Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 2056 - Gieo họa vận mệnh chi tử thành người bệnh trầm cảm!

Hắn không ngờ Lý Nguyên lại biết rõ thân phận hiện tại của hắn.
Hắn có loại cảm giác tất cả bí mật của mình đều bị Lý Nguyên nhìn thấu.
Vốn tưởng rằng bản thân ẩn nấp rất tốt, không ngờ thì ra mình đang bơi trên bãi cát!
Vốn những năm gần đây thực lực càng ngày càng mạnh, trong lòng Dương Khang cũng ngày càng bành trướng.
Bởi vậy có ý nghĩ đi tìm Lý Nguyên báo thù.
Chỉ là, hắn không cách nào khôi phục dung mạo và tay chân bị phế của mình, cho nên lúc này hắn mới chậm chạp chưa đi tìm Lý Nguyên báo thù.
Hiện giờ xem ra, bản thân chưa có quyết định đi tìm Lý Nguyên báo thù là đúng đắn.
Nếu không, mạo muội đi tìm Lý Nguyên báo thù, không biết sẽ như thế nào.
“Phụ thân và Lý Nguyên rốt cuộc có xông đột gì vậy?”
Dương Quá tò mò hỏi Dương Khang.
Dương Khang hung hăng nói: “Chẳng phải trước đây ngươi hỏi ta tại sao lại biến thành dáng vẻ này sao? Đây là do Lý Nguyên tạo thành đó.”
Thì ra sở dĩ phụ thân hói đầu là do Lý Nguyên?
Dương Quá có chút bừng tỉnh.
Nhưng hắn vẫn có chút kỳ lạ: “Không phải phụ thân đã tu luyện tới Thánh Nhân đại viên mãn sao? Vẫn không thể hồi phục dáng vẻ của mình à?”
Dương Khang tiếc nuối nói:
“Cũng không biết rốt cuộc Lý Nguyên sử dụng tà pháp gì, tuy ta tu luyện đến Thánh Nhân đại viên mãn nhưng vẫn không cách nào trừ tà thuật trên người.
Thậm chí ta muốn thi triển thuật biến hóa cũng không cách nào làm được, cảm giác cơ thể của mình như bị giam cầm.”
Lúc trước, Dương Khang luôn cho rằng Lý Nguyên ỷ vào thân phận cha nuôi của Nữ hoàng Đại Đường, không ai bì nổi.
Mà thực lực bản thân Lý Nguyên vốn không cao bao nhiêu.
Nhưng sau khi hắn trở thành Thánh Nhân, vẫn không cách nào hồi phục dung mạo, lúc này Dương Khang mới suy đoán, có lẽ thực lực của Lý Nguyên vốn không đơn giản.
Cho nên hắn không đi tìm Lý Nguyên báo thù.
Dương Quá kinh ngạc nói: “Nói như vậy, Lý Nguyên đúng là có khả năng là Thánh Nhân, là Thiên Đạo?”
“Sao vậy, hắn đã nói với ngươi tu vi của hắn sao?”
Dương Khang mong chờ hỏi.
Những năm gần đây, Dương Khang vẫn chưa hiểu rõ tu vi thật sự của Lý Nguyên.
Nếu có thể biết tu vi thật của Lý Nguyên, vậy thì hắn có thể xác định khi nào có thể báo thù!
Đương nhiên Dương Quá sẽ không giấu diếm, hắn nói thật: “Ta không biết tu vi cụ thể của hắn, chỉ là lúc trước Lý Nguyên chính miệng nói hắn còn lợi hại hơn cả Thánh Nhân, hơn nữa còn nói là trên Thánh Nhân còn có Thiên Đạo, Đại Đạo, Đại Đạo chí cao, ta luôn cho rằng hắn khoác lác, hiện giờ xem ra, rất có thể là sự thật.”
“Đại Đạo chí cao?”
Trong mắt Dương Khang hiện lên một tia khiếp sợ.
Hắn luôn cho rằng Đại Đạo chính là điểm cuối của tu luyện, không ngờ còn có Đại Đạo chí cao.
Chỉ là, tu vi thật của Lý Nguyên rốt cuộc là gì?
Thật sự là Thiên Đạo sao?
Nếu Lý Nguyên là Thiên Đạo, vậy thì hơi phiền phức rồi.
Những năm gần đây, Dương Khang hấp thu vô số vận mệnh của nhân vật chính, mới đạt được thành tựu như hiện giờ.
Có thể nói, trong lãnh thổ Đại Mạc quốc, vận mệnh chi tử có chút năng lực đều bị Dương Khang gieo họa.
Nếu Dương Khang muốn tiếp tục tăng tu vi, chỉ đành đến lãnh thổ Đại Đường tìm vận mệnh chi tử mà thôi.
Dù sao thì Nhân tộc sinh sống trong hồng hoang chiếm bảy mươi phần trăm ở lãnh thổ Đại Đường, hơn nữa phong cách tu luyện cường thịnh, vận mệnh chi tử sinh ra đương nhiên cũng là nhiều nhất.
Nhưng bởi vì kiêng kỵ Nữ hoàng Đại Đường, cho nên, mấy năm nay Dương Khang không đến Đại Đường gieo hoa cho vận mệnh chi tử.
Nhưng hiện giờ xem ra, vì nhanh chóng đột phá cảnh giới Thánh Nhân đại viên mãn, phải đến lãnh thổ Đại Đường phát triển thôi.
Nếu không, có uy hiếp Lý Nguyên ở đây, Dương Khang sẽ không được yên bình.
Còn về Nữ hoàng Đại Đường, hiện giờ tu vi của mình cũng đạt tới Thánh Nhân đại viên mãn, chỉ cần bản thân cẩn thận một chút, có lẽ đối phương sẽ không phát hiện ra động tác của ta.
Dương Khang thầm suy nghĩ.
Dương Quá hỏi phụ thân: “Phụ thân có cách chữa khỏi bệnh điên của cha nuôi ta không?”
Dương Khang nghe vậy, hàng lông mày không khỏi nhíu lại, giọng điệu hơi bất mãn nói: “u Dương Phong đâu có tư cách ngồi ngang hàng với ta, sau này ngươi đừng gọi hắn như vậy nữa.”
Dương Quá: “Nhưng hắn thật lòng với hài nhi.”
Dương Khang cắt ngang nói: “Ta đã nói hắn chỉ là nhầm ngươi thành u Dương Khắc mới truyền thụ công pháp cho ngươi, ngươi cho rằng hắn là người tốt sao? Trước khi điên, hắn chính là người vì đạt được mục đích mà tàn nhẫn không nương tay đó.”
Khóe miệng Dương Quá co giật.
Vốn hắn muốn nói Dương Khang cũng là một tiểu nhân nhận giặc làm cha ở trong mắt Lý Nguyên và Quách bá bá.
Nhưng lời nói đến bên miệng, hắn vẫn là nên thu hồi.
Lời này quá nặng rồi.
Nói ra nhất định sẽ làm tổn thương tình cảm cha con.
Hắn cố chấp nói: “Hắn đối với người khác như thế nào, ta mặc kệ, ta chỉ biết hắn thật lòng với hài nhi là được.”
Dương Khang thấy Dương Quá cố chấp với ý kiến của bản thân, vốn không tức giận, ngược lại còn thầm gật đầu.
Xem ra con trai ta vốn không phải là một tiểu nhân trở mặt vô tình, cũng không cần lo lắng tương lai hắn sẽ vong ân phụ nghĩa với ta.
Ngay khi Dương Khang và Dương Quá nói chuyện với nhau, chỉ thấy một đại tướng kim giáp có khí thế bức người đi tới cửa đại điện, đại tướng kim giáp không tiến vào đại điện, mà khom người cung kính báo cáo Dương Khang: “Khởi bẩm Trường Sinh Thiên Thần, Trương đạo trưởng, Lâm đạo trưởng, Hà đạo trưởng giờ phút này đang ở ngoài Thần Đình, nói muốn bái kiến Trường Sinh Thiên Thần.”
Dương Khang nghe thấy tên của ba người này, không khỏi đứng dậy khỏi thần tọa.
Hắn nói với đại tướng kim giáp: “Mau mời vào, không, ta sẽ đi nghênh đón ba vị đạo hữu với ngươi.”
Dương Quá thấy vậy thì rất bất ngờ: “Ba đạo trưởng này là ai, vậy mà đáng để phụ thân đích thân nghênh đón?”
Phải biết rằng, hiện giờ phụ thân là Thánh Nhân đại viên mãn, ngoại trừ Thánh Nhân ra, còn ai đáng để phụ thân đích thân nghênh đón?
Bạn cần đăng nhập để bình luận