Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 1031 - Thánh Nhân gặp nạn, cũng chẳng bằng gà.

Biết được điêu khắc trên của, dĩ nhiên là của một vị Mãng Hoang Chí Tôn, Tam Tiêu, Kim Linh Thánh Mẫu, bao quát đám người Nữ Oa Hậu Thổ, tất cả mọi người đều lộ ra vẻ mặt kinh ngạc.
Những khuôn mặt tò mò nhìn về phía Lý Nguyên.
Nhưng mà Lý Nguyên chẳng mở miệng, vẫn phải để Tiểu Huỷ Tử giải thích một lần chuyện đã xảy ra cho mọi người.
“…Cứ như thế, cho tiếp tục biến nàng ta thành tượng điêu khắc, đặt bên ngoài khách điếm, để mời chào khách hàng.”
Đám người nghe xong, ai cũng cảm thấy, Mộng Yểm này, quá bị thảm.
Đầu tiên gặp phải Đát Kỷ, sau đó lại gặp phải Tiểu Huỷ Tử, làm ra những hành động tìm đường chết cho mình!
Từ nay về sau, danh xưng Suy Thần, sẽ là của nàng ta!!
Mộng Yểm: “….”
“Đinh linh linh.”
Trong lúc mọi người âm thầm cảm khái Mộng Yểm ở đây, đột nhiên Tam Thanh cùng với Tây Phương Nhị Thánh đi vào khách điếm.
Nữ Oa thấy mấy người họ, lộ ra vẻ mặt ngoài ý muốn nói:
“Các người không phải muốn đi ra bên ngoài vực Hỗn Độn mở mang thế giới sao? Sao lại đến đây?”
Thông Thiên Giáo Chủ nói:
“Ta không nói sẽ đi ra ngoài vực Hỗn Độn, ta đến đây là để dựa vào Lý lão đệ, mong Lý lão đệ có thể thu lưu.”
Nói đoạn, hắn với vẻ mặt mong đợi nhìn Lý Nguyên.
Đát Kỷ, còn có Tam Tiêu cùng với đệ tử Tiệt Giáo, thấy sư phụ vậy mà cầu xin Lý Nguyên thu lưu, nhất thời biểu tình có hơi xấu hổ.
Nữ Oa với Hậu Thổ, như thế nào cũng là do Lý Nguyên bao nuôi.
Mà thu lưu, so với bao nuôi còn thấp hơn một bậc.
Người sư phụ này, quá mất mặt rồi.
Không giữ mặt mũi cho đệ tử chút nào hết!
Lý Nguyên bình tĩnh nói:
“Ta không phải chỗ nuôi người rỗi việc.”
Thông Thiên Giáo Chủ vội vàng nói:
“Không phải nhàn hạ, ta có thể làm việc, luyện chế trận pháp gì, chẻ củi gánh nước, ta đều có thể làm. Lý lão đệ chỉ cần lo cơm ăn rượu uống là được, ta rất dễ nuôi.”
Đám người Tam Tiêu, thấy sự phụ biểu lộ bộ dạng không kén ăn, khóe miệng nhịn không được giật giật, trong lòng không ngừng nhổ nước bọt.
Lẽ nào bay giờ kiếm việc khó khăn như vậy sao?
Thánh Nhân vậy mà chấp nhận chẻ củi nấu nước?
Không đợi đám người đó khôi phục tinh thần, lại thấy Lão Tử nhanh chóng nói chuyện với Lý Nguyên:
“Lý tiền bối, ta có thể luyện đan, cũng có thể nhóm lửa, cũng kính xin tiền bối thu lưu ạ.”
Nguyên Thuỷ Thiên Tôn không cam lòng chịu yếu thế nói:
“Ta có thể luyện khí, đúng vậy, sau này cũng có thể làm ra các loại đồ chơi cho Tiểu Huỷ Tử, mời Lý Nguyên thu lưu.”
Tiếp Dẫn với Chuẩn Đề thấy Tam Thanh đã lên tiếng, bọn họ cũng không chần chờ nữa nói:
“Chúng ta có thể giúp Lý tiền bối chạy bàn ạ, hy vọng Lý tiền bối có thể cho chúng ta một chỗ dung thân.”
Mọi người thấy mấy vị Thánh Nhân, cầu Lý Nguyên thu lưu dồn dập, tất cả đều cảm thấy choáng váng.
Ai cũng lộ ra ánh mắt không tinh được.
Thánh Nhân, vậy mà đi cầu xin người khác thu lưu.
Vì thế mà không tiếc làm thuê dài hạn, trở thành người làm công.
Đây không phải lẽ thường, quá bất hợp lý rồi.
Lẽ nào khi Thánh Nhân gặp phải vận hạn, cũng không bằng gà sao?
Mộng Yểm ngoài cửa, cũng có thể cảm nhận được toàn bộ tình huống diễn ra bên trong khách điếm.
Nàng nhìn Hồng Hoang Thánh Nhân, gọi Lý Nguyên là Lý lão đệ, nhưng lại có người gọi là Lý tiền bối, còn Nữ Oa Hậu Thổ lại trực tiếp gọi tên Lý Nguyên, nàng thật sự không biết có phải, bởi vì nàng phải chịu Pháp Tắc Chi Liên quá thống khổ, nên mới xuất hiện ảo giác?
Nếu không….Vì sao mấy vị Thánh Nhân anyf lại xưng hô với Lý Nguyên khác nhau như vậy?
Hu hu hu, Thần Niệm đại nhân, mau mau đến đây cứu ta với!
Lý Nguyên thấy đám người Lão Tử, ai cũng muốn hắn thu lưu.
Nghĩ rằng tương lai có lúc phải dùng đến họ, nhất thời Lý Nguyên không muốn cự tuyệt.
Đáp ứng tất cả.
Sau này Thông Thiên phụ trách chẻ củi, Lão Tử phụ trách nhóm lửa, Nguyên Thuỷ phụ trách làm đồ chơi cho Tiểu Huỷ Tử với Đát Kỷ, Tiếp Dẫn với Chuẩn Đề thì phụ trách chạy bàn.
Ngược lại, những người này cũng không cần tiền công, mỗi tuần còn có thể làm 007, cớ sao lại không làm?
Chí ít, so với hai người Nữ Oa Hậu Thổ chỉ tìm hắn bao nuôi, ăn không ngồi rồi tốt hơn rất nhiều.
Thấy Lý Nguyên đồng ý thu lưu bản thân, đám người Lão Tử, Nguyên Thuỷ Thiên Tôn cuối cùng cũng yên lòng.
Đại gia bắt đầu chuyên tâm chú ý động tĩnh Hồng Hoang.
Bây giờ, Thiên Giới đã hoàn toàn hoá thành bột mịn, Thiên Thượng Tinh Thần, ngoại trừ Thái âm Tinh ở bên ngoài, còn lại đều tan thành mây khói.
Nhân Giới cũng bị phá thành mảnh nhỏ, không sót lại một sinh linh nào.
Cửu U Chi Địa bị xé rách ra ném xuống, hoá thành Hỗn Độn, vô số quỷ hồn bị Địa Hỏa Phong Thủy thắt cổ, Địa Ngục trống không.
Ban đầu sức mạnh của Hồng Hoang không bị khống chế đã cháy tới Mãng Hoang.
Nhìn Bát đại Chí Tôn biến thành Thi Sơn Huyết Hải, Hồng Hoang thành hư không phá toái, trên mặt lộ ra một tia kỳ quái.
Chỉ thấy Cửu Thiên Chi Thượng, trong có có một viên Tinh Thần sáng trong, chứa Địa Hoả Phong Thuỷ cuồng bạo.
Nhân Giới, tồn tại hai lục địa rộng lớn hơn mười km, hoàn toàn không bị tổn hại bên trong Hỗn Độn.
Nơi này tạo ra một nơi tương phản rõ ràng với những nơi hỗn loạn khác trong Hồng Hoang.
“Mới vừa nãy là ai động thủ chấn vỡ Tinh Hà? Tại sao ngay cả một Thái âm tinh cũng không giải quyết được?” Viêm Ma hướng về phía Chí Tôn hỏi.
“Còn có hai tòa trang viên của Nhân Giới kia, giữ lại làm gì?” Viên Chiến tiếp tục nói.
Trên mặt Quỳ âm lộ ra vẻ mặt áy náy: “Tinh Hà là do ta phá huỷ, vừa nãy làm quá nhanh, nên ta đã bỏ quá Thái âm tinh.”
Tiên Nghịch nhún vai.
“Một toà trang viên trong đó, khả năng có vận khí tốt, tránh thoát được công kích của ta, hình như là một khách điếm. Ta nhìn thấy vị kia dùng Khai Thiên Phủ giết chết vài vạn nữ tử thuộc hạ của chúng ta, trong đó còn có thêm mấy vị Hồng Hoang Thánh Nhân, chỉ sợ bọn họ muốn dựa vào địa hình hiểm yếu của nơi này chống lại.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận