Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 127 - Vô Đương Thánh Mẫu phun nước bọt!!

Đát Kỷ cảm thấy hay là đừng nói ca ca nữa, nếu không ấn tượng của ca ca trong lòng hai vị Thánh Mẫu sẽ không thể cứu vãn được nữa.
Nàng mau chóng hỏi hai vị Thánh Mẫu: “Hai vị sư tỷ, các ngươi có ai nguyện ý đảm nhiệm Phong Đô Đại Đế không? Nếu không ai muốn thì ta đi tìm người khác.”
“Nguyện ý, đương nhiên muốn rồi.”
Võ Đương Thánh Mẫu và Quy Linh Thánh Mẫu lập tức nói.
Kẻ ngu mới nói không muốn!
Thấy hai người đều muốn, Đát Kỷ nhất thời có hơi bối rối.
“Quả vị của Phong Đô Đại Đế chỉ có một, cái này làm sao chia được?”
Vô Đương Thánh Mẫu và Quy Linh Thánh Mẫu thấy đối phương cũng có ý với quả vị của Phong Đô Đại Đế thì không khỏi lộ ra vẻ mặt lúng túng.
Võ Đương Thánh Mẫu suy nghĩ một chút, nhịn đau nói với Quy Linh Thánh Mẫu: “Ngươi là sư muội, quả vị của Phong Đô Đại Đế cho ngươi đấy!”
“Không được, ngươi là sư tỷ, ngươi đảm nhiệm quả vị của Phong Đô Đại Đế là thích hợp nhất.” Quy Linh Thánh Mẫu vội lắc đầu nói.
Vô Đương Thánh Mẫu: “Sư tỷ đương nhiên phải nhường cho sư muội.”
“Sư muội phải để cho sư tỷ mới đúng.” Quy Linh Thánh Mẫu nói.
Đát Kỷ thấy hai người cứ nhường qua nhường lại, trong lòng suy nghĩ, ngược lại nàng có một ý kiến.
Nàng lập tức nói với hai vị sư tỷ: “Hay là như này đi, Phong Đô Đại Đế có Vô Đương sư tỷ đảm nhiệm, vị trí của Trung Ương Quỷ Đế thì để Quy Linh sư tỷ đảm nhiệm.”
“Như vậy sao được?” Quy Linh Thánh Mẫu vội vã từ chối: “Đây không phải quả vị của ngươi sao? Sao sư tỷ có thể lấy của ngươi được?”
Đát Kỷ cố ý biểu hiện dáng vẻ không quan tâm, nói: “Không sao, thật ra cũng khá cá mặn, nếu sư tỷ làm Trung Ương Quỷ Đế, còn giúp ta giảm bớt phiền phức.”
Ôi, ca ca thối, muội muội vì hạnh phúc của ngươi, đến cả Trung Ương Quỷ Đế cũng từ bỏ.
Muội muội của ngươi thật quá vĩ đại!
Vẻ mặt Quy Linh Thánh Mẫu cảm động nói với Đát Kỷ: “Tiểu sư muội, thật ra ngươi không cần như vậy, ngươi có tâm ý này là được rồi, ta không thể nhận quả vị của ngươi.”
Vô Đương Thánh Mẫu cũng nói: “Đúng vậy, quả vị của Trung Ương Quỷ Đế liên quan đến khí vận, Đát Kỷ không thể tùy hứng.”
Đát Kỷ kiên định nói: “Mọi chuyện quyết định như vậy đi, không cần thảo luận lại.”
Quy Linh Thánh Mẫu thấy sắc mặt Đát Kỷ nghiêm túc, trong lòng nhất thời bị cảm động ào ào.
Võ Đương Thánh Mẫu cũng bị tình nghĩa của Đát Kỷ thuyết phục.
Quy Linh Thánh Mẫu do dự nói: “Cho dù ngươi đồng ý, việc này cũng do Hậu Thổ Thánh Nhân quyết định, không có Hậu Thổ Thánh Nhân gật đầu, ngươi nói cũng không chắc chắn.”
Đát Kỷ tự tin nói: “Hậu Thổ tỷ tỷ rất dễ nói chuyện…”
Hậu Thổ tỷ tỷ?
Vô Đương Thánh Mẫu và Quy Linh Thánh Mẫu dại mặt ra.
Đây là xưng hô gì vậy?
Vô Đương Thánh Mẫu hồi phục tinh thần lại từ trong sự hãi hùng, nàng căng thẳng che miệng Đát Kỷ, nói: “Tiểu cô nương này, sao có thể tùy tiện gọi Thánh Nhân như vậy?”
Quy Linh Thánh Mẫu cũng bị dọa sợ không nhẹ: “Ngươi gọi Hậu Thổ tỷ tỷ, vậy ngươi gọi nhóm sư phụ chúng ta là cái gì? Đây không phải là rối loạn bối phận sao?”
“A a!”
Đát Kỷ thoát khỏi bàn tay của Vô Đương Thánh Mẫu, thấy dáng vẻ hai vị sư tỷ khẩn trương như vậy thì không để ý, cười nói: “Hai vị sư tỷ yên tâm đi, ở trước mặt nàng ta cũng gọi Hậu Thổ tỷ tỷ như vậy, nàng cũng không nói gì.”
“Sao Hậu Thổ Thánh Nhân lại đối xử với ngươi tốt như vậy?” Vô Đương Thánh Mẫu khó hiểu nói.
“Đúng vậy, nàng còn tặng quả vị của Phong Đô Đại Đế và Trung Ương Quỷ Đế cho huynh muội các ngươi.” Quy Linh Thánh Mẫu có trăm ngàn câu hỏi nhưng không có lời giải.
Đát Kỷ cười đắc ý nói: “Haha, bởi vì ca ca ta giúp Hậu Thổ tỷ tỷ có được hai phần công đức thiên đạo, do đó khiến cho Hậu Thổ tỷ tỷ thoát khỏi ràng buộc của thiên đạo.”
Phụt!
Vô Đương Thánh Mẫu và Quy Linh Thánh Mẫu nghe vậy thì sợ hãi đến phun cả nước bọt ra.
Còn văng cả vào mặt Đát Kỷ.
Đát Kỷ lập tức lộ ra bộ dáng khóc không ra nước mắt, vẻ mặt sống không còn gì luyến tiếc: “Hai vị sư tỷ, không cần phải giật mình như vậy đi."
Nhưng mà bây giờ Vô Đương Thánh Mẫu và Quy Linh Thánh Mẫu lại không rảnh lo phàn nàn của Đát Kỷ, các nàng bị tin tức Đát Kỷ để lộ ra làm kinh ngạc đến trợn mắt há mồm, thiếu chút nữa ngã xuống từ trên ghế.
“Ngươi nói cái gì?"
Quy Linh Thánh Mẫu thất thanh hét to: “Công đức của Hậu Thổ Thánh Nhân, vậy mà do ca ca ngươi chỉ điểm."
“Ca ca ngươi còn có bản lĩnh này à."
Vẻ mặt Vô Đương Thánh Mẫu nghẹn họng nhìn trân trối.
Đát Kỷ cởi mũ đầu bếp trắng như tuyết, lau nước miếng trên mặt rồi mới trả lời: “Ta, được gọi là tiểu công chúa thành thật đáng tin cậy, có thể lừa các ngươi sao?"
“Sao có thể, không phải ngươi nói ca ngươi chỉ ở tu vi Địa Tiên kỳ thôi sao."
Quy Linh Thánh Mẫu đờ người ra, tự lẩm bẩm với vẻ mặt hoang mang.
Nàng vẫn không chấp nhận được sự thật chấn động này.
Vẻ mặt Vô Đương Thánh Mẫu không khác Quy Linh Thánh Mẫu bao nhiêu, có loại cảm giác sụp đổ.
Dù sao một Địa Tiên kỳ lại có thể chỉ điểm Thánh Nhân, đây cũng quá không tưởng tượng nổi.
Đát Kỷ thấy vẻ mặt hai sư tỷ dại ra, trong lòng không nhịn được âm thầm đắc ý.
Hì hì, lúc này khẳng định bội phục ca ta sát đất đi, đợi không bao lâu nữa, bản tiểu thư sẽ làm cho các ngươi đối với ca ta như si như say, gắn bó keo sơn, như đói như khát, như lang như hổ, như đạt được chí bảo, như.… Trong lòng Đát Kỷ tính toán, trên mặt vẫn bình thản.
Nàng trả lời nói: “Nếu không phải vì lí do này, Hậu Thổ tỷ tỷ sẽ không chủ động tặng cho chúng ta quả vị của Phong Đô Đại Đế và Trung Ương Quỷ Đế."
Hai người Quy Linh và Vô Đương cũng cảm thấy Đát Kỷ nói có đạo lý, chỉ là bởi vì sự việc quá điên đảo nhận thức của các nàng, hai người trong lúc nhất thời không tiêu hóa được.
Nhưng mà, trong lòng hai người không hẹn mà cùng sinh ra tò mò rất mãnh liệt với ca ca Đát Kỷ.
Các nàng muốn biết, rốt cuộc là người kinh tài tuyệt diễm như thế nào, mới có thể chỉ điểm Thánh Nhân, đồng thời coi thường quả vị Phong Đô Đại Đế.
Bạn cần đăng nhập để bình luận