Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 1993 - Cữu cữu bất công, tức giận!!! (2)

Tô Trường Ly mấp máy miệng, lại nói: “Đợi sau khi ta hoàn thiện tâm cảnh rồi ta sẽ trở lại.”
Lý Nguyên: “Tùy ngươi.”
Nhìn thấy dáng vẻ bình tĩnh của cữu cữu mình, trong lòng Tô Trường Ly cảm thấy hơi khó chịu.
Trẫm đều muốn đi rồi, sao không giả vờ có vẻ mặt không nỡ một chút đi?
Người thân khác, nếu phải xa cách một thời gian thì đều sẽ lưu luyến nói lời từ biệt, không nỡ chia ly. Còn cữu cữu này lại ngượi lại, vẻ mặt hoàn toàn không sao cả.
Dường như không quan tâm ta có đi hay không.
Chẳng lẽ, bởi vì cháu gái này không phải ruột thịt sao?
Bất công!
Tức giận!
Tô Trường Ly thở phì phò đi về phía thông đạo không gian, quyết định không để ý đến cữu cữu của mình.
Ngay khi thông đạo không gian sắp biến mất, đột nhiên, nàng nghe thấy giọng nói của cữu cữu từ phía sau truyền đến: “Phòng của ngươi, sẽ giữ lại cho ngươi.”
Tô Trường Ly nghe vậy, oán khí trong lòng lập tức bị quét sạch, khóe miệng không tự chủ được giơ cao lên.
Xem ra, cữu cữu vẫn là quan tâm đến ta, hà hà…Chỉ là…
Nghĩ đến cữu cữu, Tô Trường Ly không khỏi nở một nụ cười nhàn nhạt.
Trong lòng vốn là có chút khẩn trương, cũng thoáng cái trở nên bình tĩnh trở lại.
Cũng không có gì to tát, nếu thật sự không địch lại được, ta còn có thể gọi tên thật của cữu cữu, nhờ cữu cữu ra hỗ trợ.
Có cữu cữu xuất mã, cái gì mà Hoang Cổ Đại chúa tể, toàn bộ đều phải ngừng!
Tuy nhiên, trừ khi vạn bất đắc dĩ, Tô Trường Ly sẽ không triệu hoán cữu cữu của mình.
Dù sao, điều này đối với Tô Trường Ly mà nói thì có hơi mất mặt đấy!
Nàng thực sự không muốn để cữu cữu vì vậy mà coi thường nàng.
Có Thế Giới chi thụ cùng Nghê Thường Tiên Y bảo hộ, có lẽ, ta cũng không phải không thể là đối thủ của Cự Nhãn!
Tô Trường Ly tự an ủi mình nói.
“Đa tạ chủ nhân đã nâng cao tu vi của thuộc hạ, thuộc hạ nguyện ý vì chủ nhân mà bất chấp gian nguy, vạn chết không chối từ. Kính xin chủ nhân cho phép thuộc hạ ra tay, giết chết Tô Trường Ly, trừng phạt hành động cuồng vọng của Tô Trường Ly.”
Thương Thiên Đại Đế phục hồi lại tinh thần từ trong vui mừng, lập tức cung kính quỳ xuống đất, chủ động nói với Đại chúa tể xin được đánh.
Mấy vị Đại Đế khác thấy thế, cũng dồn dập xin đánh, muốn giết Tô Trường Ly vì Đại chúa tể.
Bọn họ cũng không thể để một mình Thương Thiên thể hiện.
“Chủ nhân, ta cũng nguyện ý ra tay giết Tô Trường Ly, bảo vệ vinh quang của chủ nhân.” Võ Cực Đại Đế vội vàng nói.
“Tô Trường Ly dám báng bổ chủ nhân, tội không thể tha, thuộc hạ nguyện ý bảo vệ uy của chủ nhân.”
Vĩnh Sinh Đại Đế cũng không cam lòng chịu thua kém.
Sở dĩ Hoang Cổ Đại chúa tể ra tay đề cao toàn bộ tu vi của mấy vị Đại Đế lên một cảnh giới, chính là để cho tám vị Đại Đế ra tay thay hắn tiêu diệt Tô Trường Ly, tỏ vẻ khiển trách.
Dù sao, đối phó với một con “côn trùng” nhỏ yếu, cũng không đáng để Đại chúa tể tự mình ra tay.
Để mấy tên thực lực vốn dĩ không mạnh bằng Tô Trường Ly, đánh bại Tô Trường Ly, cái này chắc chắn rất thú vị.
Càng có thể khiến cho Tô Trường Ly hối hận không kịp vì hành vi mạo phạm của nàng.
Vì vậy, Hoang Cổ Đại chúa tể rất sảng khoái đồng ý thỉnh cầu xin đánh của tám vị Đại Đế.
“Có thể. Các ngươi cùng nhau ra tay, để làm nàng thần phục dưới chân ta, vì hành vi cuồng vọng vô tri của mình, hối hận cả đời.”
Thú Hoàng buột miệng nói: “Đối phó nàng, tại sao cần phải đồng loạt ra tay? Một mình ta ra tay là được rồi…”
“Hửm?”
Thú Hoàng còn chưa nói xong, bên tai đã nghe thấy một tiếng hừ lạnh.
Âm thanh nà, rõ ràng không có dao động gì, nhưng lại làm cho Thú Hoàng sợ đến sắc mặt trắng bệch, thân thể không tự chủ được run lên, như thể vừa nghe được cái gì đó kinh khủng sắp nứt cả tim gan.
Bởi vì, âm thanh này, chính xác là âm thanh của Đại chúa tể.
Rõ ràng, Đại chúa tể không hài lòng với hành vi tự chủ trương của Thú Hoàng.
Không xong, đắc ý hơi quá rồi!
Thú Hoàng cố nén kinh hãi, vội vàng cầu xin Đại chúa tể tha thứ: “Thuộc hạ biết mình sai rồi, xin thứ cho sự vô ý của thuộc hạ.”
Mấy vị Đại Đế khác, trông thấy bộ dạng hoảng sợ của Thú Hoàng, trong lòng không khỏi âm thầm buồn cười.
Ai bảo ngươi tranh đoạt công lao với bọn ta, này thì đoạt này!
Hoang Cổ Đại chúa tể lạnh lùng nói: “Các ngươi cùng nhau hành động, thay ta trừng phạt kẻ phạm thượng!”
“Rõ!”
Có bài học của Thú Hoàng, tám vị Đại Đế không dám do dự, đồng ý một tiếng rồi cùng nhau phát động tấn công dữ dội vào Tô Trường Ly
Lần này, công kích của tám vị Đại Đế cùng lúc trước quả thực không thể so sánh nổi.
Với mỗi nhất cử nhất động đều có thể siêu thoát thời gian, vượt qua không gian, đánh thẳng đến luân hồi.
Tô Trường Ly đối mặt với công kích khủng bố, huyền diệu chí cực xung quanh, lúc này đã bị đánh đến bối rối.
Nàng cũng không biết làm thế nào để tránh những đòn tấn công này, chứ đừng nói đến việc đánh trả.
Tốc độ phản công của tay nàng và tốc độ công kích xung quanh quả thực là không cùng nhịp.
Tô Trường Ly chỉ cảm thấy, xung quanh toàn là pháp tắc chi lực điện diệt vạn cổ liên miên dày đặc, trùng điệp không ngừng.
Huyết sát chi lực trùng điệp không dứt, mạnh mẽ xông thẳng xung quanh cơ thể nàng, không hề kiêng nể gì.
Nếu là Đại Đế bình thường, chỉ cần bị công kích xung quanh ảnh hưởng một chút là sẽ thân tử đạo tiêu, hôi phi yên diệt.
Vào lúc này, cuối cùng Tô Trường Ly đã hiểu câu nói “Không đến được Đại La, đều là giun dế” của cữu cữu mình rốt cuộc có ý gì.
Chênh lệch của Đại La Kim Tiên này cùng với những người không phải Đại La Kim Tiên thực sự quá lớn.

Công kích huỷ thiên diệt địa như bài sơn hải đảo lao về phía thân thể của Tô Trường Ly.
Chỉ trong nháy mắt, Tô Trường Ly đã bị pháp tắc trùng điệp không dứt cắn nuốt.
Tô Trường Ly cảm thấy, lần này mình chắc chắn là một con đường chết, không còn khả năng nào khác.
Bạn cần đăng nhập để bình luận