Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 1776 - Bình tĩnh, đừng hoảng, vấn đề không lớn!

Sau khi biết Tiểu Tê Tử là con gái của Lý Nguyên, Triệu Tri Dịch càng muốn ăn cơm chung với hắn.
Dù sao đây cũng là cơ hội tốt để tạo ấn tượng với nhạc phụ tương lai và thê tử tương lai.
Sao có thể bỏ qua được chứ.
Thế là Triệu Tri Dịch hạ thấp tư thái, vẻ mặt nịnh nọt nói với Lý Nguyên: “Lý ông chủ, đồ ăn ngươi làm thật sự quá là thơm khiến ta rất muốn ăn, ngươi châm chước chút đi.”
Lý Nguyên ngồi trước bàn ăn, vẻ mặt lạnh nhạt nói: “Câu trả lời vẫn như cũ, ta không muốn nhắc lại nữa.”
Miệng Triệu Tri Dịch giật giật, cảm thấy rất khó chịu.
Quá chảnh!
Dương Chí bên cạnh trông thấy dung mạo của Tiểu Tê Tử thì cũng rất bất ngờ.
Nhưng hắn không hề có chút suy nghĩ quá phận nào.
Hắn tự biết cân lượng của mình, giai nhân xinh đẹp như thế này vĩnh viễn không tới lượt hắn.
Vì thế rất nhanh hắn đã khôi phục lại tinh thần.
Dương Chí nhớ tới những lời Hoàng Dung nói vừa rồi, vẻ mặt lập tức cung kính hỏi Lý Nguyên: “Xin hỏi Lý công tử, lúc nãy Hoàng cô nương có nói ngươi từng tính được tang lễ của cha ta Dương Hiển Văn có bàn tay thao túng phía sau, xin hỏi chuyện này có thật không?”
Triệu Tri Dịch nghe vậy, cũng dựng tai lên nghe ngóng.
Lý Nguyên gật đầu: “Thật.”
Dương Chí lại hỏi: “Không biết bàn tay thao túng phía sau là ai? Hắn mang thi thể của cha ta đi đâu rồi?”
Lý Nguyên: “Thi thể của cha ngươi lúc đưa vào trấn hồn quan đã hóa thành một luồng Hỗn Độn linh khí rồi. Còn về phần bàn tay phía sau là ai…”
Đột nhiên hắn nhìn Triệu Tri Dịch một cái, vẻ mặt xa xăm nói: “Thật ra ngươi đa từng gặp qua.”
Triệu Tri Dịch chú ý tới ánh mắt của Lý Nguyên, lại nghe Lý Nguyên nói đầy ẩn ý, trái tim không khỏi đập loạn nhịp.
Hắn cảm thấy, dường như Lý Nguyên biết hắn là bàn tay thao túng phía sau.
Nếu không, sao Lý Nguyên lại nói Dương Chí đã từng gặp rồi?
Không lẽ ta bị lộ thật rồi?
Nhưng sao có thể chứ?
Trên đời này, sao lại có người biến thái như vậy?
Không phải hệ thống đã nói là ngay cả Thánh Nhân cũng không thể tính ra được sự tồn tại của ta à?
Chẳng lẽ tên Lý Nguyên này còn lợi hại hơn Thánh Nhân?
Không phải chứ?
Hay tại ta đa nghi?
Có khi lúc nãy Lý Nguyên chỉ vô ý nhìn ta một cái thôi?
Đúng, chắc chắn là vậy rồi.
Không thể tự làm rối mình được.
Phải bình tĩnh.
Bình tĩnh, đừng hoảng, vấn đề không lớn!
Triệu Tri Dịch không thể chấp nhận được sự thật là sự tồn tại của mình đã bị bại lộ.
Vì vậy vẫn cố tỏ vẻ bình tĩnh.
Dương Chí rất bất ngờ nghe Lý Nguyên nói hắn đã từng gặp bàn tay thao túng phía sau.
Hắn kinh ngạc hỏi Lý Nguyên: “Ta đã từng gặp độc thủ phía sau? Sao ta không có chút ấn tượng nào?”
Lý Nguyên thản nhiên nói: “Ngươi ngẫm lại xem, sau khi chết cha ngươi đã từng tiếp xúc với người kỳ lạ nào không, vậy là sẽ đoán ra được thôi.”
Vừa dứt lời, hắn trông thấy Tiểu Tê Tử đã rửa tay xong đang quay lại bàn ăn.
Hiện tại, Tiểu Tê Tử đã cởi áo choàng lông chồn, lộ ra dáng vẻ thướt tha, Lý Nguyên không nói nữa, cùng Tiểu Tê Tử và Hoàng Dung dùng cơm.
Dương Chí và Quách Tĩnh thấy thế, không thể cứ ngồi ngây ngốc ở sảnh được.
Đành trở về phòng.
Sau khi về phòng, trong đầu Dương Chí đầy những suy nghĩ về những người mà hắn đã từng tiếp xúc qua trong khoảng thời gian này.
Hắn thấy không có ai kỳ lạ cả?
Nếu kì lạ thì người đó chính là Lý Nguyên.
Chỉ là một chủ quán trò nhưng dường như biết rất nhiều chuyện.
Đúng rồi, Dương Chí chợt lóe linh quang, hắn nghĩ tới một chuyện...
Có một người cũng rất kỳ lạ.
Người đó, chính là Triệu Tri Dịch.
Dương Chí không hề biết, đối phương vậy mà lại là đại năng Chuẩn Thánh.
Hơn nữa, lúc hắn và Triệu Tri Dịch gặp nhau cũng là tại huyện Lâm Phổ.
Đây không phải trùng hợp chứ?
Nghĩ đến đây, Dương Chí không khỏi vô thức nhìn về phía Triệu Tri Dịch.
Hắn thấy Triệu Tri Dịch cũng đang nhìn hắn.
Dương Chí chú ý đến ánh mắt của Triệu Tri dịch, trong lòng không khỏi hốt hoảng, vội tránh mắt đi.
Bàn tay phía sau thật sự là Triệu Tri Dịch sao?
Hắn tiếp cận ta là vì có mục đích không thể để cho người khác biết được sao?
Cũng đúng, hắn là Chuẩn Thánh đại lão, sao có thể vô duyên vô cứ chủ động tiếp cận ta được chứ?
Còn để ta làm nô bộc cho hắn nữa.
Chuyện này cũng quá bất thường rồi.
Ta có nên cách xa hắn một chút không?
Hiện tại tâm trạng của Triệu Tri Dịch vô cùng hỗn loạn.
Những lời Lý Nguyên nói với Dương Chí vừa rồi giống như ngoài sáng trong tối ám chỉ hắn là độc thủ sau màn.
Hình như Lý Nguyên thật sự biết rõ hắn là tên đứng sau thao túng tang lễ của Dương Hiển Văn.
Dù Triệu Tri Dịch có cố bình tĩnh đến mấy thì giờ phút này cũng có hơi hoảng hốt.
Hắn phát hiện, Lý Nguyên thật sự quỷ dị đến đáng sợ.
Lý Nguyên biết rõ về hệ thống, biết rõ đám người trong tang lễ bị một người thần bí đứng sau thao túng, biết hệ thống có được phần thưởng, thậm chí còn biết hắn là người thần bí đứng sau. Nhưng quan trọng là hắn hoàn toàn không biết gì về Lý Nguyên.
Điều này khiến Triệu Tri Dịch cảm thấy vô cùng bất an.
Trước đó, Triệu Tri Dịch có được chí bảo, tiếp đó tu vi tăng đến cấp Chuẩn Thánh đại viên mãn, hắn vốn cho rằng, Hồng Hoang tuy rộng lớn nhưng dường như không có ai có thể uy hiếp được tới tính mạng của hắn.
Cho dù gặp Thánh Nhân thì ít nhất hắn vẫn có thể toàn mạng.
Nhưng bây giờ hắn mới nhận ra rằng, tu vi của bản thân vẫn còn quá thấp.
Hắn nóng lòng muốn đi làm tang lễ thêm lần nữa.
Muốn làm cho thực lực của mình trở nên mạnh mẽ hơn nữa.
Chỉ cần thực lực đủ mạnh thì dù Lý Nguyên có quỷ dị hơn nữa ta cũng không sợ.
Với cả chỉ cần thực lực của ta đủ mạnh thì toàn bộ Hỗn Độn linh căn và Hỗn độn linh quả trong hậu viện này đều là của ta.
Đến lúc đó, trong Hồng Hoang này, còn ai có thể làm đối thủ của ta?
Thậm chí nếu tất cả mọi người đều biết ta có hệ thống thì bọn chúng có thể làm gì được ta chứ?
Bạn cần đăng nhập để bình luận