượng Quan Hải Đường thấy Đoạn Thiên Nhai và Quy Nhất Đao thì không khỏi vội vàng nhắc nhở: “Các ngươi không được thất lễ, mau quỳ xuống bái kiến Nữ hoàng bệ hạ.”
Vãi!
Quy Nhất Đao và Đoạn Thiên Nhai đều là kiểu người mặt không đổi sắc cho dù thế giới sụp đổ, nhưng khi bọn họ nghe thấy Thượng Quan Hải Đường nhắc nhở, vẫn không khỏi thay đổi sắc mặt, có vẻ nghẹn họng.
Cái gì, Nữ hoàng bệ hạ?
Nữ tử phong hoa tuyệt đại đó là Nữ hoàng bệ hạ?
Thì ra Quách Lập không ra tay với Hải Đường và Thành Thị Phi, mà là vì Nữ hoàng bệ hạ ở nơi này?
Hai người họ bất chấp khiếp sợ, vội vàng quỳ gối trước mặt Tiểu Tê Tử.
“Thuộc hạ bái kiến Nữ hoàng bệ hạ.”
Giờ phút này, Dương Chí và Quách Tĩnh ở bên cạnh cũng hoàn toàn choáng váng.
Bọn họ ngơ ngác nhìn Tiểu Tê Tử, không thể tin được người này lại là Nữ hoàng bệ hạ của Tiên Đường, Thánh Nhân Nhân tộc chí cao vô thượng.
Điều này, điều này cũng quá khó tin rồi!
Cái đó, nếu nàng là Nữ hoàng bệ hạ, vậy Lý Nguyên là ai?
Vậy chẳng phải Lý Nguyên là Thái thượng hoàng sao?
Vãi!
Không ngờ trong khách điếm này còn ẩn giấu đại nhân vật không thể tưởng tượng nổi này.
“Thịch!”
Hai người họ cũng phản ứng lại, bất chấp khiếp sợ, vội vàng học Đoạn Thiên Nhai và Quy Nhất Đao quỳ trên mặt đất.
“Tiểu nhân, tại hạ, ặc, thảo dân bái kiến Nữ hoàng bệ hạ…”
Hai người họ dừng lại một lúc, lại dập đầu hành lễ với Lý Nguyên:
“Còn nữa, bái kiến Thái thượng hoàng.”
U là trời!
Quách Lập, tứ đại mật thám của Hộ Long sơn trang nghe thấy hai người Quách Tĩnh Dương Chí xưng hô với Lý Nguyên, lần nữa bị khiếp sợ.
Nên nói là bọn họ bị sét đánh cứng đờ rồi.
Dù sao thì, sao Lý Nguyên có thể là Thái thượng hoàng?
Bọn họ đã gặp Thái thượng hoàng, hoàn toàn không trẻ, không đẹp trai như vậy!
Mấy người Quách Lập ngây ngốc nhìn Lý Nguyên, lại nhìn Dương Chí và Quách Tĩnh, trong lòng hoài nghi có phải Dương Chí và Quách Tĩnh bị điên rồi hay không?
Nếu không, sao bọn họ có thể xưng hô bậy bạ người khác là Thái thượng hoàng?
“To gan.”
Quách Lập đột nhiên phản ứng lại, chỉ thấy vẻ mặt hắn phẫn nộ quát lớn Dương Chí và Quách Tĩnh: “Các ngươi đang nói lung tung cái gì vậy, còn không mau cầu xin bệ hạ tha thứ.”
Một thiếu gia ngày thường chỉ biết ăn chơi sao có thể là Thái thượng hoàng!
Chậc, hình như Thái thượng hoàng Lý Nhị ngày thường cũng là ăn uống vui vẻ, tận tình tửu sắc, không có chính sự.
Quách Lập âm thầm suy nghĩ.
Thấy dáng vẻ Quách Lập tức giận, điều này khiến Dương Chí và Quách Tĩnh rất mơ màng.
Bọn họ không hiểu nhìn Quách Lập, nghi ngờ nói: “Bọn ta nói lung tung khi nào chứ?”
“Bọn ta không nói lung tung mà?”
Quách Lập tức giận nói: “Còn nói không nói lung tung, nơi này đâu có Thái thượng hoàng? Sao các ngươi hành lễ với người khác như thế?”
Quách Tĩnh chỉ vào Lý Nguyên, ngơ ngác nói: “Lý công tử không phải là cha của Nữ hoàng bệ hạ sao? Nếu hắn là cha của Nữ hoàng bệ hạ, vậy không phải hắn là Thái thượng hoàng à?”
Dương Chí nghi hoặc nói:
“Nếu các ngươi đã quen biết bệ hạ, sao ngay cả Thái thượng hoàng cũng không nhận ra vậy?”
Quách Lập suýt chút nữa bị tức giận làm cho ngất xỉu.
Sao hai tên to gan này lại dám nói Lý Nguyên là cha của Nữ hoàng bệ hạ.
Ta còn không biết cha của Nữ hoàng bệ hạ sao?
Chắc chắn không phải là Lý Nguyên!
Tứ đại mật thám Thiên Địa Huyền Hoàng cũng cảm thấy Quách Tĩnh và Dương Chí điên rồi.
Miệng đầy những lời vô nghĩa.
Vậy mà dám tìm cha cho Thánh Nhân bệ hạ, các ngươi cứ đợi chịu đựng lửa giận của Thánh Nhân đi!
Bốn người họ nhìn Quách Tĩnh và Dương Chí, tràn ngập đồng tình.
Bọn họ đã có thể dự đoán kết cục bi thảm của hai người họ.
“Các ngươi làm càn rồi!”
Vẻ mặt Quách Lập nghiêm túc, ngay lúc hắn còn muốn tiếp tục quát lớn Quách Tĩnh và Dương Chí.
Đột nhiên Tiểu Tê Tử mở miệng: “Quách bộ đầu, không cần tức giận, thật ra xưng hô của bọn họ cũng không sai, đây quả thật là phụ thân của trẫm.”
Ầm đùng đùng!
Mấy người Quách Lập, Thượng Quan Hải Đường, Đoạn Thiên Nhai, Quy Nhất Đao, Thành Thị Phi chỉ cảm thấy có tiếng sấm kinh nổ vang bên tai, chấn động đến mức khiến tinh thần năm người họ muốn nứt ra, rất lâu sau cũng không thể lấy lại tinh thần.
Bọn họ làm thế nào cũng không nghĩ ra Nữ hoàng bệ hạ cũng nói Lý Nguyên là cha nàng. Lý Nguyên thật sự là cha của bệ hạ sao?
Tại sao bọn ta lại không biết?
Nếu Lý Nguyên là cha của bệ hạ, vậy Lý Nhị là gì?
Dưa này quá lớn, nhất thời không tiêu hóa được!
Quách Lập rốt cục cũng hiểu được tại sao lúc trước hắn dẫn Lý Nguyên đến Lục Phiến môn tiếp nhận điều tra, Nữ hoàng bệ hạ lại phá lệ đích thân hạ Thánh chỉ bảo hắn lập tức đưa Lý Nguyên về khách điếm.
Đây là cha của bệ hạ, bệ hạ có thể mặc kệ sao?
Khó trách tại sao khẩu khí trước đó của Lý Nguyên lại ngông cuồng như vậy, hắn là cha của bệ hạ, có một cô con gái Thánh Nhân, có thể không ngông cuồng sao?
Mấy người họ ngây ra tại chỗ, trong lúc nhất thời đều không biết nên nói cái gì mới ổn.
Cuối cùng, vẫn là Thành Thị Phi phản ứng nhanh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận