Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỉ Công Khai

Chương 949: Lý Trường Sinh thấy da đầu mình như muốn nứt ra

Lý Trường Sinh: “…”
Hắn thấy mình hoàn toàn bị Hằng Nga coi là không khí.
Tốt xấu gì ta cũng là Thiên Đạo chí cao mà?
Có thể tôn trong ta một chút không?
Nhưng ta sẽ không bỏ cuộc, người ta đều nói có công mài sắt có ngày nên kim.
Chỉ cầm hắn bám thật tốt, bám thật chân thành, hắn không tin không thể lay chuyển được nữ thần!
Sau khi tự cổ vũ Lý Trường Sinh lập tức lấy lại tự tin.
Hắn tiếp tục không thoại tìm thoại nói với Hằng Nga: “Bánh ngọt này là ngươi làm sao? Không những kiểu dáng đẹp mắt mà mùi cũng rất thơm nữa, có thể nói là sắc hương đủ cả.”
Tuy bánh ngọt đựng trong hộp sứ nhưng với năng lực cuat Lý Trường Sinh đương nhiên có thể dễ dàng nhìn thấy rõ đồ bên trong hộp sứ.
u!
Sau khi cảm thụ được khí tức của bánh ngọt, biểu tình vốn không quan tâm của hắn lập tức sửng sốt, dáng vẻ vô cùng khiếp sợ, kinh hãi đến nổi suýt chút nữa rơi xuống mặt đất.
Vì hắn phát hiện, những cái bánh ngọt này vậy mà lại tỏa ra Hỗn Độn linh khí vô cùng tinh thuần, Đại Đạo thần vận thuần khiết quẩn quanh không dứt.
Còn tinh thuần hơn gấp lần, huyền ảo bất phàm hơn bất kỳ linh khí của các loại linh đan diệu dược trong Hồng Hoang.
Dù có là đan dược cấp Thần mà hệ thống ban cho Lý Trường Sinh thì linh khí chứa trong nó cũng thua thứ bánh này mấy phần.
Nguyên liệu làm ra thứ bánh này, toàn bộ đều là tiên thiên linh tài và Hỗn Độn linh căn.
Ví dụ như cái hoa lê cao kia, bột làm ra nó được mài từ Tiên Thiên linh căn vĩ phương mạch, nhân hoa quả bên trong là Hỗn Độn linh quả tuyết hoa lê, cánh hoa màu trắng bên ngoài là cánh hoa của cây tuyết hoa lê.
Còn có cái bánh hạt dẻ đó, bột làm ra nó cũng là vĩ phượng mạch, nhân bên trong là Hỗn Độn linh quả giải hoàng hạt. Trong giỏ của Hằng Nga có tám loại bánh khác nhau, mỗi một loại trong đó đều được làm từ tuyết hoa lê và giải hoàng hạt vô cùng quý hiếm.
Xa xỉ, quá xa xỉ rồi!
Dù Lý Trường Sinh có là Thiên Đạo chí cao, tự cho mình có bảo bối có một không hai trong hồng hoang, từng lấy cửu chuyển kim đan làm thức ăn thì lúc này nhìn mấy đĩa bánh kia cũng không khỏi tặc lưỡi, da đầu suýt nữa nứt ra!
Cứ cho là hắn xa xỉ đi, nhưng hắn cũng không xa xỉ đến nỗi lấy Hỗn Độn linh quả ra làm bánh ngọt!
Hắn không nghĩ ra, sao Hằng Nga lại có nhiều Hỗn Độn linh tài như vậy?
Hơn nữa, còn lấy những Hỗn Độn linh tài này làm bánh.
Đây thật sự là Hằng Nga sao?
Cho dù là Hồng Quân cũng không có thủ bút lớn như vậy chứ?
Mà Hằng Nga và Thược Dược có quan hệ với tòa phủ đệ đó, phía sau tòa phủ đó rốt cuộc ẩn chứa bí mật gì?
Lý Trường Sinh đột nhiên phát hiện, hắn vẫn chưa hiểu rõ về Hằng Nga!
“Chậc chậc chậc.”
Lý Trường Sinh không khỏi cảm khái, tán thán nói: “Không ngờ, thật không ngờ, bánh ngọt của tiên tử, lại được làm bằng các loại Hỗn Độn linh quả và cánh hoa Hỗn Độn, linh khí so với cửu chuyển kim đan của Thái Thượng Lão Quân còn nồng đậm hơn gấp mấy vạn lần, ai mà ăn được bánh ngọt của tiên tử thì quả thật có phúc tám ngàn đời.”
Lần này hắn nói thật chứ không hề có ý nọng nọt Hằng Nga.
Có thể ăn được mấy cái bánh ngọt của Hằng Nga, đúng là phải có phúc tu tám ngàn kiếp mới được.
Hắn cũng muốn ăn!
Đáng tiếc, Hằng Nga vẫn tiếp tục im lặng.
Ngươi chuyện của ngươi, ta đi đường của ta, coi nhau như không tồn tại!
Lý Trường Sinh: “…”
Hắn bị thái độ lạnh nhạt của Hằng Nga đánh bại hoàn toàn.)
Bạn cần đăng nhập để bình luận