Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 1183 - Gần đây Dương Thiền thấy hơi phiền!

Biểu cảm Nữ Oa, Hậu Thổ nhìn Lý Trường Sinh cũng tràn ngập ghê tởm, Tam Thanh và Tây Phương Nhị Thánh tuy không mở miệng, nhưng biểu cảm của bọn họ cũng tràn ngập khinh thường.
Lý Trường Sinh: “...”
Hắn thấy biểu cảm ghét bỏ của mọi người thì vội vàng giải thích: “Ta là vì hoàn thành nhiệm vụ, hệ thống phát nhiệm vụ biến thái như vậy, ta cũng hết cách? Hơn nữa, mặc dù ta đến phòng ngủ của người khác nhưng không làm chuyện gì cả, lại nói, lúc đó ta vẫn là thái giám, có thể làm được gì chứ? Cho nên xin đừng gọi ta là biến thái! Ta thật sự không phải là biến thái.”
Lý Nguyên thản nhiên nói: “Nếu như ngươi có làm thì giờ phút này sẽ không thể đứng yên ổn nói chuyện trước mặt ta.”
Trong lòng Lý Trường Sinh hơi run, không khỏi thầm cảm thấy may mắn bản thân kiên trì duy trì nguyên tắc.
Lý Nguyên: “Dù sao thì nhiệm vụ của ngươi thất bại cũng không trừng phạt, phần thưởng ít đối với ngươi thật ra cũng không có ảnh hưởng gì, bởi vậy cho dù là nhiệm vụ hệ thống, cũng không thể trở thành cái cớ để ngươi xâm phạm quyền riêng tư của người khác.”
Lý Trường Sinh vội vàng gật đầu nói: “Vãn bối biết rồi, về sau sẽ không đến phòng ngủ của người khác nữa.”
Hắn không gạt Lý Nguyên.
Đây quả thực là suy nghĩ thực sự của hắn.
Giống như hắn nói, nhiệm vụ thất bại hắn cũng không bị trừng phạt gì, bởi vậy làm nhiệm vụ ít lại đối với hắn không có ảnh hưởng gì.
Chỉ cần có đủ thời gian, phần thưởng cũng sẽ đến tay hắn.
Lý Nguyên thấy thái độ Lý Trường Sinh thành khẩn, không khỏi hài lòng gật đầu.
“Ngươi có thể rời đi rồi.”
Hắn tiễn khách.
Lý Trường Sinh chuẩn bị xoay người rời đi, bỗng nhiên hắn nhớ đến cái gì đó, lại hỏi Lý Nguyên một câu: “Ta có thể tu luyện tới cảnh giới của ngươi không?”
Lý Nguyên thản nhiên nói: “Khắp cả Hồng Mông vô tận có thể có vô số Đại Đạo, nhưng chỉ có thể thai nghén ra một Đại Đạo chí cao.”
Nếu không, Đại Đạo chí cao đời trước cũng sẽ không cảm thấy cuộc đời cô đơn lạnh lẽo như tuyết!
“Hiểu rõ.”
Lý Trường Sinh gật đầu, đáy lòng hiện lên một tia thất vọng.
Điều này có nghĩa là hắn không thể tu luyện tới cảnh giới của Lý Nguyên.
Thật ra còn có một điểm mà Lý Nguyên không nói, Lý Trường Sinh chẳng những không thể tu luyện tới Đại Đạo chí cao, hắn muốn tu luyện tới Đại Đạo dường như cũng không có khả năng.
Bởi vì Lý Trường Sinh chỉ biết dựa vào hệ thống, hoàn toàn không biết tu luyện.
Tu luyện là đánh luyện nguyên thần, cảm ngộ bản nguyên đại đạo.
Mà muốn đột phá Đại Đạo, chỉ có một con đường là cảm ngộ bản nguyên đại đạo.
Mà hắn chỉ biết dựa vào hệ thống, không hiểu bản nguyên đại đạo.
Lý Trường Sinh lại không hiểu điểm này.
Thậm chí hắn đã hạ quyết tâm, lần này trở về hắn sẽ chủ động tự cung, sau đó hoàn thành nhiệm vụ dựa vào hệ thống để đạt được các loại phần thưởng, từ đó tăng cường tu vi.
Sở dĩ hắn muốn tự cung, tất nhiên là vì phần thưởng gấp đôi của hệ thống.
Chuẩn bị sớm để đột phá Đại Đạo.
Thậm chí hắn cảm thấy, nói không chừng bản thân còn có thể đột phá Đại Đạo chí cao, từ đó phá vỡ lời tiên đoán của Lý Nguyên.
Dù sao thì chỉ cần phần thưởng ta đạt được đủ nhiều, niên hạn tu vi đạt được đủ dài, một ngày nào đó có thể đột phá bình cảnh đúng không?
Sau khi Lý Trường Sinh rời khỏi quán trọ, lại lén trở về Thái Cực cung.
Sau đó thật sự tự cung, lần nữa trở thành một thái giám, tiếp tục bắt đầu cuộc
sống đánh dấu của mình.
Hoa sơn, Nhân giới.
Gần đây Dương Thiền thấy hơi phiền.
Mấy năm nay nàng luôn bế quan tu luyện ở Hoa sơn, chuẩn bị có thể sớm ngày đột phá Đại La Kim Tiên, cho nên nàng cũng không đi tìm Lý Nguyên để chơi.
Đáng tiếc, Đại La Kim Tiên vốn không dễ đột phá như vậy, mặc dù tu luyện mấy chục vạn năm, nhưng cảnh giới của nàng vẫn dừng lại ở Thái Ất Kim Tiên đại viên mãn, hoàn toàn không có dấu hiệu đột phá Đại La Kim Tiên.
Lâu dài không thể đột phá, mà Dương Thiền đã lâu không gặp Lý Nguyên, càng nhớ nhung các món ngon, đồ uống do Lý Nguyên làm, điều này khiến cho tâm tư của Dương Thiền hơi phiền, nên hơi vô tâm tu luyện.
Nhưng nếu như không thể tu luyện tới Đại La Kim Tiên, nàng cũng không tiện đi gặp Lý Nguyên, dù sao thì bên cạnh Lý Nguyên đều là Đại La, Chuẩn Thánh, Thánh Nhân tồn tại.
Một Thái Ất Kim Tiên như nàng, quá mất mặt rồi!
Ngay khi Dương Thiền vô cùng đắn đo, nàng lại nghe thấy đệ tử của Thánh Mẫu cung báo cáo cho nàng một chuyện không thể tưởng tượng nổi.
Có một nữ tử kỳ lạ không biết xuất hiện từ đâu chạy đến cửa Thánh Mẫu cung, nói là nàng để ý nơi này, muốn khai sơn lập phái, thành lập đạo tràng ở Hoa sơn, bởi vậy bảo người của Thánh Mẫu cung hoặc là lập tức rời khỏi Hoa sơn, hoặc là gia nhập Huyền âm phái trở thành đệ tử ký danh của nàng.
Vốn đệ tử Thánh Mẫu cung nghe thấy những lời nói điên cuồng như vậy, cảm thấy nữ tử tự xưng là An Tiêu Tiêu này chắc chắn là một kẻ điên, không thèm để ý tới.
Không ngờ, An Tiêu Tiêu thấy nữ tu của Thánh Mẫu cung không xem lời nói của nàng ra gì, bèn trực tiếp ra tay, dễ dàng dạy dỗ đệ tử của Thánh Mẫu cung một trận.
Thực lực bày ra hoàn toàn vượt qua tưởng tượng của đám đệ tử Thánh Mẫu cung, có thể dùng nghiền ép để hình dung.
Sau cùng, Thánh Mẫu cung chỉ còn lại một đệ tử tên là Truy Vân cuống quít đi đến bên ngoài phong luyện công ở hậu viện cầu cứu Dương Thiền đang bế quan.
Dương Thiền nghe Truy Vân bẩm báo, biểu cảm lập tức mang theo chút tình.
Chỉ cảm thấy chuyện này không thể tưởng tượng nổi.
Sao lại có người tới cửa cưỡng đoạt đạo quán hành cung của người khác cơ chứ?
Hơn nữa, đệ tử Thánh Mẫu cung của nàng mặc dù không nhiều, chỉ có hơn mười người, nhưng Truy Nguyệt mạnh nhất cũng có tu vi Kim Tiên sơ kỳ.
Ngay cả Truy Nguyệt cũng không đối phó được, chứng tỏ tu vi của An Tiêu Tiêu đó đã vượt qua Kim Tiên.
Điều này ở hồng hoang đã được xem là nhân vật cấp bậc một phương Yêu rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận