Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 1805 - Tình nguyện đắc tội Thánh Nhân, cũng không thể đắc tội Lý Nguyên

Trên mặt không che giấu được ý cười.
Tô Thiển Ngữ bên cạnh, theo sát phía sau, cũng không kìm được vui mừng.
Trông thấy gia chủ Tô gia đột nhiên trở nên nhiệt tình như vậy, khách khứa xung quanh, còn có quần chúng vây xem, đều rất kinh ngạc.
Mọi người nhao nhao lần theo ánh mắt hai người, nhìn về phía trước.
Muốn nhìn một chút, đến cùng là người có tài cán cỡ nào, mới có thể khiến hai vị gia chủ nhà giàu nhất, nhiệt tình như vậy.
Phải biết, cho dù là vừa rồi Võ Tam Tư đến đây, phu thê Tống Tân Dương và Tô Thiển Ngữ cũng không có nhiệt tình như vậy!
Chỉ có điều, vị trí gia chủ Tô gia nhìn hình như cũng không có nhân vật tuyệt đại gì?
Cũng không thấy tọa giá rồng đuổi phượng loan xa hoa lái tới.
A, ngược lại là có một công tử ca phong độ nhẹ nhàng, nổi bật bất phàm, cầm một cái quạt xếp trong tay, tùy tiện đứng trong đám người.
Chỉ là, vị công tử ca này tuy dáng dấp siêu phàm thoát tục, phong thái trác tuyệt, nhưng tu vi cũng chỉ có Địa Tiên kỳ.
Chút tu vi ấy, trong số khách khứa đến tham gia tiệc cưới Tô phủ hoàn toàn không đáng để nhìn.
Rất nhiều nô bộc đều có tu vi cao hơn Địa Tiên kỳ.
“Hính như Tô gia chủ đang chào hỏi với Lý huynh.”
Tiết Bàn dụi dụi con mắt, cả vặt vẻ không tin nói.
Tiết Bảo Thoa chần chờ nói: “Không thể nào, có phải trùng hợp hay không?”
Tiết di: “Đúng vậy, Lý Nguyên chẳng qua chỉ là một ông chủ khách điếm bình thường, đâu đáng giá để phu thê Tô hội trưởng nghênh đón như thế, còn nhiệt tình hơn so với gia chủ Võ gia sao!”
Tiết di còn chưa dứt lời, cằm của nàng liền kinh ngạc hạ xuống.
Bởi vì, nàng nhìn thấy hai người Tô Thiển Ngữ và Tống Tân Dương chạy đến trước mặt Lý Nguyên thật sự đang ôm quyền hành lễ với Lý Nguyên.
“Chuyện này...”
Ba người Tiết Bàn, Tiết di, Tiết Bảo Thoa đưa mắt nhìn nhau, không biết nên nói cái gì cho phải.
Cảm giác thế giới quan của bản thân đều bị phá vỡ.
Đám người vây xem và khách khứa xung quanh cũng rất kinh ngạc.
Nhao nhao suy đoán thân phận của Lý Nguyên.
“Vị công tử này là ai? Sao lại đáng để hai vị gia chủ Tô phủ lịch sự như vậy?”
“Chỉ sợ là quý công tử ẩn tàng của thế gia nào đó mới có được đối đãi như vậy.”
“Chẳng qua, khí chất của vị quý công tử này cũng đủ rồi ngược lại là tu vi có hơi tạm được!”
“Chỉ là một tên tiểu bối mà có thể để nhà giàu nhất khách khí như thế, chuyện này chỉ có thể nói rõ bối cảnh của đối phương sâu không lường được.”
“Thế mà thật sự là đi nghênh đón Lý huynh.”
Tiết Bàn không thể tưởng tượng nổi tự lẩm bẩm.
Mắt Tiết di cũng trợn tròn: “Chẳng lẽ, bối cảnh của Lý Nguyên không chỉ đơn giản là một ông chủ khách điếm sao?”
Giọng điệu Tiết Bảo Thoa yếu ớt nói: “Hơn phân nửa như thế, người bình thường sao có thể có loại đãi ngộ như thế này được? Cũng không biết rốt cuộc hắn có bối cảnh gì? Đáng để Tô gia khách khí như vậy?”
“Tô Tống thị bái kiến Lý công tử.”
Thô Thiển Ngữ đi theo bên người Tống Tân Dương, chậm rãi vạn phúc với Lý Nguyên, thi lễ một cái.
Cả nàng và Tống Tân Dương đều rất kích động.
Tuy, trước đó Tống Tân Dương tự mình đưa thiếp mời cho Lý Nguyên, nhưng hai người cũng không hi vọng xa vời Lý Nguyên sẽ trước tới tham gia hôn lễ.
Dù sao, bọn họ biết rõ thân phận Lý Nguyên quá tôn quý.
Bọn họ không thấy mình sẽ có vinh hạnh này.
Nhưng bất kể thế nào cũng không nghĩ đến Lý Nguyên thế mà thật sự đến tham gia hôn lễ.
Thật sự là niềm vui kinh thiên.
Xem ra, lần này phu quân mời danh linh nghệ kỹ ở cả Đại Đường và ngoại vực đến hôn lễ biểu diễn đúng là chính xác rồi.
Trong lòng Tô Thiển Ngữ âm thầm kích động nghĩ.
Tuy nàng không biết thực lực thật sự của Lý Nguyên, nhưng chỉ bằng việc nàng biết Lý Nguyên là nghĩa phụ của Nữ hoàng bệ hạ đã đủ để khiến nàng vô cùng coi trọng Lý Nguyên.
Hơn nữa, phu quân nàng Tống Tân Dương còn không chỉ dặn dò một lần với nàng.
Nói thực lực của Lý Nguyên này thâm sâu khó lường, còn lợi hại hơn vô số lần so với Nữ hoàng bệ hạ, cho dù là Tô phủ đắc tội Thánh Nhân, cũng tuyệt đối không thể đi đắc tội Lý Nguyên, hậu quả của chuyện đó hoàn toàn không phải thứ Tô phủ gánh được.
Tô Thiển Ngữ biết, phu quân lão luyện thành thục sẽ không nói nhảm.
Cho nên, nàng hạ thấp tư thái trước mặt Lý Nguyên.
Lý Nguyên gật đầu với Tống Tân Dương, vẻ mặt thân thiện nói: “Các ngươi không cần đa lễ, nghe nói các phủ các ngươi tiết mục đặc sắc, ta liền đến xem.”
Tống Tân Dương đón Lý Nguyên đi về phía cửa lớn, vừa đi vừa nói: “Mời Lý công tử vào bên trong, Lý công tử có thể đến, Tống mỗ thực sự rất vinh hạnh.”
Thời điểm đi đến cửa chính, một giọng nói kích động vang lên: “Lý huynh, Lý huynh!”
Lý Nguyên dừng chân nhìn lại, thì ra là Tiết Bàn.
Chỉ thấy Tiết Bàn kích động vung quạt xếp trong tay lên với Lý Nguyên.
Hắn thấy Lý Nguyên trông thấy mình, lập tức mang theo mẫu thân và muội muội đi tới.
“Lý huynh, không ngờ ngươi cũng đến.”
Tiết Bàn nói với Lý Nguyên.
Lý Nguyên gật đầu, trả lời: “Nghe nói nơi này có không ít thứ thú vị, đến góp phần tham gia náo nhiệt.”
Phu thê Tống Tân Dương và Tô Thiển Ngữ thấy Tiết Bàn quen biết chào hỏi với Lý Nguyên thì lộ vẻ rất kinh ngạc.
Tống Tân Dương hỏi Lý Nguyên: “Lý công tử thế mà lại quen biết với Tiết công tử?”
Tiết công tử!
Nghe thấy xưng hô của Tống Tân Dương với mình, trong lòng Tiết Bàn trở nên kích động.
Phải biết, vừa rồi, thời điểm hắn hành lễ với Tống Tân Dương, Tống Tân Dương chỉ gật đầu, ngay cả tên hắn cũng không nói đến dù chỉ một chút.
Không nghĩ tới, bởi vì quan hệ với Lý Nguyên, Tống Tân Dương thế mà lại gọi hắn là ‘Tiết công tử’.
Mặt mũi Lý huynh cũng quá lớn rồi?
Lý Nguyên trả lời Tống Tân Dương: “Mấy ngày nay bọn họ ở khách điếm của ta, cho nên quen biết.”
“Thì ra là thế.”
Tống Tân Dương giật mình gật đầu.
Tô Thiển Ngữ nói: “Ở đây nhiều người ồn ào, còn xin Lý công tử trước tiến vào trong phủ đã.”
Lý Nguyên gật đầu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận