Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 1301 - Thổ địa công bị điên, Chúc Giang Ca!

Chúc Giang Ca thong thả nói:
“Cả đống tuổi rồi, không cần tức giận dữ vậy đâu, nếu không lộ điểm yếu, thiếp xinh thiếp đẹp đi theo người khác thì đừng oán ta.”
Phù, phù!
Trương Đạo Lăng hít sâu vài hơi, lúc này mới bình phục lại từ trong phẫn nộ.
Thành Đạo nhiều năm như vậy, đây là lần đầu tiên hắn gặp phải Thổ địa công không biết điều, không nói nhảm với cái tên tâm thần này nữa, mau nói ý chỉ của Ngọc Đế cho hắn biết rồi nhanh chóng rời đi, tránh cho tên tâm thần này lại nói lời điên cuồng nào khác ảnh hưởng đến đạo tâm!
Sau khi trở về, báo lại hết trước mặt Ngọc Đế, xem đến lúc đó hắn còn dám làm gia gia ta hay không!
Nghĩ đến đây, Trương Đạo Lăng lập tức cảm thấy trong lòng thoải mái hơn nhiều.
Mặt hắn không chút thay đổi nói với Chúc Giang Ca: “Ngọc Đế hạ thánh chỉ ngươi mau cho người dọn hương án, quỳ xuống tiếp chỉ đi.”
Nhưng điều khiến Trương thiên sư không ngờ là Chúc Giang Ca vốn không dọn hương án, càng không quỳ xuống tiếp chỉ, vẫn tùy ý tựa vào ghế ăn cánh gà, uống rượu.
Dường như không nghe thấy lời Trương Đạo Lăng nói.
Cho dù Trương Đạo Lăng tự nhủ bản thân không nên tức giận, tránh thất lễ trước mặt quan viên Tiên Đường, nhưng thấy dáng vẻ cà lơ phất phơ của Chúc Giang Ca, hắn vẫn không khỏi nổi trận lôi đình.
Hắn không ngờ Thổ địa công bé nhỏ này lại to gan làm bậy như vậy.
Không có chút tôn kính với Thánh chỉ của Ngọc Đế.
Quả thực không khác gì tạo phản.
Nếu như nghiêm khắc dựa theo luật lệnh của Thiên Đình thì hành vi khinh thường cấp trên và Ngọc Đế này của Chúc Giang Ca là phải lên Trảm Tiên đài.
“Chúc Giang Ca, ngươi là Thổ địa công, tại sao lại không quỳ khi đối mặt với Thánh chỉ của Ngọc Đế? Lẽ nào ngươi muốn khinh thường Ngọc Đế?”
Trương thiên sư lấy lại tinh thần, lập tức giận tím mặt hỏi Chúc Giang Ca.
Giọng điệu có vẻ nghiêm khắc không gì sánh được.
Dù sao thì chuyện liên quan đến nguyên tắc cũng không thể không coi trọng.
Chúc Giang Ca thấy Trương thiên sư tức giận, trên mặt cũng không có bất kỳ phản ứng gì, thản nhiên mở miệng nói: “Chúc Giang Ca ngoại trừ quỳ cha mẹ mình ra thì không quỳ bất kỳ ai khác.”
“Ngươi, ngươi…” Trương thiên sư chỉ vào Chúc Giang Ca, tức giận đến không nói nên lời, lúc này hắn mới biết Thổ địa công này chẳng những cố chấp, hơn nữa còn cuồng vọng.
Cuồng vọng đến mức không coi Ngọc Đế ra gì!
Điên rồi, đúng là điên rồi.
Đám người tri châu Cửu Đô ở bên cạnh cũng nhìn đến trợn mắt há mồm.
Bọn họ không ngờ Thổ địa công nho nhỏ này lại có tính khí đó.
Đầu tiên là đắc tội Trương thiên sư, tiếp theo là nói năng lỗ mãng với Ngọc Đế.
Đây đúng là càng đi trên đường chết càng xa!
“Ngươi, ngươi là thuộc hạ của Ngọc Đế, lại không quỳ Ngọc Đế, rốt cuộc ngươi có ý gì?”
Trương thiên sư cố nén tức giận, lớn tiếng quát hỏi Chúc Giang Ca.
Chúc Giang Ca thong thả nói: “Ta không phải là thuộc hạ của Ngọc Đế lão nhi, hắn vẫn chưa xứng.”
Vù!
Trương thiên sư lập tức cảm thấy đầu óc rung động.
Tim gan phổi thận đều sắp tức giận mà nổ tung.
Hắn cảm thấy Thổ địa công này tuyệt đối là kẻ điên.
Nếu không tại sao lại nói ra những lời điên rồ như vậy?
Chẳng những xưng hô Ngọc Đế là “Ngọc Đế lão nhi”, mà còn nói Ngọc Đế không xứng. Ngoại trừ con khỉ mấy chục vạn năm trước ra thì đến nay vẫn chưa có ai dám bất kính với Ngọc Đế như vậy.
Trương thiên sư hít sâu vài hơi, lại vỗ ngực mình, lúc này mới làm cho mình thoáng tỉnh táo lại đôi chút.
Trong lòng hắn đã phán Thổ địa công này tử hình.
Chỉ thấy hắn lạnh mặt hỏi Chúc Giang Ca: “Nếu ngay cả Ngọc Đế ngươi cũng không tôn kính, xem ra ngươi cũng không có ý định tuân theo ý chỉ của Ngọc Đế đúng không?”
Chúc Giang Ca thản nhiên nói: “Xem như ngươi không ngốc. Hơn nữa, không được phá hủy miếu Thổ địa này, nếu không sẽ xảy ra chuyện lớn.”
Trương thiên sư cười giễu nói: “Một miếu Thổ địa nho nhỏ, phá thì phá thôi, có thể xảy ra chuyện lớn gì chứ? Ngươi cho rằng ngươi là ai? Ngươi cho rằng nơi này là đạo tràng Thánh Nhân sao? Còn không được phá hủy nữa chứ!”
Chúc Giang Ca lộ ra nụ cười tà mị: “Ta là ai, tương lai ngươi sẽ biết. Dù sao thì ta đã nhắc nhở, không được phá hủy miếu Thổ địa này, nếu không hậu quả tự chịu.”
Trương thiên sư thản nhiên nói: “Có phá miếu Thổ địa hay không vẫn chưa tới lượt ngươi làm chủ. Còn nữa, ngươi là Thổ địa, lại công nhiên khinh thường Ngọc Đế, đã phạm tội đại bất kính, ta là cấp trên của ngươi, không thể bao che ngươi, sẽ đích thân áp giải ngươi đến Thiên Đình nghe Ngọc Đế xử trí. Ngươi tự đi theo ta, hay để ta áp giải ngươi đi?”
Chúc Giang Ca ném cánh gà sang một bên, thoải mái vỗ tay, nói: “Đúng lúc ta cũng muốn đến Thiên Đình xem đôi chút, dẫn đường đi.”
Trương thiên sư vốn định ra tay dạy dỗ Chúc Giang Ca một trận, nhưng hắn không ngờ Chúc Giang Ca lại đồng ý đi theo hắn đến Thiên Đình.
Khiến hắn đành phải tạm dừng suy nghĩ dạy dỗ Chúc Giang Ca.
Hắn chắp tay nói với tri châu Cửu Đô: “Chuyện hôm nay khiến chư vị chê cười rồi. Ngọc Đế đã đồng ý phá hủy miếu Thổ địa này, bởi vậy các ngươi muốn phá miếu Thổ địa này như thế nào thì cứ phá như thế đó, ta dẫn tên hoang cuồng này về Thiên Đình giao cho Ngọc Đế xứ trí trước, sẽ không ở lại nữa.”
Tri Châu Cửu Đô cung kính hành lễ nói: “Thiên sư đi thong thả, chuyện này đa tạ Ngọc Đế rồi.”
Chúc Giang Ca đột nhiên xen vào nói: “Ta khuyên các ngươi tuyệt đối không nên phá hủy miếu Thổ địa này, nếu không, các ngươi không chịu nổi hậu quả đâu.”
“Có gì mà không chịu nổi? Lẽ nào miếu Thổ địa này còn ẩn giấu bí mật gì sao?”
Tri Châu Cửu Đô thuận miệng hỏi Chúc Giang Ca.
Chúc Giang Ca lại không nói rõ: “Ta đã nói hết lời, nếu các ngươi không nghe lời khuyên của ta, cuối cùng sẽ hối hận không kịp.”
“Hừ!”
Trương Đạo Lăng hừ lạnh một tiếng: “Ta cảm thấy hối hận không kịp là bản thân ngươi. Ngươi vẫn nên nghĩ kỹ, đợi lát nữa xin Ngọc Hoàng tha thứ như thế nào đi!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận